1 00:01:19,955 --> 00:01:22,165 Hành Trình Của Lisey 2 00:01:28,589 --> 00:01:31,049 DỰA TRÊN TIỂU THUYẾT CỦA STEPHEN KING 3 00:02:08,836 --> 00:02:10,923 Này bà, tôi tưởng ta thống nhất rồi. 4 00:02:11,965 --> 00:02:14,343 Có vẻ như bà không hiểu sự nghiêm trọng của việc này 5 00:02:14,426 --> 00:02:16,261 dù tôi nghĩ thấy quạ chết trong hòm thư 6 00:02:16,345 --> 00:02:18,263 thì khó mà hiểu sai được. 7 00:02:20,641 --> 00:02:21,850 Tôi sẽ sớm gặp bà. 8 00:02:25,562 --> 00:02:26,980 Đồ khốn nạn, Jimmy. 9 00:02:28,357 --> 00:02:30,442 Này bà, thế không lịch sự lắm. 10 00:04:08,916 --> 00:04:10,751 Đây chẳng phải bài hát dễ thương nhất à? 11 00:04:14,046 --> 00:04:15,380 Nhìn này. 12 00:04:15,464 --> 00:04:17,882 THUYỀN TRƯỞNG BLACK LŨ QUỶ TRỐNG RỖNG 13 00:04:17,966 --> 00:04:21,512 Xem nó ghi gì ở đây này. Thuyền trưởng Black và Lũ Quỷ Trống Rỗng. 14 00:04:24,306 --> 00:04:26,517 Thuyền trưởng Black có yo-yo phép thuật. 15 00:04:28,519 --> 00:04:29,728 Tất nhiên là bà biết. 16 00:04:32,064 --> 00:04:35,067 Yo-yo thế này là đồ khuyến mại của nhà xuất bản. 17 00:04:35,150 --> 00:04:38,946 Tôi mua trên eBay và học vài chiêu với nó, như Thuyền trưởng Black. 18 00:04:43,784 --> 00:04:46,578 Xem này. Tôi sẽ khiến nó ngủ. 19 00:04:50,165 --> 00:04:51,917 Giờ tôi sẽ cho chó đi dạo. 20 00:04:59,758 --> 00:05:00,968 Tôi khát. 21 00:05:05,138 --> 00:05:06,431 Có thể giải quyết chuyện đó. 22 00:05:34,001 --> 00:05:35,169 Thấy dễ chịu hơn chưa? 23 00:05:36,879 --> 00:05:38,297 Tôi sẽ thấy dễ chịu hơn khi anh đi. 24 00:05:40,465 --> 00:05:41,466 Cũng đúng. 25 00:05:44,386 --> 00:05:45,846 Tôi sẽ không khiến bà mất nhiều thời gian đâu. 26 00:05:45,929 --> 00:05:48,390 Ta không thể chần chừ chút nào, thưa bà. 27 00:05:51,143 --> 00:05:52,477 Ước gì tôi có thể ở lại. 28 00:05:55,689 --> 00:05:57,107 Chỗ này thật đẹp. 29 00:06:01,945 --> 00:06:04,656 Không phải tôi ghen tị với ông ấy. Ông ấy là thiên tài đích thực. 30 00:06:04,740 --> 00:06:07,284 Ông ấy kiếm tiền bằng tài năng đặc biệt. 31 00:06:09,203 --> 00:06:12,206 Tài năng được Chúa ban, còn bà chỉ được mỗi việc ngủ với ông ấy. 32 00:06:13,582 --> 00:06:15,876 Thế thì bà giống kẻ ăn bám nhỉ? 33 00:06:17,669 --> 00:06:20,756 Anh Dooley, chúng ta… chúng ta từng là cộng sự. 34 00:06:22,299 --> 00:06:24,092 Chúng ta dựa vào nhau. 35 00:06:25,427 --> 00:06:26,845 Và chúng ta yêu quý nhau. 36 00:06:27,513 --> 00:06:31,141 Và đó là điều mà Dashmiel dường như không có. 37 00:06:39,483 --> 00:06:43,320 Chà, bà biết người ta nói gì đấy. Ý kiến như cái hậu môn. Ai cũng có. 38 00:06:46,949 --> 00:06:50,160 Tài năng của Scott không chỉ đặc biệt mà còn siêu đặc biệt. 39 00:06:54,498 --> 00:06:57,167 Tôi đọc từng cuốn sách của ông ấy. Có lẽ ông giảng viên đã nói với bà. 40 00:06:57,251 --> 00:06:58,836 Biết tôi thích cuốn nào nhất không? 41 00:06:59,503 --> 00:07:03,590 Cuốn có yo-yo. Lũ Quỷ Trống Rỗng. 42 00:07:04,883 --> 00:07:06,009 Không, thưa bà. 43 00:07:08,470 --> 00:07:11,515 Cuốn đó hay nhưng không bằng Con Gái Nhà Buôn. 44 00:07:14,685 --> 00:07:18,897 Tôi không chỉ thích nó. Tôi mê nó và… tôi đọc đi đọc lại. 45 00:07:21,191 --> 00:07:23,902 Phần tôi thích là khi Gene nói với người bố khốn nạn 46 00:07:23,986 --> 00:07:25,362 rằng anh ta sẽ không quay về. 47 00:07:30,075 --> 00:07:33,662 Bà biết anh ta nói, bà… bà nhớ chứ? 48 00:07:36,290 --> 00:07:42,462 Gene… Gene nói bố anh ta không bao giờ hiểu nghĩa vụ của tình yêu. 49 00:07:42,546 --> 00:07:43,589 Là nó. 50 00:07:45,841 --> 00:07:47,050 Chính là nó. 51 00:07:50,179 --> 00:07:52,472 Ông ta không bao giờ hiểu nghĩa vụ của tình yêu thương. 52 00:07:55,517 --> 00:07:58,520 Có bao nhiêu người cảm thấy điều như thế mà không thể nói ra? 53 00:08:01,899 --> 00:08:03,859 Scott xứng đáng có một chỗ thế này. 54 00:08:06,320 --> 00:08:07,529 Mà giờ ông ấy đã mất. 55 00:08:12,784 --> 00:08:14,578 Thật đáng tiếc là bà cứ giữ khư khư 56 00:08:14,661 --> 00:08:16,079 thứ mà cả thế giới muốn thấy. 57 00:08:29,301 --> 00:08:32,471 "Mấy cô đó nhìn nhau theo cách của riêng phụ nữ mà đàn ông không có 58 00:08:32,554 --> 00:08:35,015 vì họ nhìn xa hơn, nhiều màu sắc hơn". 59 00:08:37,851 --> 00:08:40,020 "Nhiều màu sắc hơn". 60 00:08:40,102 --> 00:08:42,940 Chỉ Scott Landon mới diễn đạt như thế mà không ai thấy được. 61 00:08:44,149 --> 00:08:46,944 Vì bà mà nó nằm im trong hộp tối. 62 00:08:52,824 --> 00:08:56,787 Anh biết người phụ nữ này thấy gì trước mắt không? 63 00:08:59,122 --> 00:09:00,374 Một tên trộm. 64 00:10:00,017 --> 00:10:01,894 Bà bắt tôi phải làm thế, thưa bà. 65 00:10:05,564 --> 00:10:07,065 Giờ nghe đây. Bà có nghe không? 66 00:10:09,943 --> 00:10:12,070 Thế giới xứng đáng được thấy chúng. 67 00:10:12,905 --> 00:10:15,324 Chúng ta đã thống nhất mà bà không tuân theo. 68 00:10:16,533 --> 00:10:17,784 Anh nói thế là sao? 69 00:10:17,868 --> 00:10:19,745 Bà đưa tôi tài liệu, tôi đưa cho ông giảng viên, 70 00:10:19,828 --> 00:10:21,330 ông ấy sẽ xuất bản chúng để thế giới được thấy, 71 00:10:21,413 --> 00:10:23,999 để mọi người hiểu Scott Landon vĩ đại thế nào. 72 00:10:24,082 --> 00:10:26,460 Anh… Anh Dooley. Ta… Ta… Ta đâu có thống nhất. 73 00:10:26,543 --> 00:10:27,920 - Có. - Không… Ta đâu có… 74 00:10:28,003 --> 00:10:30,380 Chắc chắn là có. Nhưng bà đã nói dối, đúng không? 75 00:10:31,423 --> 00:10:32,883 Vậy thứ kia đâu? 76 00:10:35,010 --> 00:10:36,762 Đồ bí mật đó đâu? 77 00:10:37,679 --> 00:10:40,682 - Bà không cho ông giảng viên biết. - Không. 78 00:10:41,725 --> 00:10:43,852 - Không cho thế giới biết. - Xin anh. 79 00:10:44,728 --> 00:10:45,812 Không cho tôi biết. 80 00:10:45,896 --> 00:10:48,649 Xin anh. Xin anh. 81 00:10:48,732 --> 00:10:51,026 Tôi không bỏ qua được và nó khiến tôi rất tức giận. 82 00:10:51,109 --> 00:10:52,694 Tôi hứa với anh. Tôi hứa với anh. 83 00:10:53,862 --> 00:10:56,365 - Anh có thể giữ hết. - Im đi. 84 00:10:58,158 --> 00:10:59,368 Im đi bà. 85 00:11:01,745 --> 00:11:03,163 Đừng giở trò xảo trá nữa. 86 00:11:04,206 --> 00:11:07,835 Xin lỗi vì dùng từ đó nhưng tôi thấy sao nói vậy. 87 00:11:24,476 --> 00:11:27,646 "Bí mật chẳng vui gì. Bí mật chỉ hại người". 88 00:11:36,572 --> 00:11:39,032 Ta nên nghe cái này. Nó trong Ngọn Cờ Chiến. 89 00:14:08,765 --> 00:14:10,976 Cuốn Di Sản có phần tiếp theo. 90 00:14:15,147 --> 00:14:17,065 Không, chỉ có một chương và dàn ý. 91 00:14:17,149 --> 00:14:18,525 Tôi lấy nó ở kia, thưa bà. 92 00:14:21,737 --> 00:14:24,323 Bà là đồ dối trá, bọn dối trá sẽ bị trừng phạt. 93 00:14:26,867 --> 00:14:29,161 Nhất định ông giảng viên phải liên lạc với tôi trước 10:00 đêm mai. 94 00:14:29,244 --> 00:14:30,746 Anh ta không có cách nào… 95 00:14:30,829 --> 00:14:32,706 Anh ta không có cách nào liên lạc với anh. 96 00:14:32,789 --> 00:14:34,208 Anh ta không thể liên lạc với anh. 97 00:14:34,791 --> 00:14:36,960 Anh ta không có cách nào liên lạc với anh. 98 00:14:39,379 --> 00:14:41,465 Anh ta không có số của anh. 99 00:14:41,548 --> 00:14:44,301 - Anh ta không có email. Không thể… - Trước 10:00 đêm mai 100 00:14:44,384 --> 00:14:46,762 kẻo lần tới sẽ đau hơn nhiều. 101 00:14:49,264 --> 00:14:51,266 Anh ta không có cách nào liên lạc với anh. 102 00:14:52,726 --> 00:14:53,727 Không. 103 00:14:55,521 --> 00:14:56,522 Không. 104 00:15:09,910 --> 00:15:10,911 Im đi bà. 105 00:15:32,015 --> 00:15:34,309 Lisey. Không. 106 00:15:39,481 --> 00:15:42,442 Ôi, không. Không. 107 00:15:45,362 --> 00:15:46,363 Ôi. 108 00:18:21,935 --> 00:18:22,978 Lisey. 109 00:19:11,443 --> 00:19:12,653 Ôi Chúa ơi. 110 00:19:19,660 --> 00:19:21,912 HÉ MIỆNG KỂ VỚI AI RẰNG TÔI ĐẾN ĐÂY LÀ TÔI SẼ GIẾT BÀ. 111 00:19:21,995 --> 00:19:24,206 NHƯNG TÔI SẼ GIẾT CHỊ VÀ EM GÁI BÀ TRƯỚC. 112 00:19:24,289 --> 00:19:28,877 TIN ĐI NHÉ BẠN CỦA BÀ JIM SÀNH ĐIỆU 113 00:20:28,979 --> 00:20:31,523 Tất cả người nhà Landon đều mau lành. 114 00:20:32,399 --> 00:20:33,775 Bọn anh buộc phải thế. 115 00:20:36,445 --> 00:20:39,781 Em chỉ là con dâu nhà Landon. 116 00:20:44,119 --> 00:20:45,329 Không. 117 00:20:52,294 --> 00:20:54,796 - Lẽ ra anh không nên kể với em. - Không. 118 00:20:55,547 --> 00:20:58,050 Bố nói chết rồi thì không đào lên nữa. 119 00:20:58,133 --> 00:20:59,134 Không. 120 00:20:59,218 --> 00:21:02,304 Không, anh phải kể với em. Anh phải kể với em. 121 00:21:02,387 --> 00:21:06,475 Anh phải kết thúc rồi em hứa ta sẽ không bao giờ nói về nó nữa. 122 00:21:08,560 --> 00:21:10,354 Anh yêu anh ấy, Lisey. 123 00:21:10,437 --> 00:21:11,813 Em biết mà. 124 00:21:15,317 --> 00:21:17,611 Đang có chuyện gì vậy? 125 00:21:17,694 --> 00:21:19,446 Không sao đâu. 126 00:21:27,996 --> 00:21:29,498 Em có khiếu đấy. 127 00:21:29,581 --> 00:21:30,916 Đây là gì vậy? 128 00:21:33,126 --> 00:21:34,127 Ta đang ở đâu? 129 00:21:34,795 --> 00:21:36,296 Đồi Tình Nhân. 130 00:21:38,215 --> 00:21:39,633 Ta phải trật tự. 131 00:21:42,719 --> 00:21:43,804 Đủ rồi. 132 00:21:43,887 --> 00:21:44,930 Lisey. 133 00:21:48,225 --> 00:21:49,226 Lisey. 134 00:23:00,255 --> 00:23:01,590 Chào Dan. 135 00:23:01,673 --> 00:23:03,133 Chà, chào cô Landon. 136 00:23:04,468 --> 00:23:06,428 Cô ổn chứ? Nghe hơi lạ. 137 00:23:08,138 --> 00:23:12,351 Tôi ổn. Tôi… Tôi buồn ngủ thôi. 138 00:23:12,434 --> 00:23:16,480 Tôi… Tôi chuẩn bị đi ngủ. 139 00:23:16,563 --> 00:23:18,065 Chà, xin lỗi vì làm phiền cô. 140 00:23:18,148 --> 00:23:19,191 Tôi chỉ muốn báo 141 00:23:19,274 --> 00:23:22,277 rằng Roddy Boynton đã đỗ xe ngoài đường nếu cô cần gì. 142 00:23:23,070 --> 00:23:25,405 - Cảm ơn nhiều. - Chúc buổi tối tốt lành, cô Landon. 143 00:23:25,489 --> 00:23:26,740 Vâng, tạm biệt. 144 00:25:39,581 --> 00:25:42,042 Hãy nói chị không hề tin chuyện vớ vẩn đó 145 00:25:42,125 --> 00:25:43,836 dù chỉ một giây. 146 00:25:43,919 --> 00:25:45,838 Chị luôn là người thực tế mà. 147 00:25:49,424 --> 00:25:53,637 Hồ đó không chỉ chữa lành mà nó còn có khả năng thu hút. 148 00:26:18,537 --> 00:26:20,664 Em vừa đi khỏi nhà chị Amanda. Em đã lấy súng của chị ấy. 149 00:26:20,747 --> 00:26:23,000 Tốt. 150 00:26:28,630 --> 00:26:31,466 Hãy ném nó xuống sông. 151 00:26:35,262 --> 00:26:38,807 Được rồi. Ít ra chị cũng nên rửa đĩa chứ. 152 00:26:46,773 --> 00:26:50,027 Em phải giải quyết chuyện về Dooley thế nào, Scott? 153 00:26:50,652 --> 00:26:51,737 Và Amanda nữa? 154 00:26:53,113 --> 00:26:54,740 Anh có gợi ý gì không? 155 00:26:55,949 --> 00:26:57,451 Em yêu quý. 156 00:26:59,036 --> 00:27:00,037 Scott? 157 00:27:03,540 --> 00:27:04,750 Scott? 158 00:27:10,506 --> 00:27:11,715 Scott. 159 00:27:15,719 --> 00:27:21,016 Em… Em yêu anh. Em đã cứu anh. 160 00:27:21,683 --> 00:27:22,684 Em đưa đá cho anh. 161 00:27:48,418 --> 00:27:51,129 Mẹ nói với tôi 162 00:27:51,213 --> 00:27:55,509 Mẹ nói rằng con trai ơi, hãy cẩn thận 163 00:27:56,468 --> 00:27:59,346 Trên đời có thứ gọi là tình yêu 164 00:27:59,429 --> 00:28:03,517 Con biết nó ở khắp mọi nơi 165 00:28:03,600 --> 00:28:04,935 Mẹ nói với tôi 166 00:28:05,018 --> 00:28:08,355 - Cô ấy có thể khiến tim con tan nát - Khiến tim con tan nát 167 00:28:08,438 --> 00:28:12,609 - Và khiến con khổ sở - Và khiến con khổ sở 168 00:28:13,318 --> 00:28:17,281 Từ khi gặp Người phụ nữ bé nhỏ này, vâng 169 00:28:17,364 --> 00:28:21,451 Tôi thấy điều đó xảy ra với tôi Và xin nói rằng 170 00:28:21,535 --> 00:28:25,497 - Giờ đã quá muộn để quay lại - Giờ đã quá muộn để quay lại 171 00:28:25,581 --> 00:28:29,835 Tôi tin rằng, tôi tin rằng Mình đang yêu 172 00:28:30,419 --> 00:28:36,967 Tôi bất giác thấy mình gọi cô ấy Ít nhất mười lần mỗi ngày 173 00:28:37,509 --> 00:28:41,221 Bạn biết đấy, thật bất thường 174 00:28:41,305 --> 00:28:45,475 Khi tôi cứ tiếp tục thế này 175 00:28:45,559 --> 00:28:47,436 Tôi sẽ nói với bạn, tôi không ngủ được 176 00:28:47,519 --> 00:28:49,771 Không. Không. 177 00:28:50,355 --> 00:28:54,943 - Muốn ôm cô ấy thật chặt - Muốn ôm cô ấy thật chặt 178 00:28:55,027 --> 00:28:57,821 Tôi cố tự nhủ với lòng 179 00:28:57,905 --> 00:29:02,409 Rằng không nên có tình cảm này 180 00:29:02,492 --> 00:29:06,872 - Ồ, vâng - Giờ đã quá muộn để quay lại 181 00:29:06,955 --> 00:29:10,250 Tôi tin rằng, tôi tin rằng Mình đang yêu 182 00:29:12,085 --> 00:29:14,546 Tôi chẳng ngại 183 00:29:14,630 --> 00:29:18,008 Nếu biết cô ấy cũng thật lòng yêu tôi 184 00:29:19,051 --> 00:29:23,055 Nhưng tôi chẳng muốn nghĩ Rằng mình yêu đơn phương 185 00:29:23,138 --> 00:29:27,601 Và tôi chẳng thể làm gì, không 186 00:29:27,684 --> 00:29:32,189 - Giờ đã quá muộn để quay lại - Để quay lại 187 00:29:32,272 --> 00:29:34,566 Tôi tin rằng, tôi tin rằng Mình đang yêu 188 00:29:34,650 --> 00:29:36,527 Vì tôi đang yêu 189 00:29:36,610 --> 00:29:40,155 - Giờ đã quá muộn để quay lại - Ồ 190 00:29:40,239 --> 00:29:44,284 Tôi tin rằng, tôi tin rằng Mình đang yêu 191 00:29:44,368 --> 00:29:48,121 Giờ đã quá muộn để quay lại 192 00:30:00,717 --> 00:30:03,804 Em yêu anh. Em đã cứu anh. 193 00:30:05,138 --> 00:30:06,932 Em đưa đá cho anh. 194 00:30:07,391 --> 00:30:12,062 Em yêu anh. Em đã cứu anh. Em đã cứu anh hai lần. 195 00:30:17,985 --> 00:30:19,194 Em đã cứu anh. 196 00:30:21,947 --> 00:30:24,074 Em đã cứu anh hai lần. 197 00:30:37,880 --> 00:30:39,214 Tối nay và ngày mai, ta sẽ… 198 00:30:39,298 --> 00:30:40,257 Manda? 199 00:30:40,340 --> 00:30:44,636 Đóng cửa lại, Lisey. Em cục mịch thế. Chúa ơi. 200 00:30:46,930 --> 00:30:48,432 Em làm gì ở ngoài thế? 201 00:30:49,892 --> 00:30:53,103 Theo chàng đẹp trai kia thì nhà thơ Robert Frost nói đúng. 202 00:30:53,812 --> 00:30:56,106 Thế giới sẽ kết thúc trong băng giá thay vì lửa. 203 00:30:58,358 --> 00:31:01,278 Mừng là Scott đang ở bờ tây. Chắc ở LA, giờ 21 độ. 204 00:31:02,821 --> 00:31:04,406 Anh ấy hủy tua rồi. 205 00:31:04,489 --> 00:31:07,492 Sao? Nhà văn đầy tham vọng, nổi danh như cồn đó hả? 206 00:31:08,076 --> 00:31:09,661 Anh ấy gặp chuyện. 207 00:31:09,745 --> 00:31:11,371 Hoặc xảy ra từ Giáng sinh. 208 00:31:12,623 --> 00:31:14,875 Anh ấy không ổn và ngày càng tệ. 209 00:31:14,958 --> 00:31:16,668 Em kể với chị chuyện này vì… 210 00:31:16,752 --> 00:31:21,340 Ồ, đúng rồi. Tất nhiên rồi. Chị là người điên trong gia đình này. 211 00:31:21,423 --> 00:31:23,133 Vì em cần người để nói chuyện. 212 00:31:23,217 --> 00:31:24,843 Chắc chắn rồi, nhưng không phải Darla nhỉ? 213 00:31:26,136 --> 00:31:27,763 Vì nó không thỉnh thoảng bị ngẩn ngơ 214 00:31:27,846 --> 00:31:29,556 và phải nằm trên giường vài ngày nên… 215 00:31:29,640 --> 00:31:31,892 Chúa ơi, không. Vì anh ấy nói chuyện với chị. 216 00:31:32,768 --> 00:31:35,646 Ngoài em ra, anh ấy chỉ nói chuyện với chị. 217 00:31:37,064 --> 00:31:40,067 Anh ấy có nói gì với chị không? Có nói gì về việc bị trầm cảm không? 218 00:31:40,150 --> 00:31:42,027 Về việc bị mất kết nối? 219 00:31:42,110 --> 00:31:45,405 Không. Cậu ấy có hơi lạ. 220 00:31:46,114 --> 00:31:50,702 Nhưng không chỉ từ Giáng sinh mà trước lễ Tạ ơn. 221 00:31:51,870 --> 00:31:54,039 Anh ấy có kể với chị về thời thơ ấu của mình không? 222 00:31:54,122 --> 00:31:56,542 Anh ấy có bao giờ nói với chị về điều đó? 223 00:31:56,625 --> 00:31:58,877 Không. Cậu ấy đã nói gì với em? 224 00:32:01,255 --> 00:32:05,133 - Thật hả? Không gì cả? Không bao giờ? - Không. Anh ấy… Không… Anh ấy có nói. 225 00:32:05,217 --> 00:32:08,053 Anh ấy… Anh ấy… Anh ấy có nói chuyện đó với em một lần. 226 00:32:09,096 --> 00:32:12,099 Hồi lâu rồi. Ngay sau khi bọn em kết hôn. 227 00:32:12,182 --> 00:32:15,686 Anh ấy nói trước nay nhà Landon hay bị tách… 228 00:32:15,769 --> 00:32:17,312 khỏi hiện thực. 229 00:32:19,231 --> 00:32:20,983 Anh ấy gọi nó là "biến mất". 230 00:32:21,692 --> 00:32:22,693 Có lẽ do stress? 231 00:32:22,776 --> 00:32:24,653 Stress là động lực của anh ấy. Anh ấy thích stress. 232 00:32:24,736 --> 00:32:27,322 Không phải thế. Nó gần giống một loại bệnh. Nó như… 233 00:32:30,033 --> 00:32:32,035 Hai kiểu mất trí. 234 00:32:32,536 --> 00:32:35,163 Kiểu xấu xa và kiểu biến mất. 235 00:32:36,582 --> 00:32:37,791 Di truyền trong gia đình. 236 00:32:39,668 --> 00:32:41,503 Thứ gì đó di truyền. 237 00:32:45,299 --> 00:32:48,010 Em đến gặp chị vì chị điên. 238 00:32:48,093 --> 00:32:50,804 Không. Em đến vì sợ. 239 00:32:51,638 --> 00:32:53,640 Và em không muốn mất anh ấy. 240 00:32:56,810 --> 00:32:59,313 Khi chị thu mình lại… 241 00:33:00,439 --> 00:33:02,107 đó là vì chị sợ. 242 00:33:02,733 --> 00:33:05,527 Chị sợ tương lai. 243 00:33:06,862 --> 00:33:10,866 Sợ chết một mình trong nhà này, chẳng ai ngoài hai đứa em gái thương tiếc chị. 244 00:33:13,452 --> 00:33:16,496 Đôi khi, chị đi vào quá khứ thời còn nhỏ. 245 00:33:17,331 --> 00:33:19,708 Khi cuộc sống không phức tạp thế. 246 00:33:20,667 --> 00:33:24,338 Và đôi khi, khi chị đi trốn… 247 00:33:25,047 --> 00:33:27,174 Có khó để… để trở lại không? 248 00:33:29,176 --> 00:33:30,928 Nếu chị cắt rạch cơ thể… 249 00:33:32,679 --> 00:33:35,140 Sự đau đớn đưa chị trở lại nhưng ngày nào đó, nó sẽ không làm thế. 250 00:33:35,224 --> 00:33:36,975 Ôi, Chúa ơi. Đừng nói thế. 251 00:33:37,059 --> 00:33:38,519 - Đừng làm thế. Đừng cắt… - Em không muốn nghe. 252 00:33:38,602 --> 00:33:40,354 - Em không tin nhưng… - Đừng tự cắt rạch người nữa. 253 00:33:45,275 --> 00:33:47,653 Em đi đây, vì trời sắp tối. 254 00:33:49,321 --> 00:33:50,989 Em không muốn lái xe khi trời tối. 255 00:33:51,573 --> 00:33:53,283 Em không muốn để cậu ấy một mình. 256 00:33:53,367 --> 00:33:54,451 Đúng không? 257 00:33:57,538 --> 00:33:58,747 Vậy hãy sửa sai đi. 258 00:33:59,665 --> 00:34:02,459 Giữ lấy cậu ấy, Lisey. Cậu ấy yêu em. 259 00:34:03,585 --> 00:34:07,297 Nếu có ai đó níu giữ được cậu ấy với thế giới này… 260 00:34:08,422 --> 00:34:09,716 Đó là em. 261 00:34:10,842 --> 00:34:12,553 Phải là em. 262 00:34:23,021 --> 00:34:24,022 Scott? 263 00:34:29,402 --> 00:34:30,487 Scott? 264 00:34:45,127 --> 00:34:46,335 Scott? 265 00:34:48,547 --> 00:34:49,547 Scott! 266 00:35:05,814 --> 00:35:08,108 Anh ơi. Ở đây lạnh cóng. 267 00:35:09,026 --> 00:35:10,652 Sao anh không vào nhà đi? 268 00:35:16,074 --> 00:35:17,075 Anh ơi. 269 00:35:18,911 --> 00:35:19,953 Anh làm gì thế? 270 00:35:21,788 --> 00:35:22,789 Anh à. 271 00:35:27,085 --> 00:35:28,295 Scott. 272 00:35:32,674 --> 00:35:35,886 Được rồi. Đừng đùa nữa. Thôi nào. 273 00:35:37,554 --> 00:35:38,764 Anh làm em sợ đấy. 274 00:35:42,518 --> 00:35:44,061 Anh yêu. 275 00:35:44,144 --> 00:35:45,729 Này, anh yêu ơi. 276 00:35:46,813 --> 00:35:48,023 Anh không sao chứ? 277 00:35:50,234 --> 00:35:51,276 Anh à. 278 00:35:54,238 --> 00:35:55,447 Nói với em đi. 279 00:36:17,261 --> 00:36:18,846 Nếu anh ở đó… 280 00:36:20,055 --> 00:36:21,265 thì hãy trở lại. 281 00:36:23,642 --> 00:36:24,977 Hãy trở lại nhé. 282 00:36:29,273 --> 00:36:30,816 Anh đã đi đâu vậy? 283 00:36:33,110 --> 00:36:35,612 Anh có nhớ khi anh rạch vào tay mình không? 284 00:36:35,696 --> 00:36:38,282 - Đêm mà anh cãi nhau với tiệm giặt là. - Và… Vâng, 285 00:36:38,365 --> 00:36:41,368 anh dọn sạch chậu rửa theo cách mà anh Paul dạy anh. 286 00:36:41,451 --> 00:36:45,455 Paul làm thế khi bị bố anh rạch vào người sau khi bắt anh nhảy từ kho xuống? 287 00:36:45,539 --> 00:36:47,583 Không. Là sau đó. 288 00:36:50,377 --> 00:36:53,839 Vết cắt của Paul rất sâu, không chỉ là vết khía. Mà rất sâu. 289 00:36:53,922 --> 00:36:57,050 Bố rạch rất sâu. Nhưng đó không phải điều em muốn hỏi. 290 00:36:57,134 --> 00:36:58,135 Vâng. 291 00:36:58,218 --> 00:37:00,387 - Cứ hỏi điều em thắc mắc, anh sẽ trả lời… - Vâng. 292 00:37:00,470 --> 00:37:01,930 - …nhưng em phải hỏi. - Vâng. 293 00:37:02,014 --> 00:37:04,850 Vậy, khi anh nhảy từ cửa sổ nhà kho… 294 00:37:04,933 --> 00:37:06,476 Bố hôn anh một cái. 295 00:37:07,519 --> 00:37:09,313 Hôn là phần thưởng của bố. 296 00:37:11,273 --> 00:37:14,985 Bố giải tỏa điều xấu xa ra khỏi Paul và thế là xong. 297 00:37:15,944 --> 00:37:17,487 Hù, kết thúc. 298 00:37:18,447 --> 00:37:20,073 Ít nhất là hôm đó. 299 00:37:21,950 --> 00:37:23,869 Nhưng đó cũng không phải điều em muốn hỏi. 300 00:37:27,289 --> 00:37:30,417 Anh ấy hồi phục bằng cách nào? 301 00:37:33,128 --> 00:37:34,546 Anh ấy khỏi bằng cách nào? 302 00:37:37,174 --> 00:37:38,509 Có một nơi. 303 00:37:41,845 --> 00:37:42,888 Anh ấy gọi nó là… 304 00:37:43,764 --> 00:37:45,224 Cõi Ảo. 305 00:37:46,058 --> 00:37:47,851 Bọn anh gọi đó là Cõi Ảo. 306 00:37:53,398 --> 00:37:54,983 Anh đưa anh ấy đến đó khi anh ấy bị thương. 307 00:37:56,777 --> 00:37:58,195 Và anh đưa anh ấy đến đó khi anh ấy chết. 308 00:38:00,781 --> 00:38:04,535 Anh chôn anh ấy trên Đồi Tình Nhân. 309 00:38:05,244 --> 00:38:08,747 Nơi ta đến hôm nay. Đó là chỗ của bọn anh. 310 00:38:10,332 --> 00:38:13,502 Em cứ hỏi đi. Anh biết nó là gì 311 00:38:13,585 --> 00:38:15,420 nhưng em phải hỏi. 312 00:38:18,841 --> 00:38:20,634 Nó có thật không… 313 00:38:22,219 --> 00:38:23,762 nơi chúng ta đến hôm nay… 314 00:38:25,889 --> 00:38:27,891 hay đó là do em tưởng tượng? 315 00:38:38,694 --> 00:38:41,655 Và rồi… anh ấy đưa tôi đi. 316 00:38:42,948 --> 00:38:44,366 Nếu em muốn… 317 00:38:46,994 --> 00:38:49,204 anh sẽ lại đưa em đến đó. 318 00:38:50,664 --> 00:38:51,665 Vâng. 319 00:38:53,542 --> 00:38:54,543 Em muốn. 320 00:39:43,926 --> 00:39:46,637 - Em đã nghĩ về điều gì? - Cây liễu. 321 00:39:48,680 --> 00:39:52,601 Tốt đấy. Tốt hơn Paul. 322 00:39:54,061 --> 00:39:57,773 Chúa ơi, những bông hoa. Em chạm vào được không? Có an toàn không? 323 00:39:58,315 --> 00:40:01,902 Có lần anh mang về một bông nhưng nó tàn ngay. 324 00:40:03,529 --> 00:40:06,657 - Sắp tối rồi. - Trời không bao giờ tối ở đây. 325 00:40:07,658 --> 00:40:11,912 Mặt trăng luôn ở đó, ngay trên đường chân trời. 326 00:40:16,083 --> 00:40:17,292 Lisey, nhìn này. 327 00:40:18,794 --> 00:40:20,921 Paul làm cái này từ cái thùng vỡ. 328 00:40:25,342 --> 00:40:27,135 Cái hồ là tuyệt nhất, Lisey. 329 00:40:34,309 --> 00:40:37,312 - Có người ở đây à? - Ừ. 330 00:40:39,064 --> 00:40:40,524 Nhưng họ đều khổ sở. 331 00:41:11,138 --> 00:41:12,347 Cái gì vậy? 332 00:41:26,570 --> 00:41:28,155 Hãy nghĩ đến điều gì đó, Lisey. 333 00:41:29,573 --> 00:41:30,574 Thứ gì đó trong phòng. 334 00:41:40,876 --> 00:41:44,046 Cái đó là gì? Cái… Cái thứ đó là gì? 335 00:41:44,546 --> 00:41:45,756 Cậu bé dài. 336 00:41:46,798 --> 00:41:50,594 Anh chưa từng nhìn sát nó. Anh không bao giờ muốn. 337 00:41:52,721 --> 00:41:54,139 Em không muốn ở đây. 338 00:42:00,103 --> 00:42:02,314 Nó và anh quen nhau lâu rồi. 339 00:42:03,524 --> 00:42:07,277 Em có nhớ khi anh phải mang Paul đi vì bố rạch anh ấy quá sâu không? 340 00:42:08,820 --> 00:42:10,364 Ngày đó, nó ở gần 341 00:42:10,447 --> 00:42:12,533 đến nỗi bọn anh nhìn thấy nó qua lùm cây. 342 00:42:14,076 --> 00:42:15,285 Nó rất cao. 343 00:42:16,912 --> 00:42:17,996 Bất tận. 344 00:42:19,665 --> 00:42:21,083 Và cảm giác nó mang tới. 345 00:42:22,459 --> 00:42:23,669 Nỗi tuyệt vọng. 346 00:42:24,753 --> 00:42:25,963 Nỗi buồn. 347 00:42:28,006 --> 00:42:29,758 - Nó biết. - Nó biết gì? 348 00:42:29,842 --> 00:42:30,843 Anh. 349 00:42:33,178 --> 00:42:34,304 Nó gọi anh. 350 00:42:37,057 --> 00:42:40,769 Nó có thể đến không? Nó có thể đến chỗ ta không? 351 00:42:40,853 --> 00:42:42,104 Có lẽ là không. 352 00:42:44,731 --> 00:42:46,859 Đôi khi, anh nghe thấy nó lúc anh sáng tác. 353 00:42:48,485 --> 00:42:50,696 Tâm trí nó đến với tâm trí anh. 354 00:42:52,614 --> 00:42:55,701 Những đêm không ngủ được, anh nghe thấy nó đến. 355 00:42:57,244 --> 00:43:01,832 Anh thoáng thấy nó trong gương hay cái ly, và anh… anh thấy mặt nó. 356 00:43:03,458 --> 00:43:04,751 Rất nhiều gương mặt. 357 00:43:07,754 --> 00:43:09,006 Và anh ước… 358 00:43:11,675 --> 00:43:13,635 Đúng vậy, nên… đôi khi, anh… 359 00:43:17,681 --> 00:43:19,516 Nhưng giờ anh có em rồi, Lisey. 360 00:43:20,767 --> 00:43:22,186 Và em giữ anh ở đây. 361 00:43:23,562 --> 00:43:24,813 Em là mỏ neo của anh. 362 00:43:25,522 --> 00:43:27,566 Em là những chiếc mỏ neo ở đây và ở đó. 363 00:43:28,400 --> 00:43:30,152 Mỏ neo và người phân thân. 364 00:43:30,235 --> 00:43:31,528 Ý anh là sao? 365 00:43:32,154 --> 00:43:33,655 Đôi khi, anh phân thân. 366 00:43:35,240 --> 00:43:37,034 Paul thì không bao giờ. 367 00:43:39,286 --> 00:43:42,664 Nhưng có nhiều điều anh không biết mà anh chỉ có thể đoán. 368 00:43:42,748 --> 00:43:45,709 Như cách nước kết nối Cõi Ảo với thế giới của ta. 369 00:43:45,792 --> 00:43:49,630 - Sao em đi được mà nhiều người thì không. - Vì anh giúp em. 370 00:43:50,255 --> 00:43:51,757 Nhưng hồ đó giúp chữa lành. 371 00:43:53,467 --> 00:43:54,885 Điều đó thì anh biết chắc. 372 00:43:56,220 --> 00:43:59,097 Anh đưa Paul đến đó khi bố rạch anh ấy. 373 00:43:59,848 --> 00:44:02,684 - Chúng ta đã đi trên đường mòn tới hồ đó. - Anh đã giúp anh ấy hồi phục. 374 00:44:03,810 --> 00:44:05,938 Anh giúp anh ấy hồi phục như đã tự giúp mình hồi phục 375 00:44:06,021 --> 00:44:07,523 sau khi tự rạch vào cánh tay. 376 00:44:09,149 --> 00:44:10,442 Ừ. 377 00:44:14,696 --> 00:44:15,906 Và rồi nó đến. 378 00:44:19,076 --> 00:44:20,244 Cậu bé dài. 379 00:44:22,079 --> 00:44:23,288 Nào. Đi đi. 380 00:44:24,498 --> 00:44:27,709 Đừng mang nước ra mà lừa tao nữa nhé. 381 00:44:50,732 --> 00:44:53,151 Scott, em nghe thấy không? 382 00:44:59,366 --> 00:45:00,450 Đó là gì vậy? 383 00:45:01,118 --> 00:45:02,327 Anh không biết. 384 00:45:03,412 --> 00:45:05,581 - Em không muốn ở đây. - Không sao đâu. 385 00:45:10,627 --> 00:45:12,880 Paul, anh đi đâu thế? 386 00:45:15,883 --> 00:45:18,093 Paul, là lối này mà anh. Paul. 387 00:45:26,560 --> 00:45:27,686 Paul! 388 00:45:30,480 --> 00:45:32,357 Anh đi đâu vậy? Paul! 389 00:45:32,858 --> 00:45:37,738 Vì lý do nào đó, Paul không thể ngăn mình bước về phía nó. 390 00:45:38,739 --> 00:45:40,949 Paul! Đừng đến đó. 391 00:45:44,244 --> 00:45:45,245 Paul! 392 00:45:45,829 --> 00:45:47,039 Anh Paul, quay lại! 393 00:45:47,831 --> 00:45:48,832 Anh Paul! 394 00:45:59,885 --> 00:46:02,054 Em đã bảo anh đừng đến đó! Em bảo rồi! 395 00:46:02,137 --> 00:46:05,182 Nó làm anh bị thương ở tay. 396 00:46:05,265 --> 00:46:07,476 Không sao, Paul. Hồ sẽ chữa lành nó. 397 00:46:07,559 --> 00:46:10,646 Hồ chữa lành mọi thứ, như nó luôn thế. 398 00:46:11,480 --> 00:46:12,731 Đi nào. 399 00:46:24,368 --> 00:46:25,494 Nó đi mất. 400 00:46:29,373 --> 00:46:30,582 Nhưng nó đã nhớ bọn anh. 401 00:46:34,795 --> 00:46:36,004 Nó biết bọn anh. 402 00:46:40,384 --> 00:46:44,012 Bọn anh còn đến đó nhiều lần trước khi Paul mất. 403 00:46:49,643 --> 00:46:51,228 Giờ khi anh nghĩ đến nó… 404 00:46:53,355 --> 00:46:54,773 nó nghĩ đến anh. 405 00:46:56,900 --> 00:46:58,277 Vậy đừng nghĩ. 406 00:46:59,653 --> 00:47:01,113 Đừng nghĩ đến nó. 407 00:47:04,867 --> 00:47:06,994 Em cần biết một điều nữa về anh trai anh. 408 00:47:07,494 --> 00:47:09,746 Không, thôi đi. Thôi đi. 409 00:47:09,830 --> 00:47:12,499 - Sao nó bị ngược? - Vì cô ấy khắc nó trên cánh tay mình. 410 00:47:12,583 --> 00:47:13,584 CỨU CHỊ, LISEY 411 00:47:13,667 --> 00:47:15,502 Vì chị ấy khắc nó lên cánh tay mình. 412 00:47:15,586 --> 00:47:16,920 Chị biết đây là gì không? 413 00:47:17,004 --> 00:47:18,422 Anh ở đó chứ? 414 00:47:19,673 --> 00:47:21,133 Bóp tay em đi. 415 00:47:22,050 --> 00:47:24,219 Hãy bóp tay em nếu anh ở đó. 416 00:47:28,765 --> 00:47:30,017 Anh đang ở bên hồ à? 417 00:47:32,561 --> 00:47:34,688 Anh đến hồ đó để chữa lành à? 418 00:47:38,483 --> 00:47:40,277 Anh có muốn trở lại không? 419 00:47:40,360 --> 00:47:42,404 Chị muốn trở lại. 420 00:47:43,113 --> 00:47:44,990 Từ đâu? Từ… 421 00:47:45,073 --> 00:47:48,035 - Chị muốn về nhà. - Được rồi. 422 00:47:48,118 --> 00:47:49,620 Anh muốn về nhà không? 423 00:47:53,582 --> 00:47:55,083 Vậy anh phải giúp em. 424 00:47:57,044 --> 00:47:59,129 Em không biết làm việc này thế nào nếu thiếu anh. 425 00:48:01,840 --> 00:48:02,925 Nói cho em biết đi. 426 00:48:08,722 --> 00:48:10,724 Giúp em đi. Nhé? 427 00:48:13,018 --> 00:48:14,228 Giúp em nhé. 428 00:48:16,271 --> 00:48:18,315 Giúp em đi! Giúp em đi! 429 00:48:20,275 --> 00:48:23,487 Có nhiều điều anh không biết mà anh chỉ có thể đoán. 430 00:48:24,655 --> 00:48:27,908 Cách nước kết nối Cõi Ảo với thế giới của ta. 431 00:48:28,867 --> 00:48:31,370 Sao em đi được mà nhiều người thì không. 432 00:48:33,539 --> 00:48:34,748 Em có khiếu. 433 00:50:32,658 --> 00:50:34,660 Biên dịch: Nhung Vũ