1 00:00:02,840 --> 00:00:05,040 Xin chào, tôi là Bonnie và tôi nghiện rượu. 2 00:00:05,060 --> 00:00:06,260 Chào, Bonnie. 3 00:00:06,290 --> 00:00:08,279 Tôi biết mình như cái đĩa than bị kẹt cứ lặp đi lặp lại, 4 00:00:08,270 --> 00:00:10,156 nhưng tôi thực sự nhớ người yêu. 5 00:00:10,930 --> 00:00:12,340 Marjorie, giúp tôi này, 6 00:00:12,360 --> 00:00:14,953 sau buổi họp, giải thích cho mọi người đĩa than là gì ha. 7 00:00:15,800 --> 00:00:17,050 Dù sao thì... 8 00:00:18,130 --> 00:00:20,240 bọn tôi đã cố Skype với nhau, 9 00:00:20,270 --> 00:00:22,260 nhưng tôi lại thấy không mặn mà gì cả, 10 00:00:22,260 --> 00:00:26,250 thế nên hiện giờ, tôi thấy thật chán nản hơn bao giờ hết. 11 00:00:27,000 --> 00:00:30,110 Chỉ có duy nhất một thứ thực sự khiến tôi cảm thấy vui lên. 12 00:00:30,800 --> 00:00:32,360 Chính là chỗ nhân kem này. 13 00:00:35,990 --> 00:00:39,570 Và vì không có bạn trai ở bên, đây là chỗ kem duy nhất mà tôi được xơi. 14 00:00:41,070 --> 00:00:42,280 Cảm ơn. 15 00:00:44,080 --> 00:00:45,630 Ai muốn chia sẻ tiếp nào? 16 00:00:45,830 --> 00:00:48,390 Tới luôn. Christy, nghiện rượu. 17 00:00:48,410 --> 00:00:49,610 Chào, Christy. 18 00:00:49,640 --> 00:00:54,080 Bình thường tôi hay ca thán, nhưng hôm nay thì không. 19 00:00:54,110 --> 00:00:57,040 Hôm nay tôi hứng khởi, chứ không nức nở. 20 00:00:57,040 --> 00:00:58,760 Vui vẻ, chứ không buồn tẻ. 21 00:00:58,760 --> 00:01:01,120 - Phấn khởi, chứ không... - Biết rồi. Biết rồi. 22 00:01:02,090 --> 00:01:05,880 Tôi đã chính thức được nhận vào Đại học Quận Sonoma. 23 00:01:05,890 --> 00:01:07,170 Sói Biển cố lên. 24 00:01:07,640 --> 00:01:09,060 Vậy nên bắt đầu từ mùa thu này, 25 00:01:09,060 --> 00:01:12,630 tôi sẽ tiến thêm một bước gần hơn chạm tới giấc mơ làm luật sư của tôi. 26 00:01:13,400 --> 00:01:14,620 Chờ đã, còn nữa. 27 00:01:14,640 --> 00:01:17,020 Mấy tuần nữa con gái tôi sẽ kết hôn, 28 00:01:17,040 --> 00:01:20,770 và con bé kết hôn không phải do "bác sĩ bảo" mà là do chính nó lựa chọn. 29 00:01:20,950 --> 00:01:22,687 Lần đầu tiên trong gia đình này đấy. 30 00:01:23,290 --> 00:01:26,710 Tất nhiên, tôi đã chi tận 4000 cho váy cưới của nó, 31 00:01:26,730 --> 00:01:29,110 và chắc tôi sẽ phải cướp ngân hàng để trả học phí mất, 32 00:01:29,110 --> 00:01:33,060 nhưng tôi sẽ không để chuyện tiền nong phá hỏng cảm xúc của tôi đâu. 33 00:01:33,360 --> 00:01:34,840 Chịu đựng mẹ tôi đã là quá đủ rồi. 34 00:01:37,580 --> 00:01:38,970 Ai tiếp nào? 35 00:01:39,000 --> 00:01:41,760 Để tôi. Xin chào, tôi là Jill, tôi nghiện rượu. 36 00:01:42,160 --> 00:01:44,760 - Chị làm cái gì đấy? - Xin lỗi, tôi cô đơn lắm rồi. 37 00:01:51,760 --> 00:01:54,080 Hy vọng là mẹ nhận ra mình đang nuốt trọn cảm xúc của mình. 38 00:01:54,080 --> 00:01:57,290 Này, phải bỏ cái gì vào mồm chứ. Bạn trai mẹ đang ở tận Croatia rồi. 39 00:01:57,620 --> 00:01:59,490 Mẹ ăn nói hay ghê. Có duyên gớm. 40 00:01:59,490 --> 00:02:02,393 Không, người ta đâu có làm khoai chiên cho người vui vẻ. 41 00:02:05,730 --> 00:02:08,390 Violet. Có chuyện gì vậy? Con ổn chứ? 42 00:02:08,410 --> 00:02:09,860 Không! 43 00:02:09,870 --> 00:02:12,000 Ôi, đã có chuyện gì vậy? 44 00:02:12,000 --> 00:02:15,530 Gregory bỏ con rồi. Đám cưới cũng hủy rồi. 45 00:02:15,820 --> 00:02:17,840 Ôi Chúa ơi. 46 00:02:18,780 --> 00:02:21,870 Con dọn về ở với mẹ nhé? 47 00:02:25,440 --> 00:02:27,110 Thôi cho một miếng này. 48 00:02:29,962 --> 00:02:39,722 + MOM + .: Phần 3 Tập 21: Mụ già chơi mạt chược và thuốc lắc :. 49 00:02:39,722 --> 00:02:48,500 Phụ đề được thực hiện bởi Động Phim - Cave Subbing Team 50 00:02:48,530 --> 00:02:50,090 Thế thằng khốn đấy đã làm gì? 51 00:02:50,310 --> 00:02:52,370 Chưa chắc cậu ấy đã là thằng khốn. 52 00:02:52,400 --> 00:02:54,230 Anh ấy hẹn hò với người khác. 53 00:02:54,260 --> 00:02:55,750 Thằng khốn. 54 00:02:56,910 --> 00:02:58,380 Sao cháu biết được chuyện đấy? 55 00:02:58,410 --> 00:03:01,050 Nó về nhà là đi tắm, rồi leo thẳng lên giường ngủ, 56 00:03:01,070 --> 00:03:03,790 không còn sức để làm tình bởi vì đã có một ngày làm việc vất vả hả? 57 00:03:03,790 --> 00:03:06,070 Mẹ à, đây đâu phải là chuyện đàn ông đã đối xử với mẹ thế nào đâu. 58 00:03:06,070 --> 00:03:08,710 Mẹ đang nói về việc mẹ đối xử thế nào với tụi đàn ông đấy chứ. 59 00:03:09,700 --> 00:03:12,350 Gần đây nó có giảm cân không? Có đi tập gym không? 60 00:03:12,380 --> 00:03:13,690 Có. 61 00:03:13,710 --> 00:03:16,010 Nó dùng miếng dán tẩy trắng răng hay đi nha sĩ? 62 00:03:16,030 --> 00:03:18,010 Anh ấy đi nha sĩ! 63 00:03:18,030 --> 00:03:19,920 Ôi, cưng à. Ta rất tiếc. 64 00:03:21,720 --> 00:03:24,960 Chờ đã, trước khi gác lại mối quan hệ này, 65 00:03:25,090 --> 00:03:28,390 con với Gregory có tính tới chuyện đi gặp bác sĩ tâm lý không? 66 00:03:28,420 --> 00:03:32,020 Mẹ à, anh ấy không còn yêu con rồi. Đừng có nói nữa! 67 00:03:35,940 --> 00:03:37,890 Con đã tiêu bao nhiêu cho cái váy cưới thế? 68 00:03:37,890 --> 00:03:39,150 Thôi đi. 69 00:03:43,050 --> 00:03:45,370 - Chúng ta có bao nhiêu thời gian? - Không nhiều đâu. 70 00:03:45,400 --> 00:03:47,010 Chỉ đóng gói đồ của con bé rồi về thôi. 71 00:03:47,010 --> 00:03:49,260 Thế còn mấy chậu cây cảnh ngoài hành lang? 72 00:03:49,290 --> 00:03:51,600 Tới đây không phải để ăn trộm mấy đồ vớ vẩn đâu nha. 73 00:03:51,600 --> 00:03:52,980 Thế còn lôi mẹ theo làm gì? 74 00:03:55,660 --> 00:03:57,150 Xin chào? 75 00:03:57,770 --> 00:03:58,980 Gregory? 76 00:03:59,800 --> 00:04:01,000 Ổn rồi. 77 00:04:01,020 --> 00:04:03,580 Con dọn quần áo của Violet đi, mẹ sẽ lo những cái còn lại. 78 00:04:03,580 --> 00:04:04,780 Được rồi. 79 00:04:04,880 --> 00:04:05,800 - Christy? - Sao? 80 00:04:05,800 --> 00:04:09,687 Chúng ta chỉ lấy đồ của con bé thôi, hay là phá tung chỗ này lên luôn nữa? 81 00:04:09,680 --> 00:04:10,920 Lấy đồ của nó thôi. 82 00:04:10,930 --> 00:04:12,500 Trước khi về thì thảo luận lại. 83 00:04:20,150 --> 00:04:22,320 Violet có uống espresso không? 84 00:04:22,340 --> 00:04:24,010 Con không biết, có lẽ. 85 00:04:24,030 --> 00:04:25,680 Chắc cái này của nó rồi. 86 00:04:30,690 --> 00:04:32,070 Mẹ ăn đồ của cậu ta đấy à? 87 00:04:32,660 --> 00:04:35,120 Mẹ có cần nhắc lại cho con là cái thằng khốn bắt cá hai tay đó 88 00:04:35,120 --> 00:04:36,756 đã làm tan nát trái tim con bé không? 89 00:04:37,440 --> 00:04:38,780 Khoắng sạch cái tủ đó đi. 90 00:04:42,410 --> 00:04:45,320 Cứ như chúng ta vừa trúng số ở cửa hàng Bed, Bath & Beyond vậy. 91 00:04:46,710 --> 00:04:49,350 Theo mẹ đó có phải là TV to màn hình phẳng của Violet không? 92 00:04:49,350 --> 00:04:51,710 Nó to hơn cái ở nhà, nên chắc là đúng rồi. 93 00:04:55,990 --> 00:04:57,340 Ồ. 94 00:04:59,310 --> 00:05:00,640 Xin chào. 95 00:05:00,980 --> 00:05:02,510 Phyllis, chào chị. 96 00:05:02,530 --> 00:05:04,470 Chúng tôi không nghĩ rằng sẽ gặp chị ở đây. 97 00:05:04,470 --> 00:05:07,360 Phải, thấy có kẻ ăn cướp là đủ hiểu rồi. 98 00:05:08,650 --> 00:05:10,820 Bọn tôi chỉ dọn đồ của con gái tôi thôi. 99 00:05:10,820 --> 00:05:12,450 Và một số thứ của con trai tôi nữa. 100 00:05:12,450 --> 00:05:14,450 Tôi đã mua cho nó cái máy pha cà phê đó. 101 00:05:14,460 --> 00:05:18,610 Ồ. Xin lỗi. Tại nó cũng giống cái mà bọn tôi tặng Violet. 102 00:05:21,050 --> 00:05:23,350 Được rồi, bọn tôi sẽ đem chỗ đồ này ra xe, 103 00:05:23,380 --> 00:05:25,670 rồi tôi sẽ quay lại đem nốt quần áo của Violet. 104 00:05:25,880 --> 00:05:28,070 Tôi rất tiếc chuyện không thành. 105 00:05:28,420 --> 00:05:33,200 Phải, tôi cũng vậy, nhưng biết làm sao đây? Con chị cặp kè với người khác mà. 106 00:05:33,220 --> 00:05:34,730 Cái gì? 107 00:05:34,760 --> 00:05:36,320 Thôi xin. 108 00:05:36,340 --> 00:05:39,530 Gregory bắt cá hai tay một lúc á? 109 00:05:39,630 --> 00:05:41,470 Ăn một lúc hai bánh thì may ra. 110 00:05:43,520 --> 00:05:45,400 Violet nói vậy đó. 111 00:05:45,400 --> 00:05:47,490 Ý chị là con gái tôi nói dối ư? 112 00:05:48,290 --> 00:05:49,530 Phải. 113 00:05:50,200 --> 00:05:53,130 Hoặc có lẽ chị đã nuôi dạy một thằng con trai đểu cáng. 114 00:05:53,150 --> 00:05:54,690 Giờ lại còn nói nó đểu cáng cơ à? 115 00:05:54,700 --> 00:05:57,150 Chị có vẻ bảo thủ nhỉ? 116 00:05:58,260 --> 00:06:00,540 Thế Gregory đã nói sao với chị? 117 00:06:00,570 --> 00:06:04,200 Con trai tôi, người chưa từng nói dối tôi câu nào, 118 00:06:04,540 --> 00:06:08,160 kể là Violet gần đây uống rượu rất nhiều, 119 00:06:08,190 --> 00:06:10,990 còn hút cái cần và hít cái thuốc lắc nữa. 120 00:06:11,940 --> 00:06:16,300 Được rồi, trước hết, không ai dùng từ "cái" trước "cần" và "thuốc lắc" cả. 121 00:06:16,860 --> 00:06:18,340 Chị thì am hiểu rồi. 122 00:06:19,670 --> 00:06:22,220 Nếu Violet có vấn đề thì tôi đã biết ngay. 123 00:06:22,220 --> 00:06:23,780 Cô có chắc không? 124 00:06:25,600 --> 00:06:28,700 Chị Phyllis này, con gái tôi còn đang ở nhà khóc sưng cả mắt lên đây. 125 00:06:28,700 --> 00:06:30,830 Tôi không có thời gian đứng đây đôi co với chị đâu. 126 00:06:30,830 --> 00:06:32,680 - Mẹ sẽ ở lại. - Đi thôi! 127 00:06:36,400 --> 00:06:38,370 Bà già đấy dám đổ lỗi cho Violet chứ. 128 00:06:38,370 --> 00:06:41,339 Cứ chờ tới khi bà ta phát hiện ra là chỉ còn mù tạt cho bữa tối đi. 129 00:06:41,910 --> 00:06:43,841 Và chúng ta sẽ lấy cả mấy chậu cây này nhé. 130 00:06:47,020 --> 00:06:50,330 Tuy đã nói là nếu Violet nghiện rượu với thuốc thì con sẽ biết ngay, 131 00:06:50,330 --> 00:06:52,870 nhưng mà càng nghĩ thì con lại càng không chắc chắn. 132 00:06:52,870 --> 00:06:56,000 Thôi nào. Con định tin cái mụ già chơi mạt chược đó hả? 133 00:06:57,170 --> 00:06:58,570 Thế bà ta nói dối để làm gì? 134 00:06:58,600 --> 00:07:01,090 Bà ta chỉ nhắc lại điều Gregory nói với bà ta thôi. 135 00:07:01,100 --> 00:07:03,440 Thì chúng ta cũng nhắc lại điều Violet nói với chúng ta đó thôi. 136 00:07:03,444 --> 00:07:04,510 Vậy con tin ai? 137 00:07:04,880 --> 00:07:07,620 Con muốn tin con gái mình, nhưng mẹ biết rồi đấy, 138 00:07:07,640 --> 00:07:09,470 có bao giờ điều đó là đúng đâu. 139 00:07:09,590 --> 00:07:12,270 - Mẹ ơi? - Ở trong bếp. 140 00:07:12,270 --> 00:07:15,060 Chắc sẽ căng lắm đây. Mẹ làm bỏng ngô được chứ? 141 00:07:18,880 --> 00:07:21,180 - Mẹ lấy hết đồ cho con chưa? - Trên sofa ấy. 142 00:07:21,200 --> 00:07:22,400 Cả trong tủ lạnh nữa. 143 00:07:23,830 --> 00:07:25,950 Mẹ không tình cờ gặp anh Gregory, phải không? 144 00:07:25,970 --> 00:07:28,330 Không, nhưng bọn mẹ gặp mẹ cậu ấy. 145 00:07:29,620 --> 00:07:32,260 Thật ư? Bà ấy đã nói gì? 146 00:07:32,290 --> 00:07:35,400 Bà ấy lại có quan điểm khác. 147 00:07:35,430 --> 00:07:37,100 Ý mẹ là sao? 148 00:07:40,520 --> 00:07:44,440 Bà ấy nói lý do con và Gregory chia tay là bởi... 149 00:07:44,820 --> 00:07:46,410 gần đây con chơi bời trác táng. 150 00:07:46,430 --> 00:07:48,440 Và mẹ tin bà ấy ư? 151 00:07:48,470 --> 00:07:51,110 Không, nhưng mẹ nghĩ là nên nói chuyện rõ ràng. 152 00:07:51,110 --> 00:07:54,170 Sao mẹ không đứng về phía con? Lúc nào mẹ cũng chỉ nghĩ xấu về con. 153 00:07:54,200 --> 00:07:56,850 Thế thì nói cho mẹ điều ngược lại đi. Nói rằng con không nghiện ngập. 154 00:07:56,870 --> 00:07:59,210 Con không cần phải làm thế. Lẽ ra mẹ phải tin con chứ. 155 00:07:59,240 --> 00:08:01,990 - Mẹ có tin, chỉ là... - Con đang học cao đẳng, mẹ à. 156 00:08:01,990 --> 00:08:05,110 Đi chơi với bạn thì có uống chút rượu. 157 00:08:05,140 --> 00:08:07,410 Thi thoảng thì hút một tí. 158 00:08:07,410 --> 00:08:10,630 Bọn con không có nghiện rượu và ma túy như hai người! 159 00:08:10,630 --> 00:08:14,200 Này! Ta chỉ chơi thuốc để kiểm soát cơn nghiện rượu nhé. 160 00:08:18,860 --> 00:08:20,090 Vậy con nghĩ sao? 161 00:08:20,110 --> 00:08:21,890 Con không biết. Con muốn tin con bé. 162 00:08:21,890 --> 00:08:22,750 Nhưng con có tin không? 163 00:08:22,750 --> 00:08:24,090 - Thế còn mẹ? - Mẹ hỏi trước mà. 164 00:08:25,260 --> 00:08:27,390 Thực lòng thì con hơi lo. 165 00:08:28,150 --> 00:08:30,430 Hay là rủ nó cùng tới hội nghiện rượu? 166 00:08:30,460 --> 00:08:32,650 Cứ tự nhiên thôi. Chẳng cần phải làm gì cả. 167 00:08:33,720 --> 00:08:36,350 Phải rồi. Chẳng có gì tự nhiên hơn thế. 168 00:08:45,130 --> 00:08:47,490 Câu hỏi là, làm thế nào để phân biệt 169 00:08:47,520 --> 00:08:49,120 giữa một người đang trở thành sâu rượu, 170 00:08:49,120 --> 00:08:52,020 và một sinh viên bình thường chỉ đang vui chơi? 171 00:08:52,050 --> 00:08:53,730 Ca này khó đấy. 172 00:08:53,760 --> 00:08:58,000 Tụi nhóc ngày nay toàn dùng đại học làm cái cớ để nhậu nhẹt suốt ngày. 173 00:08:58,000 --> 00:08:59,480 Đâu chỉ có ngày nay. 174 00:08:59,480 --> 00:09:03,230 Hồi tôi học ở Bang San Diego, hội chị em của tôi còn có cả thùng vodka. 175 00:09:04,640 --> 00:09:06,980 Bảy năm tuyệt nhất cuộc đời. 176 00:09:07,750 --> 00:09:09,370 Cô có nhớ món nước trái cây rừng không? 177 00:09:09,370 --> 00:09:12,470 Phải rồi. Kool-Aid, trái cây và rượu đế, 178 00:09:12,500 --> 00:09:14,680 tất cả trộn lại với nhau trong xô rác. 179 00:09:15,620 --> 00:09:16,980 Tôi nhớ có lần mình uống 180 00:09:16,980 --> 00:09:20,420 cái đó ở tiệc của hội huynh đệ, và tôi đã nôn vào cái cửa chắn muỗi. 181 00:09:20,440 --> 00:09:23,930 Nước thì tung tóe ra ngoài, còn phần bã thì mắc lại trong bếp với tôi. 182 00:09:31,490 --> 00:09:33,570 Thế này chẳng giúp tôi thấy khá hơn gì cả. 183 00:09:33,590 --> 00:09:35,110 Chờ đã. 184 00:09:35,130 --> 00:09:37,720 Nhiều đứa bạn đại học của tôi cũng tiệc tùng suốt như tôi, 185 00:09:37,720 --> 00:09:39,140 mà họ đâu có vấn đề gì đâu. 186 00:09:39,390 --> 00:09:40,684 Ngoại trừ một số đứa phải chịu cảnh 187 00:09:40,680 --> 00:09:42,853 hôn nhân không tình yêu cùng những đứa con xấu xí. 188 00:09:44,160 --> 00:09:46,800 Christy, tôi biết nó thật là đau khổ khi đó là con mình, 189 00:09:46,820 --> 00:09:51,050 nhưng đây là căn bệnh phải tự chẩn đoán. 190 00:09:51,050 --> 00:09:52,790 Vậy là tôi không thể làm gì ư? 191 00:09:52,810 --> 00:09:55,574 - Cô có thể cầu nguyện cho con bé. - Có nghĩa là không rồi. 192 00:09:58,220 --> 00:10:01,450 À, biết món rượu nào ngon hồi đại học nữa không? Vodka và Tang. 193 00:10:01,470 --> 00:10:05,060 Ui, tôi thích món đó lắm. Loại cocktail mà các phi hành gia uống. 194 00:10:05,750 --> 00:10:07,253 Được rồi, mấu chốt là 195 00:10:07,250 --> 00:10:10,310 chỉ có Violet mới là người quyết định bản thân có vấn đề hay không, 196 00:10:10,310 --> 00:10:12,400 và nếu ngày đó tới, 197 00:10:12,430 --> 00:10:15,550 ít nhất thì cô bé cũng có một người mẹ tỉnh táo biết cách giúp đỡ. 198 00:10:15,550 --> 00:10:17,890 - Cả bà ngoại nữa. - Chắc rồi. 199 00:10:29,140 --> 00:10:31,740 Giờ là 2:00 sáng đó. Mẹ làm gì thế? 200 00:10:32,050 --> 00:10:33,970 Chuẩn bị sườn nướng. Muốn xơi một miếng không? 201 00:10:35,230 --> 00:10:37,660 Không. Có chuyện gì vậy? 202 00:10:37,690 --> 00:10:39,440 Mẹ đang làm tình qua điện thoại với Adam, 203 00:10:39,470 --> 00:10:41,670 và mất kết nối ngay trước khi mẹ... 204 00:10:41,690 --> 00:10:43,860 Dù sao thì, mẹ làm cả loại cay lẫn không cay đấy. 205 00:10:43,950 --> 00:10:45,170 Cứ lựa thoải mái. 206 00:10:45,860 --> 00:10:49,310 Chắc con sẽ tăng cân dữ lắm bởi vì bạn trai của mẹ đang ở xa. 207 00:10:49,620 --> 00:10:50,850 Thế sao con lại dậy vậy? 208 00:10:50,870 --> 00:10:54,530 Con không thể ngủ nổi. Con đang ngóng Violet về. 209 00:10:54,560 --> 00:10:57,740 Mẹ quên mất tiêu con bé luôn đấy. Kỳ ghê. 210 00:10:59,560 --> 00:11:02,750 Đúng là có nó sống ở đây lạ lẫm thật. 211 00:11:02,780 --> 00:11:06,730 Con biết con bé không còn là trẻ con nữa, nhưng con vẫn cứ nghĩ nó còn bé. 212 00:11:06,750 --> 00:11:08,070 Mẹ hiểu mà. 213 00:11:08,100 --> 00:11:11,460 Hồi con tầm tuổi nó và đi qua đêm, mẹ lo đến phát điên luôn. 214 00:11:11,850 --> 00:11:14,250 - Mẹ từng chờ con về ư? - Tất nhiên. 215 00:11:14,270 --> 00:11:17,340 Ý mẹ là, mẹ có nhờ sự trợ giúp từ "bột trắng" Pê-ru, 216 00:11:17,370 --> 00:11:20,750 nhưng cái đó chỉ khiến thêm phần hoang tưởng. 217 00:11:20,780 --> 00:11:25,010 Suốt một thời gian, mẹ đã tin là CIA đã thay thế con bằng một bản sao. 218 00:11:25,030 --> 00:11:27,390 Sao mẹ biết được là họ không làm thế chứ? 219 00:11:28,700 --> 00:11:29,950 Đừng làm thế. 220 00:11:31,870 --> 00:11:34,550 Trời ạ, chắc không hay rồi. 221 00:11:36,100 --> 00:11:37,300 A lô? 222 00:11:37,590 --> 00:11:38,790 Ai cơ? 223 00:11:39,160 --> 00:11:42,020 À, chị Phyllis. Có chuyện gì vậy? 224 00:11:43,880 --> 00:11:45,660 - Ôi, không. - Sao vậy? 225 00:11:46,170 --> 00:11:48,670 Violet xỉn quắc cần câu ở nhà Gregory. 226 00:11:48,670 --> 00:11:51,670 Phyllis, tôi vô cùng xin lỗi. Bọn tôi tới ngay. 227 00:11:53,850 --> 00:11:55,850 Được rồi. Nó vẫn còn sống. 228 00:11:55,870 --> 00:11:57,660 - Con muốn làm gì? - Giết nó! 229 00:11:58,010 --> 00:12:00,560 Để mẹ đặt chỗ sườn này vào lò rồi mẹ lái cho. 230 00:12:03,890 --> 00:12:05,720 Tôi vô cùng xin lỗi. 231 00:12:05,740 --> 00:12:09,530 Ừ, biết làm sao chứ? Đây chính là niềm vui của việc làm cha làm mẹ mà. 232 00:12:10,160 --> 00:12:11,840 Thật hả? Lại còn cuốn lô? 233 00:12:13,100 --> 00:12:16,050 Xin thứ lỗi. Tôi đâu có biết là sẽ có kịch hay. 234 00:12:17,080 --> 00:12:18,280 Violet đâu? 235 00:12:18,300 --> 00:12:19,510 Theo lần cuối kiểm tra 236 00:12:19,510 --> 00:12:22,388 thì nó đang nôn ở trong nhà vệ sinh tôi vừa mới dọn xong chiều nay. 237 00:12:22,510 --> 00:12:23,920 Để mẹ. 238 00:12:25,420 --> 00:12:29,270 Tôi định mời cô dùng gì đó, nhưng không có gì trong tủ lạnh cả! 239 00:12:32,400 --> 00:12:34,750 À, vâng, xin lỗi về chuyện đó. 240 00:12:34,950 --> 00:12:36,390 Gregory đâu? 241 00:12:36,420 --> 00:12:39,520 Nó khá buồn về chuyện tình cảm đổ vỡ, 242 00:12:39,540 --> 00:12:41,890 nên nó cùng mấy đứa bạn tới Mexico 243 00:12:41,890 --> 00:12:44,952 để câu cá và có khi là cả chlamydia. [*bệnh lây qua đường tình dục] 244 00:12:45,630 --> 00:12:48,460 Violet có nói tại sao con bé lại tới đây 245 00:12:48,490 --> 00:12:49,770 vào nửa đêm thế này không? 246 00:12:49,800 --> 00:12:53,060 Vì nó say túy lúy và khóc lóc ỉ ôi, nên cũng chẳng hiểu ý nó là gì, 247 00:12:53,090 --> 00:12:56,550 nhưng tôi nghĩ nó vẫn còn tình cảm. 248 00:12:56,840 --> 00:12:59,110 Ôi. Tội nghiệp con tôi. 249 00:12:59,130 --> 00:13:01,660 Vâng. Thật là buồn. 250 00:13:03,990 --> 00:13:07,400 Cô biết không, có nhiều người sành điệu vẫn còn dùng lô đấy. 251 00:13:15,820 --> 00:13:18,320 Sặc sỡ thế. Cái gì vậy, thạch rượu à? 252 00:13:18,600 --> 00:13:20,170 Vâng. 253 00:13:20,180 --> 00:13:23,032 Thấy không, bà của cháu am hiểu sở thích uống rượu của giới trẻ lắm. 254 00:13:24,810 --> 00:13:26,740 Bà sẽ nói rằng cháu là một đứa nghiện rượu ư? 255 00:13:26,760 --> 00:13:29,200 Không, đó là chuyện cháu tự quyết định. 256 00:13:29,220 --> 00:13:31,300 Ta sẽ chỉ nói rằng tóc cháu dính bãi nôn, 257 00:13:31,330 --> 00:13:34,110 cháu có thể tự đoán kết quả. 258 00:13:34,640 --> 00:13:36,440 Cháu chỉ rất nhớ anh Gregory. 259 00:13:36,440 --> 00:13:40,420 Ta hiểu mà. Bữa sáng chúng ta sẽ ăn sườn lợn bởi vì ta nhớ Adam. 260 00:13:40,450 --> 00:13:41,650 Sườn ư? 261 00:13:43,890 --> 00:13:46,060 Không sao. Ta càng được ăn thêm. 262 00:13:47,330 --> 00:13:50,820 Tôi luôn cho rằng chỉ cần con bé qua cái tuổi teen là mọi chuyện sẽ dễ dàng. 263 00:13:50,850 --> 00:13:54,646 Cô biết khi nào thì việc làm mẹ trở nên dễ dàng không? Chỉ khi cô xuống lỗ thôi. 264 00:13:56,380 --> 00:13:58,490 Thậm chí có khi sau đó cô còn lo hơn. 265 00:14:04,400 --> 00:14:06,330 Tôi nợ chị một lời xin lỗi. 266 00:14:07,610 --> 00:14:10,330 Tôi biết là Gregory không lừa dối Violet. 267 00:14:10,780 --> 00:14:13,110 Cô không cần phải xin lỗi. 268 00:14:13,280 --> 00:14:16,150 Tất cả chúng ta đều muốn tin con cái mà. 269 00:14:18,030 --> 00:14:21,060 Tôi chỉ không thể ngừng cho rằng đây là lỗi của tôi. 270 00:14:21,880 --> 00:14:25,870 Tôi từng nghiện rượu, và giờ Violet cũng vậy. 271 00:14:25,880 --> 00:14:28,940 Cô có trách mẹ cô là nguyên nhân cô uống rượu không? 272 00:14:29,960 --> 00:14:31,270 Tôi từng như vậy. 273 00:14:32,500 --> 00:14:33,980 Nhưng không còn nữa. 274 00:14:35,120 --> 00:14:38,190 Vậy sao cô không mặc kệ Violet đi? 275 00:14:40,720 --> 00:14:42,420 Vâng, có lẽ. 276 00:14:43,680 --> 00:14:46,220 Vả lại, nếu lúc nào cũng là lỗi của cha mẹ, 277 00:14:46,250 --> 00:14:48,850 thì chắc mỗi lần con trai tôi ra vẻ tự cao tự đại, 278 00:14:48,880 --> 00:14:50,619 tôi lại phải chịu trách nhiệm mất. 279 00:14:52,320 --> 00:14:53,640 "Tự cao tự đại"? 280 00:14:53,670 --> 00:14:55,460 Yêu thì mới nói vậy đấy. 281 00:14:58,440 --> 00:15:00,600 Tôi lúc nào cũng mến Gregory. 282 00:15:01,080 --> 00:15:03,740 Tuy rằng tôi có chút hoài nghi về mối quan hệ của hai đứa, 283 00:15:03,750 --> 00:15:08,200 nhưng... tôi mừng khi có người quan tâm chăm sóc cho Violet. 284 00:15:09,340 --> 00:15:12,290 Cô bé vẫn sẽ có người quan tâm chăm sóc mà. 285 00:15:13,540 --> 00:15:14,790 Ôi chao. 286 00:15:15,850 --> 00:15:17,450 Phải đấy. 287 00:15:19,680 --> 00:15:21,180 Con bé xong xuôi rồi. 288 00:15:23,130 --> 00:15:24,640 Về thôi nào. 289 00:15:26,540 --> 00:15:29,220 - Cảm ơn chị, Phyllis. - Tôi định nói cứ ghé qua bất cứ lúc nào, 290 00:15:29,220 --> 00:15:31,330 nhưng có lẽ một lần là đủ rồi. 291 00:15:33,560 --> 00:15:37,230 Mặc dù đám cưới đã bị hủy, 292 00:15:37,250 --> 00:15:39,890 không có nghĩa chúng ta không thể làm bạn. 293 00:15:39,910 --> 00:15:42,370 Ôi, cô thực sự cần một người mẹ phải không? 294 00:15:42,400 --> 00:15:43,750 Khao khát lắm. 295 00:15:44,660 --> 00:15:47,130 Này. Mẹ đứng ngay đây đấy nhé. 296 00:15:48,410 --> 00:15:49,700 Cứ gọi cho tôi. 297 00:15:55,380 --> 00:15:59,250 Nhìn con bé này. Chỉ mới mấy hôm trước, con bé còn là rắc rối của người khác. 298 00:15:59,250 --> 00:16:02,530 Này, nó là con gái con đấy. Nó không phải là rắc rối, mà là gánh nặng. 299 00:16:03,760 --> 00:16:06,610 Chuẩn đấy. Rắc rối thì còn giải quyết được. 300 00:16:10,810 --> 00:16:12,900 Con vẫn không biết liệu con bé có giống chúng ta không. 301 00:16:12,900 --> 00:16:15,290 - Chắc là không. - Tại sao? 302 00:16:15,310 --> 00:16:18,000 Chúa không bao giờ kể chuyện đùa ba lần liên tiếp đâu. 303 00:16:18,790 --> 00:16:20,410 Trời ạ, hy vọng là vậy. 304 00:16:20,430 --> 00:16:22,160 Cứ cho nó thời gian. Nó sẽ trấn tĩnh thôi. 305 00:16:22,160 --> 00:16:24,740 Còn nếu không được, thì nó biết phải đi đâu rồi đấy. 306 00:16:24,740 --> 00:16:26,330 Chắc vậy. 307 00:16:29,370 --> 00:16:30,830 Mẹ này, 308 00:16:30,830 --> 00:16:33,830 con xin lỗi vì tất cả những đêm mẹ phải thức chờ con. 309 00:16:34,850 --> 00:16:36,050 Cảm ơn. 310 00:16:36,620 --> 00:16:39,530 Con đã luôn cho rằng con chỉ gây tổn thương cho bản thân. 311 00:16:39,560 --> 00:16:43,170 Mấu chốt là giờ chúng ta đã có nhau. 312 00:16:44,980 --> 00:16:46,180 Ừm. 313 00:16:47,020 --> 00:16:49,300 Cái ôm sẽ ý nghĩa hơn nếu mẹ ngừng nhai đấy. 314 00:16:49,400 --> 00:16:54,400 .:: Biên Dịch: Hieuzozo ::. 315 00:16:54,400 --> 00:16:59,400 .:: Hiệu Chỉnh: Mèo Mập Mưu Mô ::. 316 00:17:06,910 --> 00:17:08,200 Ai đấy?! 317 00:17:10,150 --> 00:17:12,470 Con đây. Mở cửa đi. 318 00:17:12,620 --> 00:17:13,870 "Con" nào? 319 00:17:13,900 --> 00:17:15,100 Christy. 320 00:17:16,880 --> 00:17:18,420 Con gái mẹ. 321 00:17:20,910 --> 00:17:23,020 Sao biết được có phải con thật không? 322 00:17:23,220 --> 00:17:24,920 Còn là ai được nữa chứ? 323 00:17:24,950 --> 00:17:27,500 Kẻ mà chính phủ muốn ta nghĩ là con gái mình. 324 00:17:27,500 --> 00:17:29,600 Thôi nào. Sao họ phải làm thế chứ? 325 00:17:29,630 --> 00:17:31,910 Bởi vì họ biết ta biết điều mà họ biết. 326 00:17:33,100 --> 00:17:35,790 Giờ thì biến đi, không là ta thả chó ra đấy. 327 00:17:35,820 --> 00:17:37,880 - Chúng ta đâu có nuôi chó. - Có đấy. 328 00:17:39,510 --> 00:17:42,440 Rex, ngồi xuống! Hôm nay mày đã xử một mạng rồi. 329 00:17:43,480 --> 00:17:45,500 Thôi được rồi, con sẽ ngủ ngoài xe. 330 00:17:45,520 --> 00:17:47,070 Cứ thế đi. 331 00:17:49,630 --> 00:17:51,010 Rex, xuống khỏi ghế đi. 332 00:17:52,620 --> 00:17:53,820 Ai đấy?! 333 00:17:56,310 --> 00:18:26,918 Đón xem các tập tiếp theo tại: facebook.com/cavesubbingteam