1
00:01:51,400 --> 00:01:52,920
Tôi bắn ông Marlow hai phát,
2
00:01:52,930 --> 00:01:56,140
... cắt đứt động và tĩnh mạch cảnh với
độ chính xác gần như một con dao phẫu thuật.
3
00:01:56,220 --> 00:01:59,080
Ông ta sẽ phải nhìn tôi cướp đi mọi thứ
thuộc về mình trong lúc chết.
4
00:02:00,140 --> 00:02:01,380
Đây là ý đồ của tôi.
5
00:02:19,080 --> 00:02:21,600
Tôi bắn xuyên qua cổ bà Marlow
một cách chuyên nghiệp.
6
00:02:21,780 --> 00:02:24,900
Đây không phải vết thương chí mạng.
Phát bắn không hề trúng một động mạch nào.
7
00:02:24,910 --> 00:02:27,320
Bà ta chỉ bị tê liệt trước khi
viên đạn bay ra khỏi người.
8
00:02:28,940 --> 00:02:32,040
Thế không có nghĩa là bà ta
không cảm thấy đau đớn.
9
00:02:33,460 --> 00:02:34,620
Chỉ là...
10
00:02:34,700 --> 00:02:37,860
... bà ta chẳng thể làm gì
ngăn nó được.
11
00:02:40,860 --> 00:02:42,000
Đây là ý đồ của tôi.
12
00:02:53,800 --> 00:02:56,000
Đây là hãng An ninh DDX.
Xin cho biết tôi đang nói chuyện với ai?
13
00:03:00,300 --> 00:03:02,760
Tôi cần báo cáo chi tiết về công ty
cung cấp dịch vụ an ninh cho ngôi nhà.
14
00:03:09,730 --> 00:03:11,800
Trong này ghi nhận đây là một
cuộc báo động nhầm.
15
00:03:16,050 --> 00:03:18,780
Cũng đã có một cuộc báo động nhầm
vào... tuần trước.
16
00:03:22,160 --> 00:03:23,500
Hắn nghe lén điện thoại của họ.
17
00:03:25,680 --> 00:03:27,140
Đúng rồi. Điện thoại bị nghe lén.
18
00:03:27,220 --> 00:03:30,360
Hắn đã ghi âm cuộc đối thoại
của bà Marlow với hãng an ninh.
19
00:03:30,380 --> 00:03:32,720
Đây là hãng An ninh DDX.
Xin cho biết tôi đang nói chuyện với ai?
20
00:03:33,820 --> 00:03:34,840
Theresa Marlow.
21
00:03:35,380 --> 00:03:37,740
Bà có thể làm ơn xác nhận
mã an ninh?
22
00:03:38,840 --> 00:03:39,620
"Ấm trà."
23
00:03:40,640 --> 00:03:43,500
Xin cảm ơn, bà Marlow.
Chúng tôi nhận thấy có báo động ở cửa trước.
24
00:03:44,900 --> 00:03:46,680
Vâng. Xin thứ lỗi.
25
00:03:47,380 --> 00:03:49,900
Hiện có ai ở trong nhà cùng bà không,
thưa bà Marlow?
26
00:03:50,720 --> 00:03:52,260
Chỉ có chồng tôi thôi.
27
00:03:52,940 --> 00:03:55,280
Bà có yêu cầu thêm bất cứ sự hỗ trợ nào nữa không?
28
00:03:55,660 --> 00:03:58,060
Không. Cảm ơn nhiều vì đã gọi.
29
00:04:00,986 --> 00:04:03,738
Và đây là lúc mọi thứ trở nên
thực sự kinh hoàng...
30
00:04:03,772 --> 00:04:05,273
... cho bà Marlow.
31
00:04:11,246 --> 00:04:13,815
Tất cả mọi người đều đã từng nghĩ đến
chuyện giết một ai đó.
32
00:04:13,840 --> 00:04:15,120
Bằng cách này hay cách khác.
33
00:04:17,020 --> 00:04:20,000
Tự tay mình thực hiện hay
nhờ bày tay của Chúa.
34
00:04:21,080 --> 00:04:24,400
Giờ thì hãy nghĩ đến việc giết bà Marlow.
35
00:04:27,160 --> 00:04:28,580
Vì sao bà ấy phải chịu việc này?
36
00:04:30,000 --> 00:04:31,300
Nói cho tôi biết ý đồ của các bạn.
37
00:04:32,980 --> 00:04:34,540
Nói xem bạn là ai.
38
00:04:41,620 --> 00:04:42,600
Anh Graham.
39
00:04:44,800 --> 00:04:46,220
Đặc vụ Jack Crawford.
40
00:04:46,400 --> 00:04:47,980
Tôi là trưởng đơn vị Khoa học Hành vi.
41
00:04:48,500 --> 00:04:49,980
- Ta đã gặp nhau rồi.
- Phải.
42
00:04:50,002 --> 00:04:52,587
Hai ta đã có bất đồng khi
chúng tôi mở viện bảo tàng ấy.
43
00:04:52,621 --> 00:04:55,590
Tôi bất đồng với cái tên ông đặt cho nó.
44
00:04:55,624 --> 00:04:57,592
Bảo tàng Nghiên cứu về những bộ óc đen tối.
45
00:04:57,626 --> 00:04:59,460
Nghe hơi nặng nề đấy, Jack.
46
00:05:01,220 --> 00:05:04,340
Có thể thấy là cậu đã tiến thân vào con đường giảng dạy.
47
00:05:04,700 --> 00:05:07,500
Và tôi cũng hiểu rằng cậu gặp khó khăn
với vấn đề giao tiếp xã hội.
48
00:05:07,510 --> 00:05:10,100
Chà, tôi chỉ nói họ nghe.
Tôi không nghe họ nói.
49
00:05:10,110 --> 00:05:11,540
Đó không phải giao tiếp xã hội.
50
00:05:12,040 --> 00:05:12,960
Tôi hiểu.
51
00:05:15,280 --> 00:05:16,020
Cho phép tôi nhé?
52
00:05:19,760 --> 00:05:21,940
Cậu rơi vào chứng rối loạn nào
trong thang đo?
53
00:05:23,300 --> 00:05:25,570
Tôi tiến thân vào con đường...
54
00:05:25,621 --> 00:05:28,823
... của thiên tài tự kỉ cô đơn,
gần kiểu Asperger...
55
00:05:28,857 --> 00:05:31,159
... hơn là những kẻ yêu mình thái quá
và chứng bài xích xã hội.
56
00:05:32,140 --> 00:05:35,740
Nhưng cậu có thể đồng cảm với những kẻ rối loạn
nhân cách yêu mình thái quá và bài xích xã hội.
57
00:05:35,750 --> 00:05:37,331
Tôi có thể đồng cảm với bất kỳ ai.
58
00:05:37,360 --> 00:05:39,440
Chuyện cảm thông còn ít liên quan đến
vấn đề rối loạn nhân cách...
59
00:05:39,450 --> 00:05:41,120
... hơn cả trí tưởng tượng nhạy bén đấy.
60
00:05:43,880 --> 00:05:45,000
Liệu tôi có thể...
61
00:05:45,040 --> 00:05:47,120
... mượn trí tưởng tượng của cậu được không?
62
00:05:48,220 --> 00:05:49,220
Tám cô gái...
63
00:05:49,230 --> 00:05:51,846
... bị bắt cóc ở tám trường đại học
khác nhau thuộc Minnesota.
64
00:05:51,880 --> 00:05:53,420
Tất cả chỉ trong vòng tám tháng vừa qua.
65
00:05:53,430 --> 00:05:54,150
Tôi tưởng chỉ có bảy.
66
00:05:54,160 --> 00:05:54,760
Đã từng là vậy.
67
00:05:55,660 --> 00:05:56,940
Ông ghi nhận trường hợp thứ tám khi nào?
68
00:05:57,260 --> 00:06:00,260
Khoảng ba phút trước khi tôi tiến vào
sảnh giảng đường của cậu.
69
00:06:00,780 --> 00:06:03,500
Ông cho là họ bị bắt cóc vì không
tìm thấy thi thể nào sao?
70
00:06:03,520 --> 00:06:05,340
Không có thi thể nào,
không một phần thi thể nào,
71
00:06:05,350 --> 00:06:06,980
... không có gì xuất phát từ thi thể.
Không gì cả.
72
00:06:08,160 --> 00:06:10,780
Vậy là họ không bị bắt ở nơi mà
ông cho là họ bị bắt cóc.
73
00:06:10,830 --> 00:06:11,900
Vậy họ bị bắt ở đâu?
74
00:06:11,920 --> 00:06:13,720
Tôi không biết. Ở nơi nào khác.
75
00:06:15,360 --> 00:06:17,120
Tất cả đều bị bắt vào thứ Sáu.
76
00:06:17,172 --> 00:06:19,123
Vậy nên họ sẽ không báo cáo mất tích
đến tận ngày thứ Hai.
77
00:06:19,170 --> 00:06:22,380
Tuy nhiên dù hắn che đậy dấu vết thế nào,
hắn vẫn cần khoảng thời gian cuối tuần để làm chuyện đó.
78
00:06:27,180 --> 00:06:27,960
Nạn nhân thứ tám đây sao?
79
00:06:28,010 --> 00:06:31,080
Elise Nichols. Đại học Saint Cloud State,
khu vực sông Mississippi.
80
00:06:31,090 --> 00:06:33,780
Biến mất vào ngày thứ Sáu.
Đáng lẽ phải trông nhà cho bố mẹ...
81
00:06:33,790 --> 00:06:35,806
... đến hết cuối tuần, cho mèo ăn.
82
00:06:35,858 --> 00:06:37,308
Cô bé không thể về được đến nhà.
83
00:06:37,359 --> 00:06:39,393
Từ nạn nhân đầu tiên đến nạn nhân thứ bảy
đều chết rồi. Ông có nghĩ vậy không?
84
00:06:39,427 --> 00:06:41,946
Hắn không giữ họ ở bên mình.
Hắn đã kiếm cho mình một con mồi mới.
85
00:06:42,980 --> 00:06:45,030
Vậy ta tập trung vào Elise Nichols?
86
00:06:47,619 --> 00:06:50,788
Tất cả bọn họ đều rất...
bình thường chuẩn Mỹ.
87
00:06:52,791 --> 00:06:55,042
Da đều rất ửng hồng.
88
00:06:55,077 --> 00:06:57,044
Cùng màu tóc, màu mắt.
89
00:06:57,600 --> 00:06:59,960
Trạc tuổi nhau.
Tầm chiều cao, cân nặng.
90
00:07:00,100 --> 00:07:01,780
Vậy tất cả bọn họ có gì đặc biệt?
91
00:07:02,500 --> 00:07:06,460
Không phải tất cả bọn họ.
Vấn đề chỉ ở một trong số họ.
92
00:07:06,788 --> 00:07:10,474
Tên thủ phạm như Willy Wonka vậy.
Mỗi một cô gái hắn bắt cóc là một thanh kẹo.
93
00:07:10,509 --> 00:07:13,320
Và ẩn trong số những thanh kẹo đó...
94
00:07:13,321 --> 00:07:16,130
... là nạn nhân hắn có chủ đích thực sự,
95
00:07:16,140 --> 00:07:19,360
... mà theo như phép ẩn dụ của chúng ta,
thì là tấm vé vàng của hắn.
96
00:07:20,780 --> 00:07:23,400
Vậy là hắn đang khởi động
cho tấm vé vàng của mình, hay chỉ là...
97
00:07:23,820 --> 00:07:25,760
... đang sống lại trải nghiệm
nào đó mà hắn đã làm với cô ấy?
98
00:07:25,800 --> 00:07:28,442
Tấm vé vàng thường sẽ không phải
là đầu tiên hay cuối cùng.
99
00:07:28,476 --> 00:07:30,895
Hắn sẽ che dấu rằng cô ấy
quan trọng đến mức nào.
100
00:07:30,896 --> 00:07:33,314
Ý tôi là tôi sẽ làm vậy.
Ông cũng vậy phải không?
101
00:07:33,880 --> 00:07:35,120
Tôi muốn cậu tìm hiểu kĩ hơn vụ này.
102
00:07:35,170 --> 00:07:38,169
Không. Ông đã có Heimlich ở
Harvard và Tiến sỹ Bloom ở Georgetown.
103
00:07:38,300 --> 00:07:39,620
Họ làm công việc hệt như tôi làm.
104
00:07:39,700 --> 00:07:41,500
Không thật sự là vậy, phải không nào?
105
00:07:41,840 --> 00:07:44,220
Cậu có cách tư duy sự việc
vô cùng đặc biệt.
106
00:07:44,780 --> 00:07:48,600
Chẳng phải đã có rất nhiều tranh luận
về cái cách đặc biệt mà tôi tư duy sao?
107
00:07:48,920 --> 00:07:50,680
Cậu có được những suy luận đột phá
mà cậu không thể giải thích, Will ạ.
108
00:07:50,690 --> 00:07:53,351
Không, không...
Những bằng chứng giải thích.
109
00:07:53,840 --> 00:07:55,630
Vậy giúp tôi tìm bằng chứng đi.
110
00:07:59,524 --> 00:08:02,310
Cái đó có thể cần tôi
phải giao tiếp tốt.
111
00:08:15,000 --> 00:08:16,880
Có thể là con bé tự động bỏ đi.
112
00:08:18,540 --> 00:08:21,410
Nó... nó là một cô gái rất nội tâm.
113
00:08:23,410 --> 00:08:25,460
Con bé không thích ở ký túc xá.
114
00:08:26,880 --> 00:08:29,940
Tôi có thể thấy áp lực học hành
trên vai nó... nặng nề như thế nào.
115
00:08:32,160 --> 00:08:33,580
Con bé thích tàu hoả.
116
00:08:34,140 --> 00:08:36,470
Có thể chỉ là nó leo lên
chiếc xe lửa nào đó và...
117
00:08:36,511 --> 00:08:38,679
Con bé trông như những cô gái khác?
118
00:08:39,380 --> 00:08:41,580
Vâng, cô bé có những sự trùng khớp.
119
00:08:43,852 --> 00:08:46,187
Liệu Elise có thể còn sống không?
120
00:08:50,692 --> 00:08:52,893
Chúng tôi hoàn toàn không có
cách nào biết được.
121
00:08:53,600 --> 00:08:56,120
- Con mèo thế nào?
- Gì cơ?
122
00:08:59,201 --> 00:09:00,668
Con mèo của ông bà thế nào?
123
00:09:01,093 --> 00:09:02,393
Đáng lẽ Elise đã cho nó ăn.
124
00:09:02,754 --> 00:09:05,373
Nó có bất bình thường không
khi ông bà trở về?
125
00:09:05,407 --> 00:09:08,009
Chắc hẳn nó rất đói.
Nó không được ăn gì mấy ngày cuối tuần rồi.
126
00:09:09,280 --> 00:09:10,870
Tôi... Tôi không để ý.
127
00:09:15,934 --> 00:09:18,085
Phiền ông bà thứ lỗi cho chúng tôi
một lát, được chứ?
128
00:09:28,460 --> 00:09:29,960
Hắn bắt cô bé ở đây.
129
00:09:32,651 --> 00:09:35,319
Cô bé lên tàu, về đến nhà,
130
00:09:35,370 --> 00:09:37,321
... cô bé cho mèo ăn.
131
00:09:38,040 --> 00:09:39,370
Hắn bắt cô bé.
132
00:09:44,220 --> 00:09:45,760
Nhà của gia đình Nichols
là hiện trường.
133
00:09:45,820 --> 00:09:48,040
Tôi cần Đội ứng cứu khẩn
đến ngay bây giờ.
134
00:09:48,083 --> 00:09:51,135
Tôi muốn Zeller, Katz,
và Jimmy Price.
135
00:09:51,640 --> 00:09:52,740
Vâng, và một thợ chụp hình.
136
00:09:52,820 --> 00:09:54,800
Sao giờ nó lại là hiện trường?
137
00:09:56,458 --> 00:09:58,642
Tôi có thể xem phòng con gái ông bà được không?
138
00:10:01,020 --> 00:10:02,900
Chúng tôi vừa lên đó sáng nay.
139
00:10:11,639 --> 00:10:13,640
Không. Để tôi mở.
140
00:10:14,060 --> 00:10:16,690
Ông Nichols, phiền ông bỏ tay vào túi...
141
00:10:16,745 --> 00:10:18,812
... và tránh không đụng vào
bất cứ thứ gì.
142
00:10:19,560 --> 00:10:21,440
Nhưng chúng tôi đã ra vào
nơi này cả ngày.
143
00:10:23,160 --> 00:10:26,200
Nếu dễ dàng hơn cho ông,
ông có thể ôm con mèo.
144
00:10:35,100 --> 00:10:35,920
Elise.
145
00:10:36,460 --> 00:10:39,080
Tôi cần ông rời khỏi căn phòng.
146
00:10:47,180 --> 00:10:48,760
Bất cứ khi nào sẵn sàng,
cậu nói tôi nghe.
147
00:10:48,840 --> 00:10:51,180
Nếu không muốn, cậu không phải nói.
148
00:10:53,140 --> 00:10:54,740
Chúng tôi ở dưới tầng.
149
00:10:54,920 --> 00:10:56,800
Nói tôi biết nếu cậu sẵn sàng
để chúng tôi vào phòng.
150
00:12:03,880 --> 00:12:05,140
Anh là Will Graham.
151
00:12:05,840 --> 00:12:07,340
Cô không được ở trong này.
152
00:12:07,360 --> 00:12:10,540
Anh đã viết chuyên đề mẫu về xác định
thời điểm tử vong dựa trên hoạt động của côn trùng.
153
00:12:12,427 --> 00:12:15,145
Tôi tìm thấy nhung hươu
trên hai vết thương.
154
00:12:15,820 --> 00:12:17,530
Anh... không thực sự là FBI à?
155
00:12:17,566 --> 00:12:20,034
Tôi là... điều tra viên đặc biệt.
156
00:12:20,780 --> 00:12:22,700
Chưa lên được FBI sao?
157
00:12:23,700 --> 00:12:26,480
Quá trình thẩm định...
khá nghiêm ngặt.
158
00:12:26,500 --> 00:12:27,940
Quy trình phát hiện bất ổn.
159
00:12:28,660 --> 00:12:30,220
Anh không ổn định sao?
160
00:12:31,520 --> 00:12:33,160
Cô biết là mình không được phép
vào đây cơ mà.
161
00:12:33,200 --> 00:12:36,060
Tôi tìm thấy nhung hươu trên hai trong số
các vết thương. Như thể cô bé bị húc vậy.
162
00:12:36,180 --> 00:12:38,620
Tôi định tìm ở các vết thương khác
thì bị gián đoạn.
163
00:12:38,760 --> 00:12:40,320
Khoan. Cho tôi xin phép. Này...
164
00:12:40,380 --> 00:12:42,000
Hươu và nai sừng tấm ghim đè
nạn nhân của chúng. Được chưa?
165
00:12:42,010 --> 00:12:43,080
Chúng dồn hết trọng lực lên bộ gạc,
166
00:12:43,120 --> 00:12:44,440
... cố gắng làm nghẹt thở nạn nhân.
167
00:12:44,450 --> 00:12:46,680
Đó là cách chúng giết cáo,
hoặc chó sói chẳng hạn.
168
00:12:46,760 --> 00:12:48,840
Được rồi, Elise Nichols đã bị
siết cổ, làm cho nghẹt thở.
169
00:12:48,850 --> 00:12:49,920
Xương sườn bị gãy.
170
00:12:49,930 --> 00:12:51,820
Nhung hươu rất giàu dinh dưỡng.
171
00:12:51,830 --> 00:12:53,240
Thực tế chúng thúc đẩy
quá trình làm lành vết thương.
172
00:12:53,250 --> 00:12:54,935
Có thể hắn đã cố tình bôi chúng lên.
173
00:12:55,400 --> 00:12:57,230
Cậu nghĩ hắn cố chữa cho cô bé?
174
00:12:57,600 --> 00:13:01,140
Hắn muốn thu lại những việc mình làm,
hết mức có thể...
175
00:13:01,620 --> 00:13:03,490
... bất chấp sự thật rằng
hắn đã giết cô bé rồi.
176
00:13:03,900 --> 00:13:05,740
Hắn đưa cô bé lại nơi hắn bắt cô bé.
177
00:13:05,780 --> 00:13:08,440
Dù đã làm gì với những nạn nhân khác,
hắn đều không thể làm thế với cô bé được.
178
00:13:10,060 --> 00:13:11,950
Đây là tấm vé vàng của hắn sao?
179
00:13:14,620 --> 00:13:15,620
Không.
180
00:13:17,660 --> 00:13:19,170
Đây là một lời xin lỗi.
181
00:13:23,510 --> 00:13:25,120
Có ai có viên aspirin nào không?
182
00:13:40,300 --> 00:13:41,100
Xin chào.
183
00:13:45,160 --> 00:13:46,020
Này.
184
00:13:47,030 --> 00:13:49,560
Này, này...
185
00:13:50,100 --> 00:13:51,800
Lại đây. Coi nào.
186
00:14:06,170 --> 00:14:07,540
Chào.
187
00:14:12,120 --> 00:14:13,010
Này.
188
00:14:30,340 --> 00:14:32,720
Winston, đây là mọi người.
189
00:14:33,520 --> 00:14:36,000
Mọi người, đây là Winston.
190
00:14:40,870 --> 00:14:42,020
Thế đúng rồi.
191
00:16:09,259 --> 00:16:10,193
Cậu làm gì trong này?
192
00:16:11,660 --> 00:16:13,130
Tôi đang thưởng hương túi thơm toilet.
193
00:16:13,180 --> 00:16:14,380
Tôi cũng thế. Ta cần nói chuyện.
194
00:16:14,800 --> 00:16:16,700
Anh qua phòng nữ!
195
00:16:23,240 --> 00:16:25,140
Cậu tôn trọng đánh giá của tôi không Will?
196
00:16:25,880 --> 00:16:27,220
Vâng. Có.
197
00:16:27,263 --> 00:16:29,665
Tốt. Bởi chúng ta sẽ có khả năng...
198
00:16:29,670 --> 00:16:32,880
... bắt được tên này cao hơn
nếu cậu đã sẵn sàng trên yên ngựa.
199
00:16:32,920 --> 00:16:33,960
Vâng. Tôi đã ngồi lên yên ngựa rồi.
200
00:16:34,700 --> 00:16:39,360
Tôi chỉ đang... phân vân không biết
mình đang hướng về phía nào thôi.
201
00:16:41,060 --> 00:16:42,620
Tôi không biết... thể loại tâm thần này.
202
00:16:42,700 --> 00:16:43,620
Tôi chưa từng đọc qua sách nào
về loại của hắn.
203
00:16:43,660 --> 00:16:45,220
Tôi không biết liệu hắn có phải
một kẻ tâm thần hay không.
204
00:16:45,300 --> 00:16:47,200
Hắn không mãnh liệt.
Cũng không hời hợt.
205
00:16:47,333 --> 00:16:49,910
Cậu biết gì đó về hắn.
Bằng không,...
206
00:16:49,910 --> 00:16:51,620
... cậu đã không nói
đấy là một lời xin lỗi.
207
00:16:51,680 --> 00:16:53,440
Hắn đang xin lỗi cái gì?
208
00:16:53,760 --> 00:16:55,790
Hắn không thể tôn vinh cô ấy. Hắn cảm thấy tồi tệ.
209
00:16:55,820 --> 00:16:58,520
Chà, "thấy tệ" thì đi ngược lại với mục đích
khi trở thành một thằng tâm thần rồi, phải không nào?
210
00:16:58,520 --> 00:16:59,380
Phải. Đúng vậy.
211
00:16:59,380 --> 00:17:01,420
Vậy hắn thuộc loại mất trí nào đây?
212
00:17:04,200 --> 00:17:06,440
Hắn không cách nào thể hiện với cô bé
rằng mình yêu cô bé.
213
00:17:06,760 --> 00:17:10,260
Vậy nên hắn đặt xác cô bé trở lại nơi hắn
đã giết cô, bất chấp chuyện đó điên rồ đến mức nào.
214
00:17:10,300 --> 00:17:12,270
Cậu nghĩ hắn yêu các cô gái?
215
00:17:12,760 --> 00:17:14,890
Hắn yêu một trong số họ.
Và, vâng, tôi nghĩ...
216
00:17:14,940 --> 00:17:17,640
... bởi những mối liên kết nhất định,
hắn dành một thứ tình yêu nào đó cho họ.
217
00:17:17,800 --> 00:17:21,740
Không có dấu tinh dịch, không có dấu nước bọt.
Elise Nichols khi chết vẫn còn là một trinh nữ.
218
00:17:21,750 --> 00:17:22,680
Cô bé vẹn nguyên như vậy.
219
00:17:22,690 --> 00:17:26,300
Đấy không phải cách hắn yêu họ.
Hắn sẽ không xúc phạm họ như vậy!
220
00:17:26,420 --> 00:17:27,900
Hắn không muốn các cô gái
phải chịu đựng.
221
00:17:27,910 --> 00:17:29,740
Hắn giết họ thật nhanh chóng, và...
222
00:17:31,820 --> 00:17:34,760
... theo như hắn nghĩ,
là với lòng yêu thương.
223
00:17:38,330 --> 00:17:39,680
Loại tâm thần nhạy cảm.
224
00:17:41,460 --> 00:17:43,720
Bất chấp nguy hiểm có thể bị bắt...
225
00:17:43,940 --> 00:17:46,120
... để đặt Elise Nichols
trở lại giường.
226
00:17:46,440 --> 00:17:48,460
Hắn phải bắt cô gái tiếp theo sớm thôi.
227
00:17:50,390 --> 00:17:52,820
Bởi hắn biết mình sẽ bị bắt.
228
00:17:54,340 --> 00:17:55,920
Bằng cách này hay cách khác.
229
00:18:13,760 --> 00:18:14,840
Tóm được mày rồi.
230
00:18:38,400 --> 00:18:39,520
Graham quý cô.
231
00:18:39,660 --> 00:18:41,860
Cậu ấy không nghĩ là cô đang chơi
trò chơi trí óc nào với mình.
232
00:18:42,620 --> 00:18:43,400
Thực tế là không.
233
00:18:44,000 --> 00:18:46,100
Tôi thành thật với
anh ấy như với một bệnh nhân vậy.
234
00:18:46,400 --> 00:18:47,360
Cô đã quan sát cậu ấy...
235
00:18:47,370 --> 00:18:49,540
... khi còn dự thính ở học viện,
phải không nào?
236
00:18:51,040 --> 00:18:52,700
Tôi và Will chưa từng ở trong
một phòng riêng với nhau bao giờ.
237
00:18:52,840 --> 00:18:53,420
Sao không?
238
00:18:54,640 --> 00:18:56,500
Vì tôi muốn là bạn của anh ấy,
và thực tế là vậy.
239
00:18:56,580 --> 00:19:00,540
Chà, thật tiếc khi không tận dụng...
Ý tôi là về mặt học thuật.
240
00:19:00,620 --> 00:19:03,120
Ông đã yêu cầu tôi làm một
nghiên cứu về anh ấy rồi, Jack.
241
00:19:03,130 --> 00:19:04,100
Tôi từ chối.
242
00:19:05,060 --> 00:19:08,260
Bất cứ tài liệu nào về Will Graham,
nếu muốn công bố đều phải để đến lúc anh ấy mất.
243
00:19:08,480 --> 00:19:10,440
Vậy là... hai người chưa từng ở
một mình với nhau.
244
00:19:10,450 --> 00:19:13,860
Vì sự tò mò của cô với cậu ấy
là rất "chuyện nghiệp".
245
00:19:15,900 --> 00:19:18,060
Thường thì, tôi thậm chí sẽ không
đề cập đến chuyện này,
246
00:19:18,800 --> 00:19:21,560
... nhưng ông nghĩ một trong những thứ
đeo đuổi Will mạnh mẽ nhất là gì?
247
00:19:24,140 --> 00:19:24,780
Nỗi sợ.
248
00:19:25,180 --> 00:19:25,820
Phải.
249
00:19:26,520 --> 00:19:28,520
Will Graham phải đối mặt với rất nhiều nỗi hợ hãi.
250
00:19:29,500 --> 00:19:30,650
Nó đến cùng với những tưởng tượng của cậu ấy.
251
00:19:30,680 --> 00:19:32,400
Nó là cái giá của trí tưởng tượng.
252
00:19:32,700 --> 00:19:34,000
Alana, tôi sẽ không để cậu ấy ở ngoài kia...
253
00:19:34,010 --> 00:19:35,260
... nếu bản thân không nghĩ rằng
mình có thể bảo vệ cho cậu ấy.
254
00:19:37,620 --> 00:19:39,654
Được rồi, là vì nếu tôi không nghĩ rằng
mình có thể bảo vệ được cậu ấy 80%.
255
00:19:39,760 --> 00:19:40,880
Tôi sẽ không để anh ấy ngoài kia.
256
00:19:40,980 --> 00:19:43,440
Cậu ấy đã ở ngoài kia rồi.
Tôi cần cậu ấy ở ngoài đó.
257
00:19:43,790 --> 00:19:45,180
Nếu cậu ấy dấn quá sâu, tôi cần cô...
258
00:19:45,190 --> 00:19:46,720
... đảm bảo rằng cậu ấy
không phải đơn độc ngoài kia một mình.
259
00:19:50,360 --> 00:19:51,640
Hứa với tôi một điều, Jack.
260
00:19:54,860 --> 00:19:56,280
Đừng để anh ấy lún quá sâu.
261
00:19:56,340 --> 00:19:59,020
Cậu ấy sẽ không lún quá sâu.
262
00:20:04,760 --> 00:20:06,720
Được rồi.
263
00:20:07,660 --> 00:20:10,040
Tôi đã thử tìm dấu vân tay trên da cô bé...
Đương nhiên, chẳng tìm thấy gì.
264
00:20:10,140 --> 00:20:12,400
Tuy nhiên ta có vết bàn tay
phủ khắp cổ nạn nhân.
265
00:20:12,540 --> 00:20:14,340
Bản báo cáo có nhắc gì
đến móng tay không?
266
00:20:14,560 --> 00:20:16,500
Khi xem xét thì chúng tôi thấy
có dấu vết ở trên móng.
267
00:20:16,640 --> 00:20:18,680
Mẫu thu được là từ trên
chính lòng bàn tay của nạn nhân,
268
00:20:18,700 --> 00:20:20,560
... do tự cào cấu.
Cô bé không đụng được đến hắn.
269
00:20:20,660 --> 00:20:22,080
Mảnh kim loại là tất cả những gì ta có.
270
00:20:22,220 --> 00:20:25,080
Ta nên xem xét các thợ ống nước,
thợ lắp ráp, công nhân xưởng...
271
00:20:51,911 --> 00:20:55,247
Có các thương tổn khác nhưng không thể
chắc chắn là bị gây ra sau khi chết.
272
00:20:55,280 --> 00:20:57,300
Vậy nên... không phải bị húc.
273
00:20:57,310 --> 00:21:00,420
Trên thi thể nạn nhân có rất nhiều lỗ,
trông giống như do gạc hươu gây ra.
274
00:21:00,430 --> 00:21:02,840
Tôi có nói con hươu phải
nhận trách nhiệm là đã khoan chúng đâu.
275
00:21:03,140 --> 00:21:04,670
Cô bé bị gắn lên chúng.
276
00:21:05,820 --> 00:21:07,150
Như thể bị móc lên vậy.
277
00:21:08,080 --> 00:21:09,340
Cô bé có thể đã bị mất máu.
278
00:21:09,980 --> 00:21:11,300
Gan nạn nhân đã bị lấy ra.
279
00:21:11,400 --> 00:21:13,880
Thấy không? Hắn cắt ra rồi...
280
00:21:13,980 --> 00:21:15,600
Phải, hắn đặt nó trở lại.
281
00:21:16,900 --> 00:21:20,000
Sao hắn phải cắt nó ra nếu đằng nào
cũng sẽ khâu lại?
282
00:21:20,980 --> 00:21:22,660
Có gì đó không ổn với thịt của cô bé.
283
00:21:25,460 --> 00:21:26,860
Cô bé bị ung thư gan.
284
00:21:30,140 --> 00:21:32,320
Hắn... hắn ăn thịt họ.
285
00:22:19,640 --> 00:22:20,740
Làm ơn.
286
00:22:28,440 --> 00:22:29,780
Cảm ơn ngài.
287
00:22:34,720 --> 00:22:36,280
Tôi ghét việc dễ bị kích động thế này.
288
00:22:36,500 --> 00:22:39,940
Nếu anh không dễ kích động, Franklyn,
anh có thể đã mặc chứng bệnh nào đó tệ hơn nhiều.
289
00:22:48,634 --> 00:22:52,004
Não của chúng ta chỉ được cấu tạo để trải nghiệm
những đợt lo âu bùng lên trong giai đoạn ngắn,
290
00:22:52,030 --> 00:22:55,620
... không phải cảm giác bị thúc ép kéo dài
mà dường như não anh rất vui thú tận hưởng.
291
00:22:55,760 --> 00:22:57,280
Đó là lý do tại sao anh cảm thấy
như có một con sư tử...
292
00:22:57,290 --> 00:22:59,220
... đang chuẩn bị cắn xé anh.
293
00:23:02,310 --> 00:23:03,920
- Franklyn.
- Vâng.
294
00:23:04,220 --> 00:23:07,420
Anh phải tự thuyết phục mình rằng
con sư tử không ở trong căn phòng.
295
00:23:09,260 --> 00:23:10,860
Khi nó ở đây, tôi đảm bảo với anh,
296
00:23:12,240 --> 00:23:13,540
... anh sẽ biết.
297
00:23:18,960 --> 00:23:19,860
Tiến sĩ Lecter.
298
00:23:20,980 --> 00:23:23,100
- Tôi là đặc vụ...
- Tôi ghét phải tỏ ra khiếm nhã,
299
00:23:23,110 --> 00:23:25,040
... nhưng đây là lối ra riêng
dành cho bệnh nhân của tôi.
300
00:23:25,200 --> 00:23:27,960
Ồ, Tiến sĩ Lecter. Thật xin lỗi.
301
00:23:29,120 --> 00:23:32,720
Tôi là Đặc vụ Jack Crawford...
302
00:23:33,160 --> 00:23:34,360
... FBI. Tôi vào được chứ?
303
00:23:34,620 --> 00:23:36,380
Anh có thể đợi trong phòng chờ.
304
00:23:36,760 --> 00:23:38,380
Franklyn, tôi sẽ gặp lại anh tuần sau.
305
00:23:38,500 --> 00:23:39,140
Vâng.
306
00:23:39,280 --> 00:23:41,220
Đương nhiên, trừ khi đây là
chuyện liên quan đến anh ta.
307
00:23:42,600 --> 00:23:44,430
Không, chuyện là với ngài thôi.
308
00:23:52,540 --> 00:23:54,420
Xin mời vào.
309
00:23:59,340 --> 00:24:00,230
Vậy...
310
00:24:00,270 --> 00:24:02,080
... tôi có thể hỏi chuyện
với tôi là thế nào được chứ?
311
00:24:02,620 --> 00:24:03,460
Ông có thể.
312
00:24:03,580 --> 00:24:05,540
Nhưng tôi e có thể phải hỏi
ông vài câu hỏi trước.
313
00:24:09,040 --> 00:24:10,500
Ông có hẹn bệnh nhân nào nữa không?
314
00:24:10,620 --> 00:24:11,750
Chỉ có hai chúng ta thôi.
315
00:24:12,000 --> 00:24:13,000
Ồ, tốt quá.
316
00:24:14,080 --> 00:24:15,120
Không thư kí sao?
317
00:24:15,420 --> 00:24:17,520
Cô ấy có khuynh hướng hay
nổi gió lãng mạn một cách thất thường.
318
00:24:18,200 --> 00:24:20,040
Nghe theo tiếng gọi con tim
để đến Anh quốc.
319
00:24:20,980 --> 00:24:22,280
Thật buồn khi thấy cô ấy đi.
320
00:24:26,130 --> 00:24:27,200
Chà.
321
00:24:32,040 --> 00:24:34,180
- Đây là của ông phải không, Tiến sĩ?
- Một trong những bức đầu tiên.
322
00:24:34,460 --> 00:24:36,440
Trường nội trú của tôi ở Paris
khi còn nhỏ.
323
00:24:36,500 --> 00:24:38,440
Mức độ chi tiết thật đáng kinh ngạc.
324
00:24:39,980 --> 00:24:40,880
Tôi đã học được từ rất sớm rằng...
325
00:24:40,890 --> 00:24:43,400
... dao phẫu thuật cắt nên những
nét vẽ đẹp hơn cây gọt bút chì.
326
00:24:43,950 --> 00:24:46,651
Ồ! Giờ thì tôi đã hiểu làm sao
những bức vẽ có thể mang lại cho ông...
327
00:24:46,660 --> 00:24:48,380
... một cơ hội thực tập tại
trung tâm Johns Hopkins.
328
00:24:51,020 --> 00:24:54,100
Tôi bắt đầu cảm thấy hoài nghi rằng
anh đang điều tra tôi, Đặc vụ Crawford.
329
00:24:55,200 --> 00:24:56,840
Không, không.
330
00:24:57,220 --> 00:24:59,990
Tôi đã được giới thiệu đến gặp ông
bởi cô Alana Bloom...
331
00:25:00,420 --> 00:25:02,440
... thuộc khoa Tâm lý học
đại học Georgetown.
332
00:25:03,680 --> 00:25:07,280
Hầu hết các khoa tâm lý học đều
đầy ắp những tâm hồn vơi cạn cá tính.
333
00:25:08,060 --> 00:25:09,360
Tiến sĩ Bloom có lẽ
là một ngoại lệ.
334
00:25:09,400 --> 00:25:11,140
Vâng, đúng vậy. Đúng là vậy.
335
00:25:12,700 --> 00:25:14,300
Cô ấy nói với tôi là ông đã
chỉ dẫn cho cô ấy...
336
00:25:14,310 --> 00:25:15,800
... trong suốt quá trình cô ấy thực tập
tại Johns Hopkins.
337
00:25:15,880 --> 00:25:17,780
Tôi đã học được nhiều ở cô ấy
cũng như cô ấy đã học được từ tôi.
338
00:25:17,900 --> 00:25:20,310
Cô ấy cũng đã cho tôi xem...
bài luận của ông,
339
00:25:20,440 --> 00:25:22,230
"Nguồn gốc...", à...
340
00:25:22,280 --> 00:25:24,720
"Nguồn gốc tiến hoá của
quy luật bài trừ xã hội"?
341
00:25:24,720 --> 00:25:25,260
Vâng.
342
00:25:25,640 --> 00:25:28,040
Rất thú vị. Vô cùng thú vị.
343
00:25:28,360 --> 00:25:29,420
Ngay cả với một người không chuyên.
344
00:25:30,240 --> 00:25:32,280
- Người không chuyên?
- Vâng.
345
00:25:32,530 --> 00:25:36,100
Biết bao người có học thức qua lại
ở sảnh đơn vị Khoa học Hành vi thuộc FBI,
346
00:25:36,180 --> 00:25:37,700
... và anh tự nhận mình
là một người không chuyên?
347
00:25:37,840 --> 00:25:39,600
Tôi nhận vậy khi ở cạnh ông, Tiến sĩ.
348
00:25:42,680 --> 00:25:45,480
Tôi muốn phiền ông lập giúp một
hồ sơ tiểu sử tâm lý.
349
00:25:49,060 --> 00:25:51,180
Nói tôi nghe, đã có
bao nhiêu người nhận tội rồi?
350
00:25:51,380 --> 00:25:54,420
Lần cuối tôi kiểm tra là 144.
Không một lời thú tội nào chi tiết cả.
351
00:25:55,260 --> 00:25:56,520
... cho đến sáng hôm nay.
352
00:25:56,550 --> 00:25:58,060
Cái nào cũng chi tiết.
353
00:25:58,480 --> 00:26:02,280
Một kẻ to não nào đó ở sở cảnh sát Duluth
đã chụp ảnh xác của Elise Nichols...
354
00:26:02,290 --> 00:26:04,580
... bằng di động, gửi cho bạn bè xem.
355
00:26:05,060 --> 00:26:06,340
Và rồi Freddy Lounds...
356
00:26:06,382 --> 00:26:08,583
... đăng nó lên tattlecrime.com.
357
00:26:08,610 --> 00:26:09,600
Vô vị.
358
00:26:10,110 --> 00:26:11,680
Cậu gặp vấn đề gì với vị giác sao?
359
00:26:13,920 --> 00:26:16,170
Những suy nghĩ của tôi thường
không bổ béo tốt lành gì cho lắm.
360
00:26:16,200 --> 00:26:17,160
Của tôi cũng vậy.
361
00:26:17,920 --> 00:26:20,760
- Chẳng rào chắn nào ngăn chúng hiệu quả cả.
- Tôi xây pháo đài.
362
00:26:21,140 --> 00:26:23,060
Những liên tưởng thường đến rất nhanh.
363
00:26:23,440 --> 00:26:24,300
Pháo đài xây cũng nhanh vậy.
364
00:26:28,860 --> 00:26:30,920
Cậu không hứng gì chuyện
giao tiếp bằng mắt nhỉ?
365
00:26:31,400 --> 00:26:32,920
Mắt gây sao nhãng lắm...
366
00:26:33,140 --> 00:26:35,420
Nhìn đủ thứ, mà chẳng thấy được gì.
367
00:26:35,440 --> 00:26:38,940
Và rất khó mà tập trung được
khi cứ phải nghĩ...
368
00:26:38,980 --> 00:26:40,980
"Ồ, mấy cái trắng trắng kia
trắng quá."
369
00:26:40,990 --> 00:26:44,680
Hay, "Chắc hẳn anh ta bị viêm gan.",
hoặc "Ôi chỗ kia bị vỡ tĩnh mạch sao?"
370
00:26:45,880 --> 00:26:47,480
Nên... Vậy đấy!
371
00:26:48,060 --> 00:26:50,370
Tôi tránh nhìn bằng mắt
bất cứ lúc nào có thể.
372
00:26:50,400 --> 00:26:51,780
- Jack?
- Vâng.
373
00:26:52,980 --> 00:26:54,540
Tôi cho rằng những gì
cậu nhìn thấy hay học được...
374
00:26:54,550 --> 00:26:56,360
... chạm đến tất cả những thứ khác
trong tâm trí cậu.
375
00:26:56,920 --> 00:26:58,740
Năng lực và sự khuôn phép
là có ở nơi cậu...
376
00:26:58,750 --> 00:27:00,920
... nhưng vẫn không ngăn cậu
khỏi sốc trước những liên tưởng của mình,
377
00:27:01,300 --> 00:27:03,040
... thứ khiến cậu kinh sợ
trong những giấc mơ.
378
00:27:04,180 --> 00:27:07,100
Chẳng có pháo đài nào cho những thứ cậu yêu mến
trong cái đấu trường bằng xương nơi hộp sọ của cậu.
379
00:27:08,560 --> 00:27:10,620
Ông đang lập hồ sơ về ai?
380
00:27:11,480 --> 00:27:13,140
Ông ấy đang lập hồ sơ về ai?
381
00:27:13,220 --> 00:27:15,960
Tôi xin lỗi, Will.
Quan sát là việc chúng tôi làm.
382
00:27:16,120 --> 00:27:18,640
Tôi không thể ngưng nó cũng như
cậu không thể ngưng khả năng của mình.
383
00:27:18,700 --> 00:27:22,070
Làm ơn, đừng phân tích tâm lý tôi.
384
00:27:22,480 --> 00:27:24,740
Ông sẽ không thích tôi
khi bị phân tích tâm lý đâu.
385
00:27:24,770 --> 00:27:26,420
- Will.
- Giờ thì xin thứ lỗi.
386
00:27:26,600 --> 00:27:30,180
Tôi phải lên lớp thuyết trình...
về phân tích tâm lý.
387
00:27:33,420 --> 00:27:35,460
Có lẽ ta không nên chọc
cậu ấy như thế, Tiến sĩ ạ.
388
00:27:35,600 --> 00:27:38,560
Có lẽ nên tiếp cận cách nào
ít... trực tiếp hơn.
389
00:27:39,700 --> 00:27:42,300
Cái cậu ấy có là...
khả năng thấu cảm thuần tuý.
390
00:27:43,260 --> 00:27:44,720
Cậu ấy có thể nắm bắt
quan điểm của anh,
391
00:27:45,080 --> 00:27:47,740
... hoặc tôi, hay có thể là
cách nhìn nào đó khiến cậu ấy sợ.
392
00:27:48,500 --> 00:27:50,320
Nó là một khả năng không mấy
dễ chịu gì, Jack ạ.
393
00:27:52,270 --> 00:27:54,780
Nhận thức là con dao hai lưỡi.
394
00:27:56,760 --> 00:27:59,900
Gã ăn thịt người này, anh đang cho
cậu ấy tìm hiểu...
395
00:28:01,430 --> 00:28:04,432
Tôi nghĩ tôi có thể giúp
Will nhìn ra chân tướng của hắn.
396
00:28:26,320 --> 00:28:28,540
Cái đầu hươu bị báo
mất cắp tối hôm qua,
397
00:28:28,580 --> 00:28:29,840
... cách đây khoảng một dặm.
398
00:28:30,140 --> 00:28:31,080
Chỉ cái đầu thôi sao?
399
00:28:31,370 --> 00:28:33,800
Bên Điều tra án mạng Minneapolis
đã có lời công bố rồi.
400
00:28:33,830 --> 00:28:35,560
Họ gọi hắn là Bách Thanh
vùng Minnesota.
401
00:28:36,420 --> 00:28:37,420
Là một loài chim sao?
402
00:28:37,920 --> 00:28:39,660
Bách thanh là một loài thuộc bộ chim Sẻ.
403
00:28:40,140 --> 00:28:44,000
Chúng xiên chuột, hay thằn lằn lên
cành hoặc dây thép gai.
404
00:28:44,180 --> 00:28:46,280
... xé toạc nội tạng con mồi
ra khỏi cơ thể,
405
00:28:46,580 --> 00:28:49,700
... cho vào cái kho thực phẩm trên
tổ chim non nho nhỏ để nhâm nhi sau này.
406
00:28:50,060 --> 00:28:53,060
Chẳng biết phải nói là cẩu thả...
hay khôn ngoan nữa.
407
00:28:53,300 --> 00:28:55,360
Hắn muốn cô gái
được tìm thấy... như thế này.
408
00:28:57,300 --> 00:28:57,860
Nó...
409
00:28:57,880 --> 00:28:59,160
Nó thật nóng nảy.
410
00:29:01,190 --> 00:29:03,140
Cảm giác như thể,
hắn đang chế nhạo cô ấy.
411
00:29:04,140 --> 00:29:06,720
Hoặc là... chế nhạo chúng ta.
412
00:29:09,440 --> 00:29:11,160
Tình yêu thương của hắn để đâu hết rồi?
413
00:29:11,860 --> 00:29:15,240
Kẻ đã đưa Elise Nichols trở lại giường, dù là
bất kì ai, cũng không dựng nên cảnh tượng này.
414
00:29:17,480 --> 00:29:18,840
Hắn đã lấy đi lá phổi.
415
00:29:20,040 --> 00:29:22,360
Tôi khá chắc là cô ấy còn sống
khi hắn cắt nó ra.
416
00:29:38,080 --> 00:29:40,740
Kẻ ăn thịt người của chúng ta
yêu phụ nữ.
417
00:29:41,380 --> 00:29:44,200
Hắn không muốn huỷ hoại họ,
hắn muốn hấp thu họ,
418
00:29:44,480 --> 00:29:46,340
... muốn giữ một phần nào đó
của họ ở trong mình.
419
00:29:46,520 --> 00:29:48,860
Kẻ giết cô gái này coi nạn nhân
của hắn chẳng khác gì một con lợn.
420
00:29:50,380 --> 00:29:51,620
Cậu nghĩ đây là một vụ bắt chước?
421
00:29:51,680 --> 00:29:54,480
Kẻ ăn thịt người đã giết Elise Nichols
có một nơi để làm chuyện đó,
422
00:29:54,520 --> 00:29:57,600
... và không hứng thú gì với cánh đồng
thôn quê hoang dã kì dị kiểu kabuki.
423
00:29:57,620 --> 00:30:01,360
Vậy nên, hắn có một căn nhà,
hoặc hai. Hay... một cái cabin.
424
00:30:01,460 --> 00:30:03,340
Nơi nào đó có phòng để gạc hươu.
425
00:30:10,600 --> 00:30:11,640
Hắn có một cô con gái.
426
00:30:13,560 --> 00:30:16,960
Bằng tuổi các nạn nhân.
Cùng... màu tóc,
427
00:30:16,970 --> 00:30:18,820
... màu mắt, chiều cao,
dáng người.
428
00:30:22,020 --> 00:30:24,840
Cô bé là con một.
Cô bé sắp rời xa gia đình.
429
00:30:27,260 --> 00:30:29,660
Hắn không chịu được ý nghĩ
mình sẽ mất cô bé.
430
00:30:32,520 --> 00:30:33,580
Đó là tấm vé vàng của hắn.
431
00:30:34,000 --> 00:30:35,260
Vậy còn tên bắt chước?
432
00:30:37,640 --> 00:30:39,300
Ông biết đấy, một kẻ tâm thần
thông minh,
433
00:30:39,380 --> 00:30:42,390
... đặc biệt là một tên ưa bạo lực
rất khó có thể bắt được.
434
00:30:42,420 --> 00:30:44,320
Không lần ra được động lực,
không cách thức giết người cụ thể.
435
00:30:44,360 --> 00:30:45,860
Có thể hắn sẽ không giết người
cách này nữa.
436
00:30:46,430 --> 00:30:48,580
Nhờ Tiến sĩ Lecter thảo một
hồ sơ tâm lý học cho hắn đi.
437
00:30:48,590 --> 00:30:50,320
Ông có vẻ rất ấn tượng với
ý kiến của ông ấy mà.
438
00:31:44,040 --> 00:31:45,160
Xin chào, Will.
439
00:31:45,700 --> 00:31:46,540
Tôi vào được chứ?
440
00:31:48,120 --> 00:31:49,280
Crawford đâu rồi?
441
00:31:49,700 --> 00:31:50,940
Đang làm chứng ở trước toà.
442
00:31:51,320 --> 00:31:53,400
Cuộc phiêu lưu hôm nay sẽ chỉ có
tôi và cậu.
443
00:31:55,680 --> 00:31:56,460
Tôi vào được chứ?
444
00:32:05,640 --> 00:32:08,180
Tôi rất thận trọng với những gì
cơ thể mình hấp thụ.
445
00:32:08,490 --> 00:32:11,040
Điều đó đồng nghĩa với việc là
tôi phải tự chuẩn bị hầu hết mọi bữa ăn cho mình.
446
00:32:13,280 --> 00:32:15,700
Vài thứ protein này kia
khởi đầu ngày mới.
447
00:32:16,640 --> 00:32:18,280
Một ít trứng, và xúc xích.
448
00:32:24,890 --> 00:32:26,900
Ngon thật.
Cảm ơn ông.
449
00:32:27,520 --> 00:32:28,480
Rất hân hạnh.
450
00:32:32,600 --> 00:32:34,900
Tôi muốn xin lỗi về cuộc
tấn công tâm lý bất ngờ của mình.
451
00:32:35,880 --> 00:32:37,520
Nhưng tôi biết là mình sẽ sớm
phải xin lỗi lần nữa thôi.
452
00:32:37,660 --> 00:32:39,600
Rồi cuối cùng cậu sẽ phát mệt
với chuyện đó.
453
00:32:39,720 --> 00:32:41,500
Vậy nên tôi phải cân nhắc
đến việc tiết kiệm lời xin lỗi của mình.
454
00:32:41,740 --> 00:32:43,160
Chỉ cần cư xử chuyên nghiệp thôi.
455
00:32:44,620 --> 00:32:46,580
Hoặc ta có thể lịch sự, thân thiện
như những người trưởng thành.
456
00:32:48,100 --> 00:32:49,660
Chúa sẽ không để chúng ta
thân thiết quá mức đâu.
457
00:32:50,900 --> 00:32:52,120
Tôi không thấy ông thú vị
đến mức đó.
458
00:32:53,400 --> 00:32:54,220
Cậu sẽ thấy thôi.
459
00:33:01,360 --> 00:33:03,820
Đặc vụ Crawford nói với tôi
cậu có biệt tài riêng với những tên quái vật.
460
00:33:07,740 --> 00:33:10,200
Tôi không nghĩ kẻ đã giết cô gái ở trên cánh đồng
là tên Bách Thanh.
461
00:33:13,711 --> 00:33:15,662
Điểm mấu chốt ẩn mình trong
từng chi tiết nhỏ.
462
00:33:15,860 --> 00:33:18,060
Kẻ bắt chước của anh
đã không làm gì cô gái trên cánh đồng?
463
00:33:18,140 --> 00:33:18,840
Điều gì thể hiện là hắn
không phải?
464
00:33:18,850 --> 00:33:19,920
Mọi thứ.
465
00:33:21,680 --> 00:33:23,620
Giống như thể, hắn phải cho tôi
thấy một bản sai...
466
00:33:23,620 --> 00:33:25,580
... để tôi có thể nhận ra
bản mẫu đúng.
467
00:33:27,860 --> 00:33:30,200
Hiện trường đó thực tế
là một món quà được bọc gói cẩn thận.
468
00:33:31,480 --> 00:33:33,420
Bài toán về hành vi con người...
469
00:33:33,740 --> 00:33:35,260
... cùng những biến số tồi tệ.
470
00:33:36,500 --> 00:33:39,020
Chưa giải được bài về anh bạn
Bách Thanh, phải không?
471
00:33:41,240 --> 00:33:42,960
Cậu đang dựng lại những
ảo tưởng trong đầu hắn phải không?
472
00:33:43,740 --> 00:33:45,120
Hắn có vấn đề gì?
473
00:33:45,620 --> 00:33:46,740
Hắn có vài cái.
474
00:33:49,520 --> 00:33:51,020
Cậu từng có vấn đề nào chưa, Will?
475
00:33:53,860 --> 00:33:54,560
Chưa.
476
00:33:55,420 --> 00:33:56,280
Dĩ nhiên là chưa rồi.
477
00:33:56,880 --> 00:33:58,120
Tôi và cậu giống như thể...
478
00:33:58,980 --> 00:33:59,940
... không vướng mắc vấn đề gì.
479
00:34:00,040 --> 00:34:01,860
Chẳng có gì đáng để thấy kinh khủng
ở hai ta cả.
480
00:34:05,800 --> 00:34:06,820
Cậu biết không, Will...
481
00:34:08,700 --> 00:34:11,980
Tôi nghĩ ông chú Jack già xem cậu như
một chén trà nhỏ nhắn mong manh.
482
00:34:13,520 --> 00:34:16,240
Hàng Trung Hoa thượng hạng,
chỉ để dành cho những vị khách đặc biệt.
483
00:34:23,380 --> 00:34:24,500
Còn ông xem tôi thế nào?
484
00:34:29,170 --> 00:34:32,260
Chú cầy măng gút tôi muốn có
ở trong nhà khi lũ rắn trườn qua.
485
00:34:37,820 --> 00:34:39,020
Cậu ăn nốt bữa sáng đi.
486
00:34:46,060 --> 00:34:47,440
Ông đang cười cái gì thế?
487
00:34:50,460 --> 00:34:51,960
Hé nhìn khán giả qua bức màn.
488
00:34:52,940 --> 00:34:55,720
Tôi chỉ đang tò mò, không biết
FBI bắt đầu công việc thế nào...
489
00:34:55,730 --> 00:34:57,300
... nếu không đạp cửa.
490
00:34:58,520 --> 00:35:00,480
Ông may mắn khi chúng ta
không phải điều tra từng nhà một đấy.
491
00:35:01,180 --> 00:35:03,620
Ta tìm được mẩu kim loại nhỏ
trên áo của Elise Nichols...
492
00:35:03,640 --> 00:35:05,520
... một mảnh vụn từ máy ren ống nước.
493
00:35:07,680 --> 00:35:11,060
Hẳn có đến hàng trăm công trường
rải rác khắp Minnesota.
494
00:35:11,320 --> 00:35:12,500
Một loại kim loại cụ thể,
495
00:35:12,510 --> 00:35:14,748
... loại ống cụ thể,
loại phủ ống cụ thể.
496
00:35:14,780 --> 00:35:17,580
Vậy nên ta kiểm tra tất cả các
công trường sử dụng loại ống đó.
497
00:35:18,660 --> 00:35:19,740
Ta đi tìm gì đây?
498
00:35:20,280 --> 00:35:21,520
Vào lúc này thì bất cứ thứ gì.
Thật đấy.
499
00:35:21,620 --> 00:35:24,300
Nhưng chủ yếu là...
những thứ khả nghi.
500
00:35:30,720 --> 00:35:32,420
Hai gã ở FBI.
501
00:35:34,160 --> 00:35:35,750
Giờ họ đang lục hết các ngăn kéo.
502
00:35:35,770 --> 00:35:38,040
Ừ. Đóng thùng hết tất cả giấy tờ.
503
00:35:38,430 --> 00:35:40,500
Phải. Họ đang lấy đồ đi.
504
00:35:41,500 --> 00:35:43,340
Không. Họ không nói gì cả...
505
00:35:44,720 --> 00:35:45,880
Ừ, họ có quyền đấy.
506
00:35:46,900 --> 00:35:48,300
Các anh nói tên mình là gì nhỉ?
507
00:35:50,940 --> 00:35:52,200
Garrett Jacob Hobbs?
508
00:35:52,360 --> 00:35:53,860
Ông ấy là một trong số các thợ
ren ống nước của chúng tôi.
509
00:35:54,320 --> 00:35:56,120
Đấy là đơn xin thôi việc cả.
510
00:35:56,150 --> 00:35:59,120
Hiệp hội Thợ ống nước yêu cầu có chúng
khi các thành viên hoàn thành công việc.
511
00:35:59,780 --> 00:36:01,240
Mình sẽ gọi lại sau.
512
00:36:02,320 --> 00:36:03,860
Ông Hobbs có con gái không?
513
00:36:04,620 --> 00:36:05,260
Có thể.
514
00:36:06,160 --> 00:36:10,200
18-19 tuổi, da ửng gió,
giản dị nhưng khá xinh xắn.
515
00:36:10,760 --> 00:36:12,560
Cô bé tóc màu nâu nhạt,
cao khoảng chừng này.
516
00:36:13,140 --> 00:36:14,040
Có lẽ. Tôi không biết.
517
00:36:14,120 --> 00:36:15,840
Tôi không kết bạn với
những người này.
518
00:36:17,540 --> 00:36:20,220
Điều gì ở ông Garrett Jacob Hobbs
làm cậu thấy đặc biệt vậy?
519
00:36:20,260 --> 00:36:22,480
Ông ấy chỉ để lại số điện thoại.
Không có địa chỉ.
520
00:36:23,980 --> 00:36:25,520
Vậy nên ông ta có gì đó
muốn che giấu?
521
00:36:26,500 --> 00:36:28,300
Những người khác đều để lại địa chỉ.
522
00:36:28,310 --> 00:36:29,920
Đấy là yêu cầu khi xin việc bây giờ.
523
00:36:30,240 --> 00:36:31,660
Cô có địa chỉ của ông Hobbs không?
524
00:36:41,450 --> 00:36:42,180
Để tôi được rồi.
525
00:37:05,000 --> 00:37:05,700
Alô.
526
00:37:07,540 --> 00:37:09,240
Xin đợi một lát.
Bố ơi.
527
00:37:09,420 --> 00:37:10,460
Của bố này.
528
00:37:12,020 --> 00:37:12,860
Ai vậy?
529
00:37:12,880 --> 00:37:14,120
Là số ẩn bố ạ.
530
00:37:17,400 --> 00:37:18,120
Alô.
531
00:37:19,760 --> 00:37:21,060
Ông Garrett Jacob Hobbs?
532
00:37:22,960 --> 00:37:23,760
Vâng.
533
00:37:24,400 --> 00:37:26,220
Ông không biết tôi, và tôi ngờ rằng
chúng ta sẽ không bao giờ gặp mặt.
534
00:37:27,100 --> 00:37:29,300
Đây chỉ là cuộc gọi xã giao.
Ông nghe cho kĩ đây.
535
00:37:34,200 --> 00:37:34,920
Ông vẫn đang nghe chứ?
536
00:37:36,400 --> 00:37:37,160
Vâng.
537
00:37:40,040 --> 00:37:41,000
Họ biết rồi.
538
00:39:03,420 --> 00:39:05,950
Garrett Jacob Hobbs! FBI đây!
539
00:39:34,731 --> 00:39:37,149
Không, không...
Đừng.
540
00:39:40,070 --> 00:39:41,020
Thấy không?
541
00:39:43,020 --> 00:39:44,200
Thấy không?
542
00:39:54,980 --> 00:39:56,500
Không, không.
543
00:40:47,654 --> 00:40:51,673
Cắn người trong những vụ hành hung nhỏ hơn,
hay gây gổ ở quán rượu, ngược đãi trẻ em...
544
00:40:52,360 --> 00:40:55,140
Nhân sự phòng cấp cứu có thể sẽ
giúp được rất nhiều trong các trường hợp này.
545
00:40:55,160 --> 00:40:58,060
Nếu họ có nhớ bất kì
trường hợp nào bị cắn,
546
00:40:58,380 --> 00:40:59,940
... dù là ai đi chăng nữa, hoặc...
547
00:41:04,820 --> 00:41:05,740
Graham đâu?
548
00:41:08,380 --> 00:41:10,220
Ông đã nói anh ấy
sẽ không lún quá sâu.