1 00:00:02,085 --> 00:00:03,128 Jay. 2 00:00:05,088 --> 00:00:07,173 - Jay? - Gì? Chuyện gì vậy? 3 00:00:07,257 --> 00:00:08,508 Anh đang ngáy. 4 00:00:08,591 --> 00:00:11,219 Anh sao? Ồ, anh xin lỗi, anh... 5 00:00:14,097 --> 00:00:15,432 Nhìn nó xem! 6 00:00:16,391 --> 00:00:18,852 Thôi nào. Ta đã nói không để Stella lên giường. 7 00:00:18,935 --> 00:00:20,687 Ồ, nhưng nó chỉ là một con cún con. 8 00:00:20,770 --> 00:00:22,772 Có lẽ nó sợ rồi lẻn vào đây. 9 00:00:22,897 --> 00:00:24,733 Ồ, thật sao? Sao lúc Manny gặp ác mộng 10 00:00:24,816 --> 00:00:26,359 anh không cho nó lên giường? 11 00:00:26,443 --> 00:00:29,112 Gloria, giờ là sáu giờ sáng. Ta nói chuyện này sau được chứ? 12 00:00:30,113 --> 00:00:31,740 Trả lời câu hỏi đi Jay. 13 00:00:35,326 --> 00:00:36,536 Em sẽ kiểm tra hợp đồng thuê, 14 00:00:36,619 --> 00:00:38,496 {\an8}nhưng em chắc chắn ta không được phép chế ma túy. 15 00:00:38,580 --> 00:00:40,040 {\an8}Em đúng là thú vị. 16 00:00:40,331 --> 00:00:41,458 Vậy anh đang làm gì vậy? 17 00:00:41,708 --> 00:00:44,711 Anh nghĩ em sẽ thích điều này. Anh sẽ ăn kiêng bằng nước ép. 18 00:00:45,462 --> 00:00:46,337 Hay đó. 19 00:00:46,421 --> 00:00:48,423 {\an8}Ghét nó. Hãy đối mặt sự thật, 20 00:00:48,506 --> 00:00:52,218 {\an8}Cam ăn đầy đủ cũng không phải là mẫu người ổn định về cảm xúc. 21 00:00:52,302 --> 00:00:55,430 {\an8}Giờ từng bước tước đoạt thức ăn khỏi anh ấy, 22 00:00:55,555 --> 00:00:57,557 {\an8}nó sẽ dần chuyển thành sự điên loạn. 23 00:00:57,640 --> 00:00:59,642 {\an8}Bước một, loại bỏ sạch. 24 00:01:00,435 --> 00:01:01,352 Thuốc độc. 25 00:01:02,062 --> 00:01:03,104 Thuốc độc. 26 00:01:03,188 --> 00:01:04,314 Thuốc độc. 27 00:01:04,481 --> 00:01:06,524 Anh có nghĩ đây là tuần tốt nhất cho việc này không? 28 00:01:06,608 --> 00:01:07,484 Tại sao không? 29 00:01:07,567 --> 00:01:09,110 Ồ, em có sự kiện từ thiện ở nhà sếp. 30 00:01:09,194 --> 00:01:11,362 {\an8}Ồ, thì sao, anh phải hoãn lại hành trình đến sức khỏe 31 00:01:11,446 --> 00:01:13,364 {\an8}tới khi ta không còn nhu cầu xã giao sao? 32 00:01:13,448 --> 00:01:15,658 {\an8}Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Anh quá lôi cuốn. 33 00:01:15,742 --> 00:01:17,202 Không. Không phải bánh quy chứ. 34 00:01:17,285 --> 00:01:18,995 {\an8}Chắc chắn bỏ bánh quy rồi. 35 00:01:20,163 --> 00:01:21,664 Tại sao em luôn muốn anh thất bại? 36 00:01:21,748 --> 00:01:24,042 {\an8}Bước hai, tấn công Mitchell. 37 00:01:24,125 --> 00:01:26,795 {\an8}Bởi vì khi chế độ kiêng thất bại 38 00:01:26,878 --> 00:01:29,047 {\an8}vì một đống Nutella lớn, 39 00:01:29,214 --> 00:01:30,465 tôi sẽ là người anh ấy đổ lỗi. 40 00:01:30,590 --> 00:01:32,425 Không phải lần này. 41 00:01:32,509 --> 00:01:34,385 Anh biết không? Em sẽ kiêng cùng anh. 42 00:01:34,469 --> 00:01:36,888 {\an8}Em nghĩ đó là ý kiến hay và ta nên thực hiện cùng nhau 43 00:01:36,971 --> 00:01:39,891 {\an8}nên ta cùng đội, anh biết đấy, chúng ta chống lại thức ăn. 44 00:01:39,974 --> 00:01:41,392 Anh biết em đang làm gì... 45 00:01:42,519 --> 00:01:43,603 Và anh rất trân trọng nó. 46 00:01:44,979 --> 00:01:47,857 {\an8}Không, nó sẽ tốt cho em. Thực sự em vừa tăng vài cân. 47 00:01:47,941 --> 00:01:49,734 Ừ, em biết đó, anh đã không muốn nói gì. 48 00:01:54,989 --> 00:01:57,158 Vì thị trường chứng khoán tụt xuống, 49 00:01:57,826 --> 00:02:00,036 một người đàn ông trẻ chiếm lấy bầu trời, 50 00:02:00,328 --> 00:02:04,499 mở ra thời kỳ vàng son cho những kẻ liều lĩnh. 51 00:02:04,707 --> 00:02:06,042 Họ tuyệt vời nhỉ? 52 00:02:06,584 --> 00:02:07,961 Thật tuyệt vời. 53 00:02:10,255 --> 00:02:11,965 Con mở cửa đi. Bố sẽ dừng lại. 54 00:02:13,591 --> 00:02:15,510 - Này Luke. Dạo này thế nào? - Chào cậu Mitchell. 55 00:02:15,593 --> 00:02:17,470 Cháu không thể nói chuyện. Cháu đang xem phim. 56 00:02:17,554 --> 00:02:20,515 Ồ, được, cậu chỉ muốn bỏ lại đống đồ ăn vặt này. 57 00:02:21,099 --> 00:02:22,016 Tiếp đi. 58 00:02:22,684 --> 00:02:26,437 Cam và cậu đang ăn kiêng bằng nước ép, nên có những đồ này trong nhà... 59 00:02:26,521 --> 00:02:28,731 Cháu tự kết nối dữ kiện. Gặp lại sau nhé. 60 00:02:35,530 --> 00:02:37,949 Thấy người đàn ông nhỏ, lạ kỳ và tuyệt vời 61 00:02:38,032 --> 00:02:40,660 theo đuổi giấc mơ đi trên dây thừng khiến tôi nghĩ 62 00:02:41,536 --> 00:02:43,538 tôi có thể theo đuổi giấc mơ của mình. 63 00:02:43,621 --> 00:02:44,664 Đây này, anh bạn. 64 00:02:49,335 --> 00:02:50,795 Đi trên dây thừng. 65 00:03:04,100 --> 00:03:06,352 Cố lên bố! Bố làm được! Bố có thể! 66 00:03:06,519 --> 00:03:08,646 {\an8}- Tập trung! Hãy đam mê! - Con ổn chứ anh bạn? 67 00:03:08,730 --> 00:03:10,273 Sao? Vâng, không. 68 00:03:10,398 --> 00:03:11,566 Chỉ là tự hào về bố quá! 69 00:03:12,108 --> 00:03:14,277 Có một ít sô-cô-la trong cái túi đó. 70 00:03:15,028 --> 00:03:18,114 {\an8}Phil, anh yêu, anh phải đưa Luke đến trường. 71 00:03:18,281 --> 00:03:19,115 Được rồi. 72 00:03:19,490 --> 00:03:22,327 {\an8}Được, bố chưa ngã ba trên bốn lần. 73 00:03:22,577 --> 00:03:24,787 {\an8}Chiều nay, ta sẽ thử trên không. 74 00:03:24,871 --> 00:03:27,040 {\an8}- Được! - Được! 75 00:03:28,917 --> 00:03:30,919 - Tuyệt! - Tuyệt! 76 00:03:33,838 --> 00:03:37,800 {\an8}Ngồi một mình ở bàn ăn. Chị đã thấy cảnh này đâu rồi nhỉ? 77 00:03:38,092 --> 00:03:40,720 {\an8}Ồ, phải. Mọi ngày ở căng tin trường. 78 00:03:40,929 --> 00:03:42,889 - Em tự nguyện làm vậy. - Quyết định của trường. 79 00:03:42,972 --> 00:03:44,140 Phải là biệt danh của chị chứ? 80 00:03:44,224 --> 00:03:47,393 Haley, hãy đối xử tốt với em con. Alex, nói hay lắm. 81 00:03:48,561 --> 00:03:50,230 - Mẹ, ký giúp con. - Cái gì vậy? 82 00:03:50,355 --> 00:03:52,398 {\an8}Họ cuối cùng cũng cho con lên lớp toán khó hơn. 83 00:03:52,482 --> 00:03:53,816 {\an8}Tiết ba, thầy Waters. 84 00:03:53,900 --> 00:03:56,569 {\an8}Gì? Không, mẹ không thể ký được. Đó là lớp con. 85 00:03:56,694 --> 00:03:59,072 {\an8}Em là năm nhất. Em làm gì ở lớp toán năm hai vậy? 86 00:03:59,155 --> 00:04:01,574 {\an8}Chị là năm cuối. Chị vẫn đang làm gì ở lớp toán năm hai vậy? 87 00:04:01,658 --> 00:04:03,451 Không phải là "vẫn" mà là "lại". 88 00:04:03,534 --> 00:04:05,078 Alex, hãy đối xử tốt với chị con. 89 00:04:05,161 --> 00:04:07,038 {\an8}Haley, nói không hay chút nào. 90 00:04:07,205 --> 00:04:09,040 {\an8}Chị biết sẽ tồi tệ khi em học cùng trường chị. 91 00:04:09,165 --> 00:04:10,792 {\an8}Ồ, cố lên. Một vài năm nữa, 92 00:04:10,875 --> 00:04:12,710 {\an8}con sẽ lại có trường cho riêng mình. Thôi nào. 93 00:04:15,171 --> 00:04:16,881 Jay, nhìn này. 94 00:04:18,925 --> 00:04:21,928 {\an8}Nó hỏng rồi. Stella đã làm đó. Nó cắn giày của em! 95 00:04:22,011 --> 00:04:23,846 {\an8}Anh phải trừng trị con chó ngu ngốc đó. 96 00:04:23,930 --> 00:04:25,473 - Anh huấn luyện mọi lúc mà. - Thế sao? 97 00:04:25,556 --> 00:04:27,475 Bằng cách nào? Mua cho nó bánh cupcake nhỏ sao? 98 00:04:27,558 --> 00:04:28,476 {\an8}Không phải bánh thật. 99 00:04:28,559 --> 00:04:30,728 {\an8}Nó là đồ ăn cho chó dưới hình dạng bánh cupcake. 100 00:04:30,812 --> 00:04:33,273 Vậy anh nên nói với Manny trước khi nó ăn một cái. 101 00:04:33,356 --> 00:04:35,108 Ồ, thôi nào. Lông nó chưa bao giờ đẹp hơn. 102 00:04:36,234 --> 00:04:39,112 Anh sẽ không thấy hài hước nếu nó làm hỏng đôi giày của anh. 103 00:04:39,237 --> 00:04:41,406 Ồ, anh không vứt giày linh tinh, nên... 104 00:04:41,906 --> 00:04:44,826 Vậy đó là lỗi của em khi nó chọn nhai giày em sao? 105 00:04:44,909 --> 00:04:47,161 Anh đâu có nói thế. Em gần như đã nói vậy. 106 00:04:47,245 --> 00:04:50,081 - Anh phải dừng chiều chuộng nó. - Anh đâu có chiều chuộng nó. 107 00:04:53,793 --> 00:04:54,711 Sao? 108 00:04:56,004 --> 00:04:59,173 Nó đang cố uống nước. Nó hay mà. 109 00:05:00,466 --> 00:05:03,428 Em không nhìn chị trên lớp. Không nhắn tin. 110 00:05:03,511 --> 00:05:05,513 Ai lại nhắn tin trong giờ? 111 00:05:06,347 --> 00:05:07,724 Em là loại gì vậy? 112 00:05:08,057 --> 00:05:11,644 Con yêu, mẹ nhận ra tình hình không tốt cho cả hai con, 113 00:05:11,769 --> 00:05:14,105 nhưng đôi khi ta phải vượt lên mọi thứ. 114 00:05:14,230 --> 00:05:15,106 Vâng? 115 00:05:15,690 --> 00:05:18,860 Xin lỗi. Cô có để ý chỗ rẽ ở đây sơn màu vàng không? 116 00:05:19,277 --> 00:05:20,361 Không, tôi không. 117 00:05:20,445 --> 00:05:23,072 Trời. Nó có nghĩa là đón lên và thả xuống. 118 00:05:23,156 --> 00:05:25,450 Được, tôi đang thả con mình xuống. 119 00:05:25,533 --> 00:05:27,493 Thế nhưng tôi không thấy đứa nào xuống xe. 120 00:05:27,577 --> 00:05:29,037 À, chúng tôi đang nói chuyện. 121 00:05:29,120 --> 00:05:30,121 Ừ. 122 00:05:30,747 --> 00:05:33,207 Có thể làm cô ngạc nhiên lần ba, sĩ quan, 123 00:05:33,291 --> 00:05:35,168 tôi đã đưa chúng đi hàng năm trời và tôi... 124 00:05:35,251 --> 00:05:36,502 - Di chuyển đi. - Nhất trí. 125 00:05:36,586 --> 00:05:38,171 Cô ấy có vấn đề gì vậy? 126 00:05:38,254 --> 00:05:39,964 Ồ, con nghĩ mẹ nên nói với cô ấy... 127 00:05:40,048 --> 00:05:42,216 Không gì cả. Mẹ không nên nói gì cả. 128 00:05:42,341 --> 00:05:44,635 Mẹ gặp cô ấy hàng ngày. Sao phải làm nó tồi tệ hơn? 129 00:05:44,844 --> 00:05:46,345 Đó là chính xác điều mẹ đang nói. 130 00:05:46,429 --> 00:05:48,347 Trường hợp ngại ngùng và khó chịu, 131 00:05:48,556 --> 00:05:49,682 vượt lên mọi thứ. 132 00:05:50,683 --> 00:05:52,185 Học tốt nhé. 133 00:05:52,268 --> 00:05:54,312 - Vâng. - Yêu con! 134 00:05:54,687 --> 00:05:56,022 Tạm biệt! 135 00:06:00,359 --> 00:06:03,196 "Nhưng tôi không thấy đứa nào ra khỏi xe." 136 00:06:03,279 --> 00:06:05,782 Cô muốn nhìn thấy nắm đấm tôi trên mặt cô sao? 137 00:06:05,865 --> 00:06:08,034 Ôi! Giờ mới nghĩ ra! 138 00:06:09,118 --> 00:06:10,870 Ngày thứ tư kiêng bằng nước ép 139 00:06:10,995 --> 00:06:13,372 và tôi đói, nhưng tôi thấy khá ổn. 140 00:06:14,165 --> 00:06:16,584 Ngược lại thì Cam đã trở nên... 141 00:06:16,876 --> 00:06:18,044 "Đàn bà, nóng nảy." 142 00:06:18,586 --> 00:06:22,173 Sau bước một, ném hết đồ ăn và bước hai, đổ lỗi cho tôi, 143 00:06:22,381 --> 00:06:25,760 anh ấy vào bước ba, nữ diễn viên kịch. 144 00:06:25,843 --> 00:06:28,721 Anh chỉ ước chị mình ra ngoài nhiều hơn. 145 00:06:28,805 --> 00:06:30,890 Chị ấy có nhiều điểm hay. 146 00:06:31,224 --> 00:06:33,476 Tại sao đàn ông lại nông cạn vậy? 147 00:06:35,520 --> 00:06:38,523 Rồi theo sau bởi bước bốn, biểu hiện như thức tỉnh. 148 00:06:38,606 --> 00:06:41,317 Anh không cần thức ăn. 149 00:06:42,110 --> 00:06:44,570 Nhìn này. Kiến trúc ở mọi nơi. 150 00:06:45,113 --> 00:06:46,948 Người Tây Ban Nha đúng là vận động viên giỏi. 151 00:06:47,323 --> 00:06:50,118 Tới bước năm, tuyệt vọng. 152 00:06:51,702 --> 00:06:55,498 Bố ơi, chúng con trốn nhưng bố không tìm. 153 00:06:56,999 --> 00:06:57,917 Cam à? 154 00:06:58,000 --> 00:06:59,210 Rồi đến tức giận. 155 00:07:06,300 --> 00:07:08,052 Này. Anh có gì ở đó vậy? 156 00:07:08,136 --> 00:07:12,014 Tin tốt là, Cam chưa bao giờ kiêng lâu đến mức này, nên... 157 00:07:13,224 --> 00:07:15,852 Tin xấu là tôi không biết bước tiếp theo sẽ là gì. 158 00:07:17,019 --> 00:07:19,188 Nhưng tôi chắc sẽ không phải là khách dự tiệc lịch lãm. 159 00:07:19,856 --> 00:07:23,276 Cam, em đang nghĩ, em sẽ chịu trận tối mai ở nhà sếp em. 160 00:07:23,401 --> 00:07:24,902 Anh không cần đến bữa tiệc đâu. 161 00:07:26,320 --> 00:07:27,447 Họ nhàm lắm. 162 00:07:29,157 --> 00:07:31,325 Mục đích ngớ ngẩn, đông người. 163 00:07:33,286 --> 00:07:34,287 Đỗ xe... 164 00:07:35,413 --> 00:07:37,415 - Cam, nói gì đi. - Tại sao em ghét anh? 165 00:07:37,498 --> 00:07:38,541 Em không ghét anh. 166 00:07:38,624 --> 00:07:40,376 Vậy tại sao em cố đẩy anh ra khỏi cuộc đời em? 167 00:07:40,460 --> 00:07:42,503 Vì anh có vẻ hơi... 168 00:07:44,338 --> 00:07:45,506 Rối trí. 169 00:07:45,590 --> 00:07:46,799 Được, biết anh nghĩ gì không? 170 00:07:46,883 --> 00:07:48,426 Em nên lo lắng cho anh ít đi 171 00:07:48,551 --> 00:07:50,887 và lo hơn cho bản thân em và đồ em sẽ mặc tối mai 172 00:07:50,970 --> 00:07:52,597 vì anh thấy đồ em bỏ ra 173 00:07:52,680 --> 00:07:55,141 và anh không nghĩ em sẽ thích vẻ ngoài của mình trong ảnh đâu. 174 00:07:57,018 --> 00:07:58,769 Em chưa quyết định chuyện đó. 175 00:08:00,563 --> 00:08:02,899 Tay nó giơ lên mỗi năm giây 176 00:08:02,982 --> 00:08:05,776 và nó thực sự nhắc thầy Waters giao bài về nhà. 177 00:08:05,860 --> 00:08:08,279 Cả lớp thích vậy. Mẹ biết con xấu hổ thế nào không? 178 00:08:08,362 --> 00:08:09,697 Không xấu hổ bằng con 179 00:08:09,822 --> 00:08:12,408 khi chị ấy nói tám là số nguyên tố. Tám đấy, mẹ ạ. 180 00:08:12,533 --> 00:08:14,076 Được rồi. Biết không? 181 00:08:14,202 --> 00:08:16,913 Mẹ sẽ gọi nhà trường hôm nay và đổi lịch của các con, 182 00:08:16,996 --> 00:08:20,374 nhưng mẹ muốn con biết, một phần trong mẹ chết đi hôm nay, được chứ? 183 00:08:20,458 --> 00:08:22,376 Mẹ tưởng các con hiểu 184 00:08:22,460 --> 00:08:24,921 học cùng lớp sẽ có ích cho cả hai. 185 00:08:25,004 --> 00:08:27,006 Alex, con có thể gia sư cho Haley. 186 00:08:27,089 --> 00:08:30,009 Haley, con có thể giúp Alex với kỹ năng xã hội. 187 00:08:30,092 --> 00:08:33,638 Thôi nào. Cả hai con có thể là hai Siêu Dunphy. 188 00:08:33,763 --> 00:08:36,891 Thay vào đó, các con là gì? Hai nửa Dunphy chuyên cãi cọ 189 00:08:37,016 --> 00:08:38,809 và mẹ đúng là ngốc khi đã hy vọng nhiều. 190 00:08:38,893 --> 00:08:40,102 - Chị ấy... - Mẹ chẳng nghe... 191 00:08:40,186 --> 00:08:43,272 Không, mẹ không muốn nghe. Lên nhà đi. Đi đi. 192 00:08:45,775 --> 00:08:48,194 Ôi. Cái gì vậy? 193 00:08:49,529 --> 00:08:51,280 Đó là lớp nâng cao trong việc dạy con. 194 00:08:51,656 --> 00:08:56,160 Giờ hai đứa đang trên gác đưa quyết định mà chúng nghĩ là của chúng, 195 00:08:56,244 --> 00:08:58,871 nhưng thực ra, là ý được gài cắm cẩn thận bởi em. 196 00:08:58,955 --> 00:09:00,748 Đánh lừa đó Claire. 197 00:09:00,873 --> 00:09:03,417 Trò chơi nguy hiểm, nhưng anh thích nó. 198 00:09:07,547 --> 00:09:09,215 - Đó là gì vậy? - Giày đi trên dây. 199 00:09:10,508 --> 00:09:13,219 Em muốn lên sàn nhảy, em phải đi giày. 200 00:09:13,511 --> 00:09:14,845 Luke, lấy máy ảnh của con đi. 201 00:09:17,265 --> 00:09:18,099 Luke. 202 00:09:18,599 --> 00:09:19,850 Con không ngủ đâu. 203 00:09:21,602 --> 00:09:25,398 Anh yêu, em nghĩ nó là giày nhảy jazz. 204 00:09:25,481 --> 00:09:27,024 Không. Giày đi trên dây. 205 00:09:27,108 --> 00:09:29,652 Mua được ở buổi bán bất động sản. Mới đi một lần. 206 00:09:29,777 --> 00:09:31,696 Nó không phải điều xác nhận cho... 207 00:09:31,779 --> 00:09:33,698 Ôi! Phil, anh yêu. 208 00:09:34,615 --> 00:09:37,034 Cẩn thận nhé. Được rồi. 209 00:09:37,451 --> 00:09:38,953 Cẩn thận cửa. 210 00:09:42,039 --> 00:09:43,457 Này, đáp án câu ba của em là gì? 211 00:09:43,541 --> 00:09:45,960 Chị sẽ không học được nếu em chỉ đưa chị câu trả lời. 212 00:09:46,127 --> 00:09:48,713 Nếu chị cho em thứ gì đó đổi lại thì sao? 213 00:09:48,796 --> 00:09:49,797 Như thứ gì? 214 00:09:50,590 --> 00:09:51,924 Em nói chuyện với chị ở lớp. 215 00:09:55,761 --> 00:09:57,513 Em muốn ăn trưa ở bàn sang chảnh. 216 00:09:57,930 --> 00:09:59,432 Vậy chị muốn tất cả câu trả lời. 217 00:09:59,515 --> 00:10:00,766 Vậy em muốn một tuần ở bàn đó. 218 00:10:00,850 --> 00:10:02,602 - Đổi hai bài kiểm tra đột xuất. - Một tháng. 219 00:10:02,685 --> 00:10:04,145 - Bài giữa kỳ. - Đồng ý. 220 00:10:05,229 --> 00:10:06,480 Trông ổn đấy bố. 221 00:10:06,981 --> 00:10:11,360 Với những bước đi này, tôi phá vỡ sự gắn kết kỳ lạ... 222 00:10:12,069 --> 00:10:13,446 Chết tiệt! 223 00:10:15,990 --> 00:10:17,033 Đừng nhìn bố. 224 00:10:18,409 --> 00:10:20,494 - Mẹ. - Sao? 225 00:10:20,578 --> 00:10:22,121 Mẹ. Mẹ đã gọi đến trường chưa? 226 00:10:22,538 --> 00:10:24,123 Chưa, nhưng mẹ đang định. 227 00:10:24,290 --> 00:10:25,666 Bartles và Jaymes! 228 00:10:25,791 --> 00:10:28,586 Tốt. Vì chúng con nghĩ là sẽ ở lại lớp đó. 229 00:10:28,669 --> 00:10:30,838 Thật sao? Ôi, các con, mẹ không chắc về chuyện đó. 230 00:10:30,921 --> 00:10:33,341 - Cứ để chúng con thử. - Siêu Dunphy? 231 00:10:33,924 --> 00:10:36,135 Bố không thể giữ nó! 232 00:10:37,637 --> 00:10:39,305 Có lẽ thêm một tuần. 233 00:10:39,889 --> 00:10:40,806 Cảm ơn mẹ. 234 00:10:45,186 --> 00:10:48,022 Dì không biết. Một cốc súp, một đĩa salad tổng hợp. 235 00:10:48,606 --> 00:10:50,066 Đúng, nó có thịt xông khói. 236 00:10:50,650 --> 00:10:53,319 Cam, dì không có cả ngày để diễn tả tất cả bữa ăn cho con đâu. 237 00:10:54,362 --> 00:10:57,740 Đừng ăn đồ của ta nữa, đồ động vật đần độn. 238 00:10:57,990 --> 00:10:59,950 Không, Cam, không phải con. Dì gọi lại sau nhé. 239 00:11:00,743 --> 00:11:01,702 Chó hư! 240 00:11:02,370 --> 00:11:03,454 Mày muốn nhai gì sao? 241 00:11:03,746 --> 00:11:05,665 Được thôi. 242 00:11:05,998 --> 00:11:06,957 Nhìn này. 243 00:11:07,291 --> 00:11:10,878 Nhìn đôi giày đàn ông ngon lành này. Ăn đi. 244 00:11:11,045 --> 00:11:13,547 Thôi nào. Ăn đi. 245 00:11:14,131 --> 00:11:15,800 Ngon. 246 00:11:16,550 --> 00:11:17,843 Ăn chiếc giày đi. 247 00:11:18,636 --> 00:11:20,554 Ăn chiếc giày đi. Thôi nào. Ăn đi. 248 00:11:23,182 --> 00:11:24,266 Như thế này. Nhìn này. 249 00:11:25,810 --> 00:11:26,727 Ngon mà. 250 00:11:27,978 --> 00:11:28,813 Mẹ à? 251 00:11:30,564 --> 00:11:31,482 Nhả ra đi. 252 00:11:36,028 --> 00:11:38,697 - Em... - Làm ơn. Xin lỗi để con thấy cảnh này. 253 00:11:44,703 --> 00:11:46,247 - Xin chào? - Chào cô Dunphy. 254 00:11:46,330 --> 00:11:47,873 Tôi là Rose ở phòng hiệu trưởng. 255 00:11:47,957 --> 00:11:50,126 - Cô có thể giữ máy chờ thầy Weller không? - Vâng. 256 00:11:51,043 --> 00:11:52,294 Không. 257 00:11:52,378 --> 00:11:55,881 - Chào Claire. - Chào John. Lần này con bé làm gì vậy? 258 00:11:55,965 --> 00:11:57,925 Thực ra, tôi có cả hai đứa ở đây. 259 00:11:58,551 --> 00:11:59,927 Cả hai ư? Thật sao? 260 00:12:00,136 --> 00:12:02,555 Alex đã để Haley chép bài về nhà. 261 00:12:02,763 --> 00:12:05,349 - Thầy Waters đã bắt được chúng. - Tôi không tin được. 262 00:12:05,558 --> 00:12:08,894 Tôi chuẩn bị nói chuyện chút với chúng, nên chúng sẽ ra ngoài muộn mấy phút. 263 00:12:09,395 --> 00:12:11,480 Tôi xin lỗi John, và thật sự, 264 00:12:11,564 --> 00:12:14,275 tôi là người mẹ tốt hơn thế này, tôi hứa. 265 00:12:14,442 --> 00:12:15,609 Cô đã từng nói thế. 266 00:12:18,946 --> 00:12:19,989 Thật sao? 267 00:12:21,740 --> 00:12:23,826 Thật ư? Ôi. Cô... 268 00:12:24,034 --> 00:12:25,161 Xin lỗi. 269 00:12:26,162 --> 00:12:28,622 Cái quái gì đây? 270 00:12:28,747 --> 00:12:31,750 Khu này dành cho đón và thả học sinh, không phải để nói chuyện điện thoại. 271 00:12:31,834 --> 00:12:33,377 Vâng, nhưng tôi đang nói chuyện 272 00:12:33,461 --> 00:12:36,005 với nhà trường vì con tôi chuẩn bị ra nên... 273 00:12:36,088 --> 00:12:38,549 Cô có biết khu vực này có giới hạn thời gian không? 274 00:12:38,632 --> 00:12:39,967 Không, tôi không biết. 275 00:12:40,634 --> 00:12:41,510 Chà. 276 00:12:43,053 --> 00:12:45,055 Biết gì không? Tôi thực sự muốn trút ra. 277 00:12:45,848 --> 00:12:47,099 Tôi biết loại người của cô. 278 00:12:47,475 --> 00:12:51,270 Cuộc sống tồi tệ đã làm cô thấy nhỏ bé. 279 00:12:51,353 --> 00:12:54,899 Và rồi một ngày ai đó đưa cho cô trang phục cảnh sát giả, 280 00:12:54,982 --> 00:12:59,153 phù hiệu đồ chơi và cái cà vạt bé tí và đột nhiên là đã đến lúc trả thù sao? 281 00:12:59,904 --> 00:13:03,324 Tôi có tin mới cho cô đây, "Luật lệ và trật tự: Đội đỗ xe đặc biệt," 282 00:13:04,074 --> 00:13:05,159 không phải lỗi của tôi. 283 00:13:11,707 --> 00:13:14,001 - Con rất xin lỗi bố. - Ồ, không sao đâu. 284 00:13:14,293 --> 00:13:16,337 Ai cũng nôn ở trường. 285 00:13:17,087 --> 00:13:18,797 Nếu bố có năm xu mỗi lần bố nôn ở trường, 286 00:13:18,881 --> 00:13:20,007 biết bố có bao nhiêu không? 287 00:13:20,299 --> 00:13:21,509 Ba mươi lăm xu. 288 00:13:21,634 --> 00:13:24,428 Chính xác. Giờ hãy tắm rửa, bố sẽ gọi bác sĩ. 289 00:13:25,429 --> 00:13:27,223 Chờ đã bố, con không cần bác sĩ. 290 00:13:27,806 --> 00:13:28,766 Sao vậy? 291 00:13:28,849 --> 00:13:31,769 Hôm trước, cậu Mitchell đem qua túi đồ ăn vặt 292 00:13:31,852 --> 00:13:33,646 để cậu và cậu Cam ăn kiêng kiểu Do Thái. 293 00:13:34,230 --> 00:13:36,315 - Kiêng bằng nước ép? - Con chắc cậu nói là "Do Thái". 294 00:13:36,482 --> 00:13:40,402 Nhưng dù sao, con lấy chiếc túi, giấu đi và ăn hết. 295 00:13:40,486 --> 00:13:41,362 Ôi anh bạn. 296 00:13:41,529 --> 00:13:45,241 Con không kìm được. Con yếu đuối quá. Đừng nhìn con. 297 00:13:45,366 --> 00:13:46,742 Không sao đâu. 298 00:13:46,992 --> 00:13:50,412 Ổn rồi. Này, con đã học được một bài học. 299 00:13:51,247 --> 00:13:52,665 Một bài học đau đớn. 300 00:13:54,124 --> 00:13:55,376 Bố nghĩ ta đều vậy. 301 00:13:55,918 --> 00:13:56,835 Ý bố là sao? 302 00:13:58,045 --> 00:14:01,632 Bố luôn thấy mình giống người có thể bay lượn trên trời, nhảy trên dây. 303 00:14:02,341 --> 00:14:04,927 Bố thậm chí còn không thể đi qua nửa centimet khỏi mặt đất. 304 00:14:05,511 --> 00:14:06,845 Có lẽ đó là vấn đề. 305 00:14:07,763 --> 00:14:11,100 Có lẽ bố cứ ngã vì bố biết bố có thể ngã. 306 00:14:12,268 --> 00:14:15,145 Có lẽ nếu dây ở cao hơn nhiều, bố sẽ không ngã. 307 00:14:16,689 --> 00:14:18,107 Ôi Luke. 308 00:14:20,234 --> 00:14:21,652 Con là thiên tài. 309 00:14:21,902 --> 00:14:23,195 Đi nào. Ta có việc phải làm. 310 00:14:23,279 --> 00:14:26,073 - Vâng! Con ăn bánh donut trước nhé? - Ừ, ăn đi! 311 00:14:28,367 --> 00:14:31,036 Chúng đây rồi, đội Siêu Dunphy. 312 00:14:31,328 --> 00:14:34,373 - Chúng con xin lỗi, nhưng bọn con chỉ... - Con không được nói. 313 00:14:34,957 --> 00:14:38,085 Con có cơ hội thành người tốt hơn hôm nay. 314 00:14:38,335 --> 00:14:41,922 Con có thể hòa đồng hơn và con có thể là học sinh giỏi hơn. 315 00:14:42,006 --> 00:14:45,885 Con có thể nâng cao tên tuổi nhà Dunphy, nhưng thay vào đó, con làm dơ nó, 316 00:14:45,968 --> 00:14:48,053 vậy chúc mừng các cô gái, 317 00:14:48,178 --> 00:14:49,805 các con đẩy gia đình tới một cấp thấp hơn. 318 00:14:52,308 --> 00:14:54,184 - Mẹ, mẹ đang... - Ừ, đúng, 319 00:14:54,768 --> 00:14:57,187 và mẹ thực sự muốn nới lỏng cái này, nếu được phép. 320 00:14:57,313 --> 00:14:59,398 - Ta sẽ không có vấn đề nữa chứ? - Không thưa cô. 321 00:14:59,773 --> 00:15:01,734 Ôi Claire, cô cần tôi chở bọn trẻ không? 322 00:15:01,817 --> 00:15:03,485 Ổn cả rồi Janet. Ổn cả. 323 00:15:05,487 --> 00:15:07,031 Phô mai dê và viên cơm Ý chứ? 324 00:15:07,573 --> 00:15:08,574 Không, cảm ơn. 325 00:15:08,866 --> 00:15:10,868 Anh chắc không? Chúng rất ngon. 326 00:15:10,951 --> 00:15:11,994 Đi ngay đi. 327 00:15:12,286 --> 00:15:15,122 Xử lý Cam khi tôi khỏe nhất đã đủ khó khăn rồi, 328 00:15:15,205 --> 00:15:17,750 nhưng tôi đã kiêng bằng thời gian của anh ấy 329 00:15:17,833 --> 00:15:21,295 và tôi không có năng lượng để xử lý miếng ức bò to và thiếu thốn... 330 00:15:21,378 --> 00:15:22,963 Hỗn láo, tên vô dụng. 331 00:15:24,340 --> 00:15:25,299 Cam! 332 00:15:26,008 --> 00:15:28,761 Đừng giận anh, nhưng em nghĩ anh thực sự cần ăn gì đó. 333 00:15:28,844 --> 00:15:29,678 Gì cơ? 334 00:15:30,054 --> 00:15:31,722 Em đáng lẽ phải ủng hộ anh. 335 00:15:31,805 --> 00:15:33,307 Ôi, tránh anh ra, người đàn bà. 336 00:15:33,390 --> 00:15:35,559 Anh chưa từng nghĩ sẽ gọi em vậy theo cách tiêu cực. 337 00:15:36,143 --> 00:15:39,939 Con đã từng thấy mẹ làm điều điên rồ, nhưng đây là một chuyện hoàn toàn mới. 338 00:15:41,315 --> 00:15:43,484 - Đây có phải bánh quy cho người không? - Con ổn mà. 339 00:15:43,567 --> 00:15:45,319 Một câu xác nhận "có" hoặc "không" sẽ tốt hơn. 340 00:15:45,402 --> 00:15:46,946 Chỗ cupcake có chút ảnh hưởng tới con. 341 00:15:50,616 --> 00:15:51,784 Anh đã vui chưa? 342 00:15:52,451 --> 00:15:54,954 Anh đã biến em thành kẻ ăn giày. 343 00:15:55,037 --> 00:15:57,081 - Gloria, ngồi đi. - Anh nghĩ nó hài hước sao? 344 00:15:57,373 --> 00:15:59,083 Khi nói với em như em là chó? 345 00:15:59,166 --> 00:16:00,584 Anh không nói với em như em là chó. 346 00:16:00,668 --> 00:16:03,337 Anh chỉ yêu cầu em ngồi để ta giải quyết tận gốc chuyện này. 347 00:16:03,420 --> 00:16:04,588 Được thôi. 348 00:16:06,006 --> 00:16:07,216 Ngoan lắm. 349 00:16:07,299 --> 00:16:08,467 Thôi nào. Anh lại bẫy em. 350 00:16:08,550 --> 00:16:10,427 Gloria, sao em hành xử điên rồ vậy? 351 00:16:10,552 --> 00:16:11,762 Nó chỉ là một con cún. 352 00:16:11,845 --> 00:16:13,681 Không phải là con cún làm em điên. 353 00:16:13,806 --> 00:16:15,057 Anh là người làm em điên. 354 00:16:15,140 --> 00:16:17,559 - Anh sao? - Đúng, anh từng đặt em lên hàng đầu. 355 00:16:17,643 --> 00:16:19,395 Anh từng muốn em trong phòng tắm đó. 356 00:16:19,478 --> 00:16:20,896 Con có nên ở đây nghe không? 357 00:16:20,980 --> 00:16:22,439 Không, Manny. Được rồi. Mẹ sẽ đi. 358 00:16:22,523 --> 00:16:23,691 Em muốn anh biết điều này. 359 00:16:23,774 --> 00:16:25,693 Ở nơi em sinh ra, đàn ông trân trọng phụ nữ. 360 00:16:25,776 --> 00:16:27,987 Theo thứ tự vợ, nhân tình, chó. 361 00:16:28,112 --> 00:16:29,863 Chó luôn ở cuối. 362 00:16:32,157 --> 00:16:36,370 Như các bạn thấy, tôi được nhờ hỗ trợ nhiều sự kiện có mục đích môi trường. 363 00:16:36,453 --> 00:16:37,705 Thường thì tôi mua vé. 364 00:16:37,997 --> 00:16:41,000 Đấu giá chiếc giày to của Shaquille O'Neal. 365 00:16:41,959 --> 00:16:43,669 Rồi về nhà. 366 00:16:44,253 --> 00:16:46,922 Nhưng rồi, một chuyện xảy ra. 367 00:16:49,216 --> 00:16:50,426 Tôi yêu chèo và lướt ván 368 00:16:50,509 --> 00:16:53,971 và mỗi lần ra ngoài, tôi thấy con sư tử biển này. 369 00:16:54,346 --> 00:16:55,931 Nó ngẩng đầu lên và ngắm tôi. 370 00:16:56,015 --> 00:16:58,851 Tôi đã quá quen với việc thấy nó, thậm chí còn đặt tên nó là Snorkels. 371 00:16:59,268 --> 00:17:01,145 Ôi Chúa ơi, anh không thích diễn biến chuyện này. 372 00:17:01,228 --> 00:17:04,857 Rồi một ngày, tôi ra ngoài và gặp Snorkels. 373 00:17:05,482 --> 00:17:08,235 Nhưng nó đang uốn éo kỳ lạ trong nước. 374 00:17:08,318 --> 00:17:09,987 Ôi, Chúa ơi. 375 00:17:11,447 --> 00:17:15,451 Nên tôi chèo tới và thấy nó có túi ni lông 376 00:17:15,534 --> 00:17:18,454 cuốn quanh cổ và một chiếc vây. 377 00:17:18,912 --> 00:17:22,124 Và tôi phát hoảng, cố gắng bỏ nó ra bằng cây gậy chèo. 378 00:17:22,374 --> 00:17:24,668 Không có tác dụng, nên tôi nhảy vào, 379 00:17:26,336 --> 00:17:27,880 nhưng nó đã biến mất xuống biển. 380 00:17:28,297 --> 00:17:29,256 Và... 381 00:17:29,339 --> 00:17:30,924 Đừng nói. Đừng có nói. 382 00:17:31,008 --> 00:17:33,802 Và tôi không gặp lại nó nữa. 383 00:17:35,804 --> 00:17:38,223 Đây là điều buồn nhất anh từng... 384 00:17:40,476 --> 00:17:41,435 Mitchell, em ổn chứ? 385 00:17:42,561 --> 00:17:44,146 Đương nhiên em không ổn. 386 00:17:44,646 --> 00:17:46,231 Chẳng có gì ổn cả. 387 00:17:46,315 --> 00:17:48,817 Ồ, em cần bình tĩnh lại vì ta đang ở nhà sếp của em. 388 00:17:50,027 --> 00:17:51,570 Nó chết đuối đấy Cam! 389 00:17:52,613 --> 00:17:53,655 Anh ta ổn chứ? 390 00:17:53,739 --> 00:17:55,657 Vâng, tôi nghĩ em ấy cần chút không khí. 391 00:17:55,824 --> 00:17:58,160 Anh biết ai cũng cần không khí không? 392 00:17:58,368 --> 00:17:59,870 Snorkels! 393 00:18:00,621 --> 00:18:01,538 Xin lỗi. 394 00:18:02,915 --> 00:18:04,166 Snorkels? 395 00:18:04,249 --> 00:18:06,251 Mày ở đâu Snorkels? 396 00:18:06,376 --> 00:18:09,254 - Mitchell, quay lại đây! - Ôi Snorkels! 397 00:18:09,338 --> 00:18:11,173 Mitchell, em sao vậy? 398 00:18:11,298 --> 00:18:13,801 Anh nghĩ em làm sao? Em đói! 399 00:18:13,884 --> 00:18:16,595 Nếu em đói thì ăn gì đó đi! 400 00:18:16,678 --> 00:18:20,057 Em không thể ăn gì vì anh sẽ giận em 401 00:18:20,182 --> 00:18:21,809 và ta đang ở nhà sếp em! 402 00:18:21,892 --> 00:18:23,811 Anh sẽ không giận em! 403 00:18:23,894 --> 00:18:26,105 Anh trân trọng điều em làm cho anh! 404 00:18:26,188 --> 00:18:27,731 Anh đang làm điều này vì em. 405 00:18:27,856 --> 00:18:29,316 Ôi, anh không phải làm gì cho em. 406 00:18:29,399 --> 00:18:30,609 Em yêu anh vì chính anh. 407 00:18:30,692 --> 00:18:32,903 Anh yêu em vì chính em. 408 00:18:38,075 --> 00:18:40,452 - Anh đỡ được em rồi! - Được rồi. Cảm ơn anh. 409 00:18:40,536 --> 00:18:41,787 Anh đỡ được rồi! 410 00:18:42,204 --> 00:18:44,540 - Cam, em có thể đi được. - Đỡ được em rồi! 411 00:18:45,415 --> 00:18:47,960 Tôi nghĩ Mitchell chỉ là đồng nghiệp. 412 00:18:53,298 --> 00:18:57,636 Con để mẹ và bố thất vọng hôm nay và tồi tệ hơn, 413 00:18:58,303 --> 00:18:59,805 con làm giáo viên thất vọng. 414 00:19:00,097 --> 00:19:03,684 Tất cả là lỗi của con. Thứ gì con động vào đều bị phạt. 415 00:19:03,934 --> 00:19:05,018 Con xin lỗi mẹ. 416 00:19:05,644 --> 00:19:06,645 Con cũng vậy. 417 00:19:07,646 --> 00:19:10,649 Ồ, mẹ cũng không có nền tảng đạo đức cao để nói. 418 00:19:10,732 --> 00:19:13,819 Hôm nay mẹ cũng không thể hiện tốt nhất có thể. 419 00:19:14,111 --> 00:19:17,322 Tóm lại, không phải là ngày tốt đẹp với nhà Dunphy. 420 00:19:18,240 --> 00:19:20,784 Cố lên bố! Tin vào bản thân! 421 00:19:20,951 --> 00:19:23,662 Bố đang biến điều không thể thành có thể. 422 00:19:24,371 --> 00:19:26,456 Phil. Ôi, Chúa ơi. 423 00:19:26,540 --> 00:19:28,959 Đừng lo. Bố đang tập trung cao độ. 424 00:19:29,042 --> 00:19:31,253 - Bố không thể nghe gì. - Cố lên bố! 425 00:19:31,378 --> 00:19:32,504 Bố làm được mà! 426 00:19:34,631 --> 00:19:38,760 Cả tuần dài, tôi đã nói với con gái cách ứng xử thay vì cho chúng thấy, 427 00:19:39,344 --> 00:19:40,429 nhưng Phil thì không. 428 00:19:40,846 --> 00:19:41,972 Phil có thể nói, 429 00:19:42,055 --> 00:19:45,058 "Alex, bình tĩnh. Đừng nghiêm trọng mọi thứ quá." 430 00:19:45,184 --> 00:19:48,437 Hay "Haley, hãy thử thách bản thân. Đừng bỏ cuộc dễ dàng." 431 00:19:48,937 --> 00:19:52,482 Nhưng thay vì chỉ biết nói, Phil đã hành động. 432 00:19:53,650 --> 00:19:56,195 Và đó chẳng phải là điều chúng tôi cần làm cho người ta yêu sao? 433 00:20:01,825 --> 00:20:03,368 Nó chắc chắn là một trở ngại... 434 00:20:07,956 --> 00:20:11,418 Nhưng Phil dễ dàng thực hiện nó cách mặt đất hai mét. 435 00:20:14,838 --> 00:20:15,881 Bố thật tuyệt vời! 436 00:20:15,964 --> 00:20:17,257 Ôi, Chúa ơi! 437 00:20:18,091 --> 00:20:20,636 Hóa ra, tôi có Siêu Dunphy bấy lâu nay. 438 00:20:21,178 --> 00:20:22,512 Tuyệt! 439 00:20:24,973 --> 00:20:27,809 Điều gì trong đầu tôi khi tôi đi trên chiếc dây? 440 00:20:28,769 --> 00:20:31,647 Tôi cứ nghĩ, nếu tôi có thể làm được, 441 00:20:33,690 --> 00:20:35,692 thì tôi có hai cách để đi qua sân nhà. 442 00:20:37,236 --> 00:20:38,528 Cháu có vui không? 443 00:20:38,654 --> 00:20:41,823 {\an8}Có ạ. Nó là con chó dễ thương nhất trên thế giới. 444 00:20:41,907 --> 00:20:43,033 {\an8}Ừ, bà đã nghe từ lần đầu rồi. 445 00:20:43,158 --> 00:20:44,534 {\an8}Hãy đi tìm bố cháu nhé. 446 00:20:44,618 --> 00:20:45,619 {\an8}Chúng con ở đây! 447 00:20:47,412 --> 00:20:49,957 {\an8}Ôi, Chúa ơi. Chỗ bánh cupcake này thật ngon. 448 00:20:50,040 --> 00:20:51,041 {\an8}Con xin lỗi vì đã tự tiện. 449 00:20:51,166 --> 00:20:53,168 {\an8}Chúng con đói quá. Chúng thì ngon. 450 00:20:53,252 --> 00:20:55,545 {\an8}Con thích chúng không quá ngọt. 451 00:20:56,421 --> 00:20:58,340 {\an8}Chúng có vị giống pate. 452 00:20:58,423 --> 00:21:01,218 {\an8}- Dì biết đấy, ý con... - Nhưng sao bố lại ăn? 453 00:21:01,301 --> 00:21:02,552 {\an8}Bọn con đã kiêng với nước ép. 454 00:21:02,636 --> 00:21:04,763 {\an8}Quan tâm đến việc riêng của mình, con yêu, lúc này. 455 00:21:08,684 --> 00:21:11,603 Chuyển ngữ phụ đề bởi Đặng Hoàng Vân