1 00:00:02,252 --> 00:00:03,670 "Lost" tập trước 2 00:00:04,838 --> 00:00:09,092 Thưa quý vị, những người sống sót\Ntrên chiếc Oceanic 815. 3 00:00:12,221 --> 00:00:16,307 Tôi vừa giết kẻ đã đeo bám... ngoài viện này suốt tuần qua. 4 00:00:16,392 --> 00:00:18,643 Tôi muốn anh đi cùng tôi tới một nơi an toàn. 5 00:00:18,727 --> 00:00:20,645 Ông và tôi có cùng chung mối bận tâm. 6 00:00:20,729 --> 00:00:23,189 Chúng tôi không phải là những người duy nhất rời khỏi hòn đảo. 7 00:00:23,273 --> 00:00:26,776 - Chúng ta... chúng ta đáng lẽ không được đi. 8 00:00:26,860 --> 00:00:29,445 - Tạm biệt Jack. - Chúng ta phải quay lại, Kate. 9 00:00:29,530 --> 00:00:33,199 Xin chào, Jack. Ông ấy có cho anh biết là tôi đã rời khỏi đảo không? 10 00:00:33,283 --> 00:00:36,160 Có, ông ấy có nói. Ông ấy bảo là tôi phải quay lại. 11 00:00:36,245 --> 00:00:37,995 Chúng ta sẽ phải đem theo cả ông ấy nữa. 12 00:00:57,850 --> 00:00:59,475 Con dậy rồi kìa. 13 00:01:01,645 --> 00:01:03,229 Đến phiên anh đấy. 14 00:02:02,956 --> 00:02:05,750 - Chào buổi sáng.Của anh đây, tiến sĩ. - Tôi không cần kịch bản. 15 00:02:07,711 --> 00:02:09,629 Bắt đầu đi. Tôi không có cả ngày đâu 16 00:02:10,714 --> 00:02:11,798 Nhanh lên. 17 00:02:11,882 --> 00:02:15,885 Được rồi.Cuộn băng Dharma số 2. Lần 1. 18 00:02:20,849 --> 00:02:22,642 Và... bắt đầu. 19 00:02:23,602 --> 00:02:26,145 Xin chào, tôi là tiến sĩ Marvin Candle, 20 00:02:26,230 --> 00:02:30,483 và đây là đoạn phim cho trạm số 2. Trạm mũi tên. 21 00:02:30,567 --> 00:02:33,194 Với sự tinh thông sẵn có của các bạn, 22 00:02:33,278 --> 00:02:37,114 các bạn sẽ thấy không có gì đáng ngạc nhiên rằng mục đích chính của trạm này 23 00:02:37,199 --> 00:02:39,617 là để phát triển chiến lược phòng thủ. 24 00:02:39,701 --> 00:02:43,538 và thu thập thông tin của nhóm người thù địch sống sẵn trên đảo này-- 25 00:02:43,622 --> 00:02:45,748 Tiến sĩ Chang! Tiến sĩ Chang! 26 00:02:45,833 --> 00:02:47,250 - Chết tiệt! Cái quái gì thế? - Cắt! 27 00:02:47,334 --> 00:02:49,210 Thưa ngài, chúng ta có rắc rối dưới trạm phong lan. 28 00:03:12,693 --> 00:03:14,151 Đằng này. 29 00:03:14,236 --> 00:03:16,863 Chúng tôi đang cắt xuyên qua đá, đúng như chỉ dẫn của ngài. 30 00:03:16,947 --> 00:03:19,282 Lúc đó thì mũi khoan bị tan chảy. 31 00:03:19,366 --> 00:03:20,992 - Mũi khoan bị tan chảy? - Phải. 32 00:03:21,076 --> 00:03:22,994 Chỉ còn cách 3 mét từ đường mép so với kế hoạch 33 00:03:23,078 --> 00:03:25,788 Chúng tôi đã dùng 6 mũi khoan các bon, và cái cuối cùng vừa cho vào thì viên thợ máy của tôi-- 34 00:03:25,873 --> 00:03:28,583 Viên thợ máy của tôi bắt đầu ôm lấy đầu và phát khùng. 35 00:03:34,131 --> 00:03:38,467 Chúng tôi chụp xuyên qua bức tường. Có một căn phòng mở sâu khoảng 20m trong đó, 36 00:03:38,552 --> 00:03:39,927 đằng sau lớp đá. 37 00:03:41,138 --> 00:03:43,014 Có cái gì đó trong đấy. 38 00:03:45,392 --> 00:03:48,269 Và cách duy nhất để tới đó là đặt thuốc nổ ở đây và đây 39 00:03:48,353 --> 00:03:51,731 - và cho nổ tung rồi nhìn vào. - Dưới bất cứ tình huống nào cũng không được. 40 00:03:51,815 --> 00:03:55,484 Cái trạm này được xây ở đây bởi vì chúng ta tin rằng 41 00:03:55,569 --> 00:03:57,737 trạng thái gần của nó có nguồn năng lượng gần như vô hạn. 42 00:03:57,821 --> 00:04:01,991 Và nguồn năng lượng đó, một khi chúng ta khai thác đúng, 43 00:04:02,075 --> 00:04:05,161 Nó sẽ cho phép chúng ta điều chỉnh thời gian. 44 00:04:05,245 --> 00:04:06,537 Phải rồi. 45 00:04:07,748 --> 00:04:10,750 Được rồi, vậy thì sao? Chúng ta sẽ quay lại giết Hitler à? 46 00:04:10,834 --> 00:04:14,253 Đừng có ngớ ngẩn. Có quy luật, 47 00:04:14,338 --> 00:04:16,213 quy luật không thể bị phá vỡ. 48 00:04:18,592 --> 00:04:20,509 Vậy ngài muốn tôi làm gì? 49 00:04:20,594 --> 00:04:22,428 Anh sẽ không làm gì hết. 50 00:04:22,512 --> 00:04:25,473 Nếu anh khoan dù chỉ 1 cm sâu hơn thôi, 51 00:04:25,557 --> 00:04:28,267 Anh liều lĩnh làm phát tán nguồn năng lượng đó. 52 00:04:28,352 --> 00:04:29,852 Nếu điều đó xảy ra, 53 00:04:32,981 --> 00:04:34,607 Chúa phù hộ chúng ta. 54 00:04:39,196 --> 00:04:41,197 Được rồi, dựng anh ta lên. Đi thôi. 55 00:04:42,449 --> 00:04:45,201 - Nhìn đường chứ! - Xin lỗi ngài. Sẽ không lặp lại đâu ạ. 56 00:04:48,705 --> 00:04:52,208 Được rồi. Tôi sẽ lấy đống đồ còn lại của anh ta. Đi thôi. 57 00:04:58,757 --> 00:05:00,716 Anh có nghe thấy không? 58 00:05:00,801 --> 00:05:04,387 Dịch chuyển thời gian. Ông ta nghĩ chúng ta ngu đến mức nào chứ? 59 00:05:55,564 --> 00:05:58,149 Sao anh không đóng nó vào đi, Jack? 60 00:05:58,233 --> 00:06:00,735 Nào. Đem ông ta ra xe thôi. Nó ngoài cửa sau. 61 00:06:02,112 --> 00:06:03,362 Chúng ta đưa ông ấy đi đâu? 62 00:06:03,447 --> 00:06:05,865 Chúng ta sẽ lo về chuyện đó khi chúng ta tới đón Hugo. 63 00:06:07,576 --> 00:06:12,204 Hurley...bị nhốt ở trong trại tâm thần. 64 00:06:12,289 --> 00:06:16,542 Điều đó sẽ giúp cho việc tuyển dụng anh ta có vẻ dễ dàng hơn là mấy người bạn khác của anh. 65 00:06:16,626 --> 00:06:18,294 Họ không còn là bạn của tôi nữa. 66 00:06:20,172 --> 00:06:21,881 Có tinh thần thế là được. 67 00:06:24,551 --> 00:06:26,302 Sao chúng ta lại đến nông nỗi này? 68 00:06:29,598 --> 00:06:31,432 Sao tất cả những điều này lại xảy ra? 69 00:06:33,852 --> 00:06:35,811 Nó xảy ra vì anh đã bỏ đi, Jack. 70 00:06:39,775 --> 00:06:41,484 Giờ hãy bắt đầu đi chứ nhỉ? 71 00:06:54,289 --> 00:06:56,582 Vậy khi chúng ta đi đón Hurley... rồi sao? 72 00:06:56,666 --> 00:06:58,876 Rồi chúng ta đón Sun, Sayid... 73 00:07:00,796 --> 00:07:02,171 và cả Kate, dĩ nhiên. 74 00:07:03,256 --> 00:07:04,924 Điều đó sẽ không xảy ra đâu. 75 00:07:11,973 --> 00:07:13,766 Lần cuối anh gặp ông ta là khi nào? 76 00:07:15,102 --> 00:07:16,602 Ý tôi là, Locke. 77 00:07:19,856 --> 00:07:21,398 Ở trên đảo... 78 00:07:23,902 --> 00:07:26,612 Trong trạm phong lan ở dưới nhà cây. 79 00:07:27,697 --> 00:07:30,658 Tôi bảo ông ấy là tôi xin lỗi vì đã khiến cuộc sống của ông ấy khốn khổ đến vậy, 80 00:07:31,868 --> 00:07:33,577 và rồi ông ấy bỏ đi. 81 00:07:39,417 --> 00:07:42,128 Vậy rõ ràng chuyến thăm của John đã tạo được ấn tượng tốt. 82 00:07:42,212 --> 00:07:44,380 Ông ấy đã nói gì khiến anh trở nên tin như vậy? 83 00:07:49,511 --> 00:07:52,138 Sawyer, Juliet, 84 00:07:52,222 --> 00:07:54,140 tất cả mọi người trên tàu... 85 00:07:54,224 --> 00:07:57,935 và tất cả mọi người chúng tôi bỏ lại John bảo là họ cũng sẽ chết... 86 00:07:59,271 --> 00:08:01,313 nếu tôi không quay lại. 87 00:08:03,191 --> 00:08:06,569 Ông ta có cho anh biết chuyện gì xảy ra với họ sau khi hòn đảo di chuyển không? 88 00:08:08,405 --> 00:08:09,989 Không. 89 00:08:10,949 --> 00:08:12,116 Không, ông ấy không nói. 90 00:08:14,202 --> 00:08:16,245 Vậy tôi đoán chúng ta sẽ chả bao giờ biết. 91 00:09:18,308 --> 00:09:19,516 Cái quái... 92 00:09:21,394 --> 00:09:22,811 Richard? 93 00:09:24,481 --> 00:09:26,357 Richard! 94 00:09:27,776 --> 00:09:29,318 Có ai không? 95 00:09:33,823 --> 00:09:35,199 Có ai không? 96 00:09:39,788 --> 00:09:41,747 Chuyện gì xảy ra thế? 97 00:09:42,874 --> 00:09:44,667 Ánh sáng gì vậy? 98 00:09:47,128 --> 00:09:50,381 Chắc hẳn chúng ta đã ở trong bán kính đó. 99 00:09:57,931 --> 00:09:59,848 Cái quái gì vậy? 100 00:09:59,933 --> 00:10:01,809 Tôi không biết. 101 00:10:06,982 --> 00:10:08,565 Con tàu đâu? 102 00:10:12,862 --> 00:10:15,823 - Chắc nó bị chìm rồi. - Không thể nào. 103 00:10:15,907 --> 00:10:19,827 Mới phút trước, con tàu còn đang ho ra khói đen. Giờ lại chả có gì à? 104 00:10:21,037 --> 00:10:22,538 Vậy còn trực thăng thì sao? 105 00:10:24,708 --> 00:10:26,792 Nó hướng tới con tàu. 106 00:10:28,837 --> 00:10:30,379 Rose?! 107 00:10:30,463 --> 00:10:32,047 Rose! 108 00:10:33,842 --> 00:10:35,301 - Bernard! - Rose! 109 00:10:36,803 --> 00:10:39,305 - Cô có thấy Rose không?! - Không. 110 00:10:39,389 --> 00:10:42,141 Ôi chúa ơi! 111 00:10:42,225 --> 00:10:43,767 - Bernard! - Rose! 112 00:10:43,852 --> 00:10:46,895 - Em đã ở đâu thế? - Em đã ở... chỗ nhà thờ. 113 00:10:46,980 --> 00:10:49,606 - Tiếng động gì thế? Ánh sáng gì thế? - Anh không biết. 114 00:10:49,691 --> 00:10:51,442 Cứ bình tĩnh. Không cần phải hoảng hốt. 115 00:10:51,526 --> 00:10:54,778 - Chúng ta chỉ cần quay lại trại và... - "Cứ bình tĩnh. Không cần phải hoảng hốt"? 116 00:10:54,863 --> 00:10:56,322 Chúng ta không thể quay lại trại. 117 00:10:57,073 --> 00:10:59,992 - Ông đang nói cái quái gì vậy? - Chả có trại nào hết. 118 00:11:05,498 --> 00:11:08,083 Bầu...bầu trời bừng sáng, và...và rồi thế này. 119 00:11:08,168 --> 00:11:12,004 Cái bếp... biến mất rồi 120 00:11:13,757 --> 00:11:17,509 Và tất cả các căn lều, tất cả thức ăn nước uống... biến mất rồi. 121 00:11:17,594 --> 00:11:20,346 Tất cả mọi thứ trừ chúng ta. Tất cả... 122 00:11:20,430 --> 00:11:21,805 Biến mất rồi. 123 00:11:21,890 --> 00:11:23,640 Nó không bị biến mất đâu. 124 00:11:26,770 --> 00:11:29,188 - Daniel. - Này. 125 00:11:30,023 --> 00:11:33,025 - Tôi tưởng anh ở trên tàu. - Không, chúng tôi không tới nơi. 126 00:11:33,109 --> 00:11:37,029 - Chúng tôi đang trên đường ra đấy khi nó xảy ra. - Ý anh là sao, trại không bị biến mất? 127 00:11:37,614 --> 00:11:40,657 - Nhân tiện anh là gã quái nào? - Đó là Dan. 128 00:11:40,742 --> 00:11:44,036 - Nhà vật lý của chúng tôi. - Nghe này, chúng ta không còn thời gian nữa. 129 00:11:44,120 --> 00:11:46,622 Tôi cần cô đưa tôi đến chỗ nào đó con người làm, cái gì đó được xây dựng. 130 00:11:46,706 --> 00:11:48,207 Bất cứ loại giới hạn nào cũng được. 131 00:11:48,291 --> 00:11:51,794 Có một trạm Dharma cách đây 15 phút. 132 00:11:51,878 --> 00:11:54,463 Ý cô là cái hầm? Cái mà chúng tôi làm nổ tung á? 133 00:11:54,547 --> 00:11:57,758 Tuyệt vời. Chúng ta nên đi thôi trước khi nó lại xảy ra lần nữa, được không? 134 00:11:58,885 --> 00:12:00,803 Trước khi điều gì xảy ra lần nữa? 135 00:12:02,639 --> 00:12:04,890 Và tại sao lều trại của chúng tôi bị biến mất? 136 00:12:04,974 --> 00:12:06,558 Trại của các anh không bị mất. 137 00:12:08,103 --> 00:12:10,312 Nó vẫn chưa được xây. 138 00:12:29,457 --> 00:12:31,375 Choo choo! Đường hầm kìa! 139 00:12:32,085 --> 00:12:34,336 Mẹ nghĩ Choo Choo giỏi hơn thế đấy. 140 00:12:35,755 --> 00:12:39,174 Nó mà chui vào đường hầm thì không trở ra được đâu. 141 00:12:43,388 --> 00:12:46,306 Xem hoạt hình đi, củ lạc. Mẹ sẽ quay lại ngay. 142 00:12:51,646 --> 00:12:53,772 - Cô Austen? - Vâng? 143 00:12:53,857 --> 00:12:56,900 Xin chào, tôi là Dan Norton của công ty luật Agostoni & Norton. 144 00:12:56,985 --> 00:13:00,320 - Chúng tôi có thể dành chút thời gian với cô không?? - Thế anh là ai? 145 00:13:00,405 --> 00:13:01,905 Anh ấy trợ tá của tôi. 146 00:13:01,990 --> 00:13:04,199 Nếu tôi có thể vào trong, tôi sẽ rất vui lòng giải thích... 147 00:13:04,284 --> 00:13:07,244 - Không, anh có thể giải thích ngay ở đây. - Được rồi, cô muốn vậy cũng được. 148 00:13:08,705 --> 00:13:14,042 Cô Austen, chúng tôi tới đây để lấy mẫu máu của cô và của con trai cô Aaron. 149 00:13:15,545 --> 00:13:18,213 - Xin lỗi? - Hiện tôi có lệnh của toà án do quan toà ký. 150 00:13:18,298 --> 00:13:21,758 để cô cung cấp mẫu máu của cô như giấy tờ đây yêu cầu... 151 00:13:21,843 --> 00:13:23,469 Tại sao? 152 00:13:23,553 --> 00:13:26,054 Để xác định mối quan hệ của cô với đứa bé. 153 00:13:27,974 --> 00:13:30,309 Tôi xin lỗi. Tôi không hiểu. Ai là... 154 00:13:30,393 --> 00:13:33,479 Tôi không được phép tiết lộ danh tính khách hàng của tôi. 155 00:13:33,563 --> 00:13:35,522 - Khách hàng của anh? - Làm ơn, chúng tôi vào được không? 156 00:13:35,607 --> 00:13:36,732 Biến khỏi nhà của tôi ngay. 157 00:13:38,151 --> 00:13:42,362 Nếu cô không thi hành, thì tôi sẽ phải quay lại với cảnh sát trưởng. 158 00:13:42,447 --> 00:13:44,698 Vậy thì quay lại với cảnh sát trưởng đi. 159 00:14:20,443 --> 00:14:22,569 Mẹ ơi mẹ đi đâu thế? 160 00:14:25,365 --> 00:14:27,366 Chúng ta đi nghỉ mát, con ạ. 161 00:14:42,382 --> 00:14:43,799 Nói bai bai đi con. 162 00:14:53,059 --> 00:14:55,477 Tại sao anh lại nhảy khỏi cái trực thăng đó? 163 00:14:56,271 --> 00:14:59,856 Đã bảo rồi. Chúng tôi sắp bị hết nhiên liệu. Tôi muốn chắc chắn là cô ấy... 164 00:15:00,692 --> 00:15:03,277 Tôi muốn chắc chắn là họ quay trở lại được tàu. 165 00:15:04,028 --> 00:15:05,821 Giờ chẳng có nghĩa lý gì nữa phải không? 166 00:15:05,905 --> 00:15:09,408 Xin lỗi. Tôi thật sự cần hai người bước đi nhanh lên. Được rồi, cám ơn. 167 00:15:09,492 --> 00:15:11,201 Việc trước hết đã. 168 00:15:12,078 --> 00:15:13,662 Đưa tôi cái áo anh. 169 00:15:15,832 --> 00:15:17,165 - Áo tôi? - Ừ. 170 00:15:18,293 --> 00:15:21,920 Tôi thực sự nghĩ chúng ta có chuyện hệ trọng rất nhiều 171 00:15:22,005 --> 00:15:25,674 hơn là việc tôi đưa cho anh một cái áo. Sao chúng ta không đi tiếp đi, được không? 172 00:15:25,758 --> 00:15:28,176 Sao chúng ta không nghỉ một chút để anh có thể cho chúng tôi biết chuyện quái gì đang xảy ra? 173 00:15:28,261 --> 00:15:30,470 - Sao anh không tin tôi đi? - Tin anh? Tôi đâu có biết anh! 174 00:15:30,555 --> 00:15:33,640 Chúng ta thật sự không có thời gian để tôi cố giải thích đâu. 175 00:15:33,725 --> 00:15:36,101 Anh không thể biết sẽ khó thế nào 176 00:15:36,185 --> 00:15:39,229 để tôi có thể giải thích được điều phi thường này 177 00:15:39,314 --> 00:15:42,107 trên phương diện vật lý . 178 00:15:42,191 --> 00:15:44,234 Sẽ rất là khó, để tôi giải thích điều đang xảy ra 179 00:15:46,321 --> 00:15:49,573 - Anh nghĩ anh đang làm cái khỉ gió gì hả? - Câm mồm, tóc vàng hoe, không cô cũng xơi một đấm đấy. 180 00:15:53,578 --> 00:15:55,287 Giờ nói đi. 181 00:15:56,289 --> 00:15:58,123 Hòn đảo... 182 00:15:59,375 --> 00:16:02,878 Cứ nghĩ đến hòn đảo này giống như một cái đĩa nhạc xoay trên một cái bàn xoay... 183 00:16:02,962 --> 00:16:06,048 nhưng giờ thì cái đĩa đó lại bị nhẩy. 184 00:16:07,550 --> 00:16:10,594 Bất cứ điều gì Ben Linus đã làm ở dưới trạm phong lan đó... 185 00:16:12,138 --> 00:16:14,181 ...Tôi nghĩ có thể nó đã... 186 00:16:15,224 --> 00:16:16,725 đánh bật chúng ta. 187 00:16:17,810 --> 00:16:19,311 Đánh bật chúng ta khỏi cái gì? 188 00:16:20,355 --> 00:16:22,189 Thời gian. 189 00:16:25,068 --> 00:16:27,194 Vậy đó là lý do trại của chúng ta biến mất hả? 190 00:16:27,278 --> 00:16:29,571 Bởi vì hòn đảo đang dịch chuyển thời gian? 191 00:16:29,656 --> 00:16:32,157 Ừ, hoặc là hòn đảo, hoặc là chúng ta. 192 00:16:32,241 --> 00:16:33,950 Cái gì? 193 00:16:34,035 --> 00:16:36,828 Và có vẻ như chỉ chúng ta đang di chuyển, người của các cô và chúng tôi. 194 00:16:39,749 --> 00:16:42,834 Tất cả mọi người trong nhóm các cô-- họ đều có mặt đủ, đúng không? 195 00:16:47,632 --> 00:16:48,757 Không phải tất cả. 196 00:16:53,304 --> 00:16:55,097 Locke. 197 00:18:26,564 --> 00:18:28,440 Có ai đó không?! 198 00:18:32,361 --> 00:18:34,696 Xin chào?! 199 00:18:38,201 --> 00:18:39,242 Xin chào?! 200 00:19:09,732 --> 00:19:10,732 Này! 201 00:19:33,089 --> 00:19:34,923 Ông là ai? 203 00:19:38,803 --> 00:19:40,303 Wha... Nghe đã! Nghe đã 204 00:19:40,388 --> 00:19:43,098 - Có bao nhiêu kẻ trên máy bay? - Anh không hiểu rồi. 205 00:19:43,182 --> 00:19:45,183 Tôi đâu đến từ chiếc máy bay đó. 206 00:19:45,268 --> 00:19:47,269 - Trả lời sai. - Không, đợi đã! Dừng lại! Dừng lại! 207 00:19:48,354 --> 00:19:50,856 Tôi biết anh. Tôi biết anh là ai. 208 00:19:51,941 --> 00:19:54,442 Tên anh... Tên anh là Ethan. 209 00:19:55,862 --> 00:19:57,612 Tên anh là Ethan. 210 00:19:58,698 --> 00:20:01,575 - Ông là ai? - Tên tôi là John Locke. 211 00:20:02,785 --> 00:20:05,495 Tôi biết điều này nghe sẽ rất khó hiểu nhưng... 212 00:20:06,289 --> 00:20:09,666 .... Ben Linus chỉ định tôi làm người lãnh đạo của anh 213 00:20:11,669 --> 00:20:15,505 Đó là điều lố bịch nhất tôi từng nghe. 214 00:20:15,590 --> 00:20:16,756 Vĩnh biệt, John Locke. 215 00:20:41,157 --> 00:20:42,657 Tuyệt. 216 00:20:51,959 --> 00:20:53,418 Giờ chúng ta ở đâu đây, nhóc phù thuỷ? 217 00:20:55,004 --> 00:20:56,671 Chúng ta hoặc là đang ở quá khứ... 218 00:20:59,300 --> 00:21:01,092 ...hoặc là đang ở tương lai. 219 00:21:02,678 --> 00:21:07,265 Flight 23 for Paris will begin boarding at gate 15. 220 00:21:07,350 --> 00:21:09,893 Please have your boarding passes ready. 221 00:21:20,571 --> 00:21:23,239 Chào buổi tối, thưa cô. Cô bay tới đâu tối nay ạ? 222 00:21:23,324 --> 00:21:25,283 - Los Angeles. - Dĩ nhiên. 223 00:21:25,368 --> 00:21:27,285 Tôi có thể xem hộ chiếu của cô không? 224 00:21:36,587 --> 00:21:40,966 Xin lỗi. Cô có thể chờ ở đây một lúc được không, cô Kwon? 225 00:21:52,645 --> 00:21:55,021 Này! Anh đi đâu thế? 226 00:21:56,065 --> 00:21:57,899 Mở cửa ra. 227 00:21:57,984 --> 00:22:00,360 - Mở cửa ra! - Đừng tốn hơi. 228 00:22:01,946 --> 00:22:03,905 Họ chỉ nghe lệnh tôi thôi. 229 00:22:05,783 --> 00:22:06,950 Ông 230 00:22:08,327 --> 00:22:10,120 Ông cho người lôi tôi đến đây? 231 00:22:11,747 --> 00:22:12,789 Tại sao? 232 00:22:12,873 --> 00:22:17,419 Cô đã cả gan tới mức dám tiếp cận tôi lúc ban ngày ban mặt 233 00:22:17,503 --> 00:22:20,880 trước mặt những bạn hàng của tôi... nơi công cộng. 234 00:22:20,965 --> 00:22:23,508 Tại sao tôi lại lôi cô tới đây? 235 00:22:23,592 --> 00:22:25,927 Bởi vì cô không thể hiện sự tôn trọng dành cho tôi. 236 00:22:26,929 --> 00:22:28,722 Tôi phải được tôn trọng, Sun. 237 00:22:29,682 --> 00:22:31,224 Tốt thôi. 238 00:22:35,855 --> 00:22:40,025 Vì trông cô có vẻ lo lắng cho chuyến bay của mình, Tôi sẽ nói thẳng vào chuyện chính đây. 239 00:22:40,985 --> 00:22:45,113 Cô đề cập là cô và tôi có...mối bận tâm chung. 240 00:22:48,784 --> 00:22:51,870 Sao cô không cho tôi biết chính xác nó là cái gì? 241 00:22:54,248 --> 00:22:56,458 Giết Benjamin Linus. 242 00:23:03,132 --> 00:23:07,552 Nạn nhân được tìm thấy bị bắn trong xe của mình ở ngoài sảnh bệnh viện Santa Rosa, 243 00:23:07,636 --> 00:23:09,596 trong một trại tâm thần tư nhân ngoài Los Angeles. 244 00:23:09,680 --> 00:23:11,723 Được rồi. Đi đón anh ấy thôi. 245 00:23:11,807 --> 00:23:14,434 Cảnh sát giờ đã nhận diện được kẻ tình nghi cho vụ bắn giết 246 00:23:14,518 --> 00:23:17,395 là một bệnh nhân của bệnh viện, người đã trốn thoát hồi tối nay 247 00:23:17,480 --> 00:23:18,730 Hugo Reyes. 248 00:23:18,814 --> 00:23:21,441 Giờ nếu cái tên đó nghe có vẻ quen đối với bạn, 249 00:23:21,525 --> 00:23:25,904 thì đó là bởi Reyes chính là một người trong số 6 người trong vụ tai tiếng Oceanic. 250 00:23:25,988 --> 00:23:30,283 Về lý do tại sao anh ta lại giết vị khách ghé thăm trại này, nơi Reyes đã sống suốt 2 năm qua, 251 00:23:30,367 --> 00:23:32,494 vẫn còn là một điều bí hiểm. 252 00:23:33,162 --> 00:23:34,871 Well. 253 00:23:36,874 --> 00:23:39,501 Có vẻ như chúng ta phải thay đổi kế hoạch. 254 00:23:47,968 --> 00:23:50,136 Cô ta sắp đến kìa, ngay bây giờ. 255 00:23:51,347 --> 00:23:52,847 Như anh yêu cầu đây. 256 00:23:54,892 --> 00:23:56,851 - Giữ tiền thừa đi. - Cám ơn 257 00:23:59,396 --> 00:24:01,064 Tuyệt! Anh muốn miếng thịt rán không? 258 00:24:02,566 --> 00:24:03,983 Không, cám ơn. 259 00:24:04,068 --> 00:24:07,946 Anh biết không, có lẽ nếu anh chịu khó ắn thức ăn ngon lành hơn, anh sẽ không phải đi loanh quanh bắn giết người như thế. 260 00:24:23,629 --> 00:24:26,381 Vậy cái gã mà anh đã xử ở ngoài Santa Rosa- hắn là ai thế? 261 00:24:26,465 --> 00:24:29,843 Tôi không quan tâm. Hắn có vũ khí và hắn đã theo dõi anh. 262 00:24:29,927 --> 00:24:31,970 Điều đó có nghĩa hắn là kẻ thù. 263 00:24:32,054 --> 00:24:33,763 Anh có nghĩ hắn định giết tôi không? 264 00:24:33,848 --> 00:24:36,432 Tôi sẽ không đánh liều đâu sau cái chết của Bentham 265 00:24:36,517 --> 00:24:38,560 - Ý anh là Locke. - Ừ, ý tôi là Locke. 266 00:24:40,062 --> 00:24:41,980 Tôi cần có tên mật mã thật hay mới được. 267 00:24:47,236 --> 00:24:49,237 Vậy anh trở nên hoang tưởng quá từ khi nào thế? 268 00:24:49,321 --> 00:24:52,782 Nếu anh đã dành hai năm qua làm những điều mà tôi đã làm, 269 00:24:52,867 --> 00:24:54,868 chắc anh cũng hoang tưởng thôi. 270 00:24:55,828 --> 00:24:58,496 Vậy à? Hoang tưởng? Như thế nào? 271 00:24:58,581 --> 00:25:00,248 Những điều thế nào? 272 00:25:01,167 --> 00:25:03,585 Tôi đã làm việc cho Benjamin Linus. 273 00:25:05,254 --> 00:25:07,213 Đợi đã. Giờ anh ta về phe chúng ta rồi à? 274 00:25:07,298 --> 00:25:09,132 Nghe tôi nói đây, Hurley.. 275 00:25:11,093 --> 00:25:14,179 Nếu anh có bao giờ thiếu may mắn đến nỗi đụng phải hắn, 276 00:25:14,263 --> 00:25:16,347 bất cứ điều gì hắn bảo anh làm, 277 00:25:16,432 --> 00:25:17,891 hãy làm ngược lại. 278 00:25:27,443 --> 00:25:29,277 Đợi ở đây. 279 00:26:26,835 --> 00:26:28,211 Kiểm tra đi. 280 00:26:29,838 --> 00:26:31,881 Coi chừng! Tên kia có súng! 281 00:26:31,966 --> 00:26:34,092 Chạy đi! Chạy khỏi đây mau! Gọi cảnh sát đi! 282 00:26:34,176 --> 00:26:35,426 Nhanh lên. 283 00:26:43,394 --> 00:26:44,894 Sayid! 284 00:26:47,106 --> 00:26:49,857 - Anh có sao không? - Đưa tôi ra xe đi 285 00:26:51,026 --> 00:26:53,278 Bồ. Bồ ơi... 286 00:26:53,362 --> 00:26:57,282 Ôi trời. Tôi tưởng đây là căn nhà an toàn chứ. 287 00:26:57,366 --> 00:26:59,284 Đáng lẽ tôi không bao giờ nên rời khỏi hòn đảo đó. 288 00:27:19,013 --> 00:27:21,764 - Này, anh có nghĩ là ông ấy đang tìm chúng ta không? - Ai cơ? 289 00:27:21,849 --> 00:27:23,975 Widmore. 290 00:27:24,059 --> 00:27:27,895 Ông ấy mất đến 20 năm để tìm ra nơi này lần đầu tiên. 291 00:27:27,980 --> 00:27:29,772 Giờ tôi phải bắt đầu nín thở thôi. 292 00:27:29,857 --> 00:27:31,399 Ở đây! 293 00:27:43,495 --> 00:27:46,122 - Đây là cái hầm hả? - Đã là thôi. 294 00:27:46,206 --> 00:27:48,750 Nổ tung, hệt như chúng ta đã làm. 295 00:27:50,419 --> 00:27:52,337 OK. 296 00:27:52,421 --> 00:27:57,091 Vậy thời điểm này của chúng ta, là lúc sau khi anh và người của anh đâm vào hòn đảo này. 297 00:27:58,344 --> 00:28:00,928 Anh đang nói là trại của chúng ta đã quay trở lại bờ biển rồi à? 298 00:28:01,013 --> 00:28:02,263 Có thể vậy, ừ. 299 00:28:02,348 --> 00:28:06,851 - Tốt. Tôi quay lại đây. - Không, không. Vô nghĩa thôi. 300 00:28:06,935 --> 00:28:09,437 Vô nghĩa hơn là ngồi ngắm cái hố dưới đất à? 301 00:28:09,521 --> 00:28:13,149 Chúng ta không biết khi nào thì tia sáng tới lại chiếu tiếp. Đến lúc anh quay trở lại bờ biển, cái trại lại biến mất lần nữa rồi. 302 00:28:13,233 --> 00:28:14,901 Ừ, nhưng nếu nó chưa biến mất thì sao? 303 00:28:14,985 --> 00:28:17,987 Khỉ, thế nếu cái trực thăng vẫn chưa bay đi thì sao? 304 00:28:18,072 --> 00:28:21,240 Chúng ta có thể cảnh báo họ, ngăn cho họ không bay tới con tàu đó nữa. 305 00:28:23,660 --> 00:28:26,037 - Làm vậy không được đâu. - Ai nói? 306 00:28:26,121 --> 00:28:29,415 Anh không thể thay đổi bất cứ điều gì. Anh không thể. 307 00:28:29,500 --> 00:28:31,542 Cho dù anh có thử cũng không ăn thua đâu. 308 00:28:31,627 --> 00:28:33,503 Tại sao không? 309 00:28:33,587 --> 00:28:36,047 Thời gian-- nó cũng như một khu phố ý, đúng không? 310 00:28:36,131 --> 00:28:38,716 Chúng ta có thể đi tới trên con phố đó, chúng ta có thể đi lui trên con phố đó, 311 00:28:38,801 --> 00:28:42,136 nhưng chúng ta không bao giờ có thể tạo ra con phố mới. 312 00:28:42,221 --> 00:28:46,808 Nếu chúng ta cố làm gì đó khác biệt đi, lần nào chúng ta cũng sẽ thất bại thôi. 313 00:28:46,892 --> 00:28:50,019 Chuyện gì đã xảy ra, thì đã xảy ra rồi. 314 00:28:53,065 --> 00:28:55,817 Sao anh biết quá nhiều về điều này vậy, nhóc Danny? 315 00:29:01,115 --> 00:29:03,908 Tôi biết điều này bởi vì... 316 00:29:03,992 --> 00:29:08,371 Tôi đã dành cả cuộc đời trưởng thành của mình nghiên cứu về không gian - thời gian. 317 00:29:08,455 --> 00:29:12,041 Tôi biết tất cả về điều này bởi vì cái nhật ký này chứa đựng mọi thứ tôi đã học hỏi được 318 00:29:12,126 --> 00:29:16,712 Về Dharma Initiative. Đó là lý do tôi ở đây. 319 00:29:18,006 --> 00:29:20,466 Tôi biết chuyện gì đang xảy ra. 320 00:29:20,551 --> 00:29:22,844 Vậy thì làm thế nào để làm nó ngưng được? 321 00:29:24,138 --> 00:29:25,471 Chúng ta không thể làm nó ngưng được. 322 00:29:27,307 --> 00:29:28,599 Vậy thì ai có thể? 323 00:31:25,968 --> 00:31:27,009 Richard? 324 00:31:28,303 --> 00:31:29,345 Này, John. 325 00:31:34,560 --> 00:31:37,853 Richard! Chuyện gì đang xảy ra thế? 326 00:31:37,938 --> 00:31:40,439 Chuyện đang xảy ra là ông đang mất máu đến chết. 327 00:31:42,317 --> 00:31:43,651 Đây... 328 00:31:47,322 --> 00:31:48,990 Tôi cần phải lấy viên đạn ra. 329 00:31:52,703 --> 00:31:55,580 Sao anh biết là có viên đạn trong chân tôi, Richard? 330 00:31:55,664 --> 00:31:59,375 - Bởi vì ông bảo tôi thế mà, John. - Không, không. Tôi đâu có. 331 00:32:00,711 --> 00:32:02,878 Chà... ông sẽ bảo. 332 00:32:04,339 --> 00:32:06,340 Chính Ethan đã bắn tôi. 333 00:32:06,425 --> 00:32:09,468 Chà...Điều gì xảy ra rồi lại xảy ra tiếp. 334 00:32:12,889 --> 00:32:15,182 Tôi đang ở lúc nào đây? 335 00:32:15,934 --> 00:32:18,185 Chà, John, cái đó-có liên quan cả thôi. 336 00:32:21,690 --> 00:32:25,901 Đợi đã, đợi đã. Cái-cái tiếng ồn, khi trời phát sáng... anh đã đi đâu thế? 337 00:32:25,986 --> 00:32:28,321 Tôi đâu có đi đâu đâu, John. Ông đã đi. 338 00:32:28,405 --> 00:32:32,700 Được rồi, thế này- thế này sẽ đau đấy. Sẽ rất đau nếu không cử động, hiểu chứ? Ngồi yên. 339 00:32:43,211 --> 00:32:44,378 Xong rồi. 340 00:32:50,969 --> 00:32:53,721 Tôi không hiểu. Làm- làm thế nào anh biết tôi ở đây? 341 00:32:53,805 --> 00:32:55,640 Sao anh biết tôi ở đây? 342 00:32:55,724 --> 00:32:59,310 Tôi mong là tôi có thời gian để giải thích, John. Nhưng ông sẽ sớm di chuyển tiếp. 343 00:32:59,394 --> 00:33:02,229 - Chúng ta có vài điều phải nói trước khi ông đi. - "Di chuyển tiếp"? Chúa ơi! 344 00:33:02,314 --> 00:33:05,983 Xin lỗi. Điều đầu tiên, ông sẽ phải rửa sạch vết thương 345 00:33:06,068 --> 00:33:09,403 cứ mỗi vài tiếng đồng hồ,và cố hết sức đừng để chân chịu nặng, được chứ? 346 00:33:09,488 --> 00:33:11,989 - Hòn đảo sẽ lo phần còn lại, John, được chứ? - Đợi đã, tôi không... 347 00:33:12,074 --> 00:33:16,577 Chú ý này. Lần tới chúng ta gặp nhau, tôi sẽ không nhận ra ông đâu. 348 00:33:16,662 --> 00:33:18,579 Ông sẽ đưa cho tôi cái này. 349 00:33:19,206 --> 00:33:20,373 Được chứ? 350 00:33:20,457 --> 00:33:23,000 - Cái gì đây? - Cái la bàn 351 00:33:23,085 --> 00:33:26,962 - Để làm gì? - Để chỉ hướng bắc, John. 352 00:33:27,047 --> 00:33:29,882 Nghe này, tôi mong là tôi có thời gian để cố mà nhạy cảm hơn, 353 00:33:29,966 --> 00:33:32,802 bởi vì có rất nhiều thứ phải nhồi nhét, nhưng ông cần phải biết... 354 00:33:32,886 --> 00:33:35,930 để làm điều mà ông cần phải làm. Nên tôi cứ nói thẳng ra, nhé? 355 00:33:36,014 --> 00:33:39,725 Cách duy nhất để cứu hòn đảo này, John, là đưa người của ông trở về đây. 356 00:33:39,810 --> 00:33:43,437 - Những người đã rời khỏi đây - Jack? Kate? 357 00:33:43,522 --> 00:33:46,357 - Cái trực thăng đã bay về phía con tàu. - Không, họ không sao, John 358 00:33:46,441 --> 00:33:49,694 họ đã về nhà rồi, nên ông phải thuyết phục họ quay lại đây. 359 00:33:49,778 --> 00:33:51,946 Làm thế nào tôi làm được điều đó? 360 00:33:53,949 --> 00:33:55,658 Ông sẽ phải chết, John. 361 00:35:01,558 --> 00:35:05,770 Vậy... trước khi các vị làm nổ tung nó thì cái này là cái gì? 362 00:35:05,854 --> 00:35:08,439 - Một trạm của Dharma. - Để làm gì 363 00:35:08,523 --> 00:35:11,484 Có một người tên là Desmond sống dưới đó. 364 00:35:11,568 --> 00:35:15,988 Anh ta đã bấm một cái nút cứ mỗi 108 phút để cứu thế giới. 365 00:35:16,072 --> 00:35:19,033 - Thật á? - Ừ. Thật. 366 00:35:25,999 --> 00:35:27,208 Đồ khốn... 367 00:35:33,215 --> 00:35:34,548 ...kiếp. 368 00:35:55,821 --> 00:35:57,571 Cái hầm, nó quay lại rồi. 369 00:35:59,699 --> 00:36:01,784 Tôi đoán các anh chưa tìm ra nó.. 370 00:36:12,420 --> 00:36:14,213 Này! Anh đi đâu thế? 371 00:36:14,297 --> 00:36:17,591 Cửa sau. Tôi đi kiếm đồ đây. 372 00:36:21,137 --> 00:36:23,430 James, đợi đã. Không phải ý hay đâu. 373 00:36:23,515 --> 00:36:27,017 Trời thích thì cứ loé sáng, nhưng tôi sẽ không bắt đầu lại từ đầu đâu, Dilbert. 374 00:36:27,102 --> 00:36:30,020 Tôi sẽ không chà hai que củi vào nhau để nổi lửa, hay là đi săn lợn lòi đâu! 375 00:36:30,105 --> 00:36:34,608 Có thức ăn, bia và quần áo Dharma trong đó. 376 00:36:34,693 --> 00:36:36,652 Và tôi sẽ bắt Desmond phải cho tôi vào. 377 00:36:36,736 --> 00:36:38,654 - Sẽ không thua đâu, anh bạn. - Sao không? 378 00:36:38,738 --> 00:36:41,782 Bởi vì Desmond không biết anh khi anh ta ra khỏi đó, 379 00:36:41,867 --> 00:36:43,284 điều đó có nghĩa các anh chưa từng gặp. 380 00:36:43,368 --> 00:36:45,619 Nó có nghĩa là các anh không thể gặp. 381 00:36:45,704 --> 00:36:47,913 Sẽ thật là tuyệt hảo nếu tôi nghe lời anh. 382 00:36:47,998 --> 00:36:51,500 Thế làm thế nào anh biết được là Desmond ở trong đó? Có thể là bất cứ ai. 383 00:36:52,669 --> 00:36:54,420 Tôi đếch quan tâm ai ở trong đó. 384 00:36:55,547 --> 00:36:59,091 - Đợi đã. - Mở cái cửa chết tiệt ra! 385 00:36:59,175 --> 00:37:00,885 - Không ăn thua đâu. - Chắc chắn là có rồi. 386 00:37:00,969 --> 00:37:03,429 Này, mở ra! Con ma của giáng sinh tương lai đây! 387 00:37:03,513 --> 00:37:05,431 Sẽ không ai-không ai trả lời đâu. 388 00:37:05,515 --> 00:37:07,433 Mở cái cửa chết tiệt này ra! Mở ra mau. 389 00:37:07,517 --> 00:37:10,394 - Anh đang lãng phí thời gian đấy. - Tôi biết anh nghe thấy tôi mà 390 00:37:10,478 --> 00:37:13,397 Nếu nó đã không xảy ra thì nó không thể xảy ra. 391 00:37:14,733 --> 00:37:17,192 Anh không thể thay đổi quá khứ đâu, James! 392 00:37:18,320 --> 00:37:21,739 Tất cả mọi người tôi quan tâm đến vừa bị nổ tung cùng con tàu chết tiệt của anh rồi. 393 00:37:23,533 --> 00:37:25,993 Tôi biết thừa tôi không thể thay đổi cái gì. 394 00:37:33,668 --> 00:37:35,419 Chúng ta nên quay lại bờ biển thôi. 395 00:37:37,505 --> 00:37:39,298 Đã là cả một ngày dài rồi. 396 00:37:56,524 --> 00:38:00,027 Sao chúng ta lại quay lại bờ biển khi chả có gì để quay lại cả? 397 00:38:00,111 --> 00:38:01,862 Vậy thì ở đây đi. 398 00:38:05,325 --> 00:38:06,867 Ả đó thích tôi. 399 00:38:14,167 --> 00:38:16,168 Gì? 400 00:38:16,252 --> 00:38:18,128 Có chuyện gì thế? 401 00:38:21,549 --> 00:38:24,385 Từ bé tới giờ tôi chưa bị chảy máu cam. 402 00:38:26,429 --> 00:38:30,474 - Dan, tôi không sao - Không. Tất nhiên là cô không sao rồi.. 403 00:38:30,558 --> 00:38:32,434 Tôi... 404 00:38:32,519 --> 00:38:33,894 Cô biết thấy, cứ thấy máu là... 405 00:38:34,312 --> 00:38:37,523 Ừ, may mà anh là nhà vật lý học đấy, đúng không? Đi chứ? 406 00:38:37,607 --> 00:38:39,400 Yeah. 407 00:38:40,485 --> 00:38:42,111 Ba lô của tôi. 408 00:38:42,195 --> 00:38:46,365 Tôi để quên ba lô chỗ cửa hầm rồi. Sao cô không quay trở lại với mọi người đi. 409 00:38:46,449 --> 00:38:48,242 Tôi sẽ theo ngay đằng sau. 410 00:38:48,326 --> 00:38:50,202 Đừng có la cà đấy. 411 00:38:50,286 --> 00:38:51,620 Tôi đâu dám. 412 00:39:22,485 --> 00:39:25,320 Làm ơn được đi. Làm ơn được đi. 413 00:39:25,405 --> 00:39:28,073 Làm ơn, làm ơn, làm ơn, được đi. 414 00:39:36,708 --> 00:39:38,000 Đừng bắn. 415 00:39:38,960 --> 00:39:42,588 Hãy giải thích tại sao anh lại đập vào cửa của tôi suốt hai mươi phút rồi, người anh em. 416 00:39:44,466 --> 00:39:45,924 Desmond. 417 00:39:48,762 --> 00:39:51,930 - Anh có phải anh ta không? - Anh ta? Ai? 418 00:39:52,015 --> 00:39:53,640 Người thay thế tôi. 419 00:39:56,227 --> 00:39:57,686 Không, tôi không phải. 420 00:39:57,771 --> 00:39:59,688 Tôi không phải. Tôi không phải. 421 00:40:01,232 --> 00:40:02,858 Tôi có quen anh không? 422 00:40:02,942 --> 00:40:06,153 Có... theo một cách nào đó. 423 00:40:06,237 --> 00:40:09,823 Nhưng nghe này, chuyện đó không quan trọng. Điều quan trọng, Desmond, 424 00:40:09,908 --> 00:40:12,910 là điều mà tôi sắp sửa nói với anh đây. Tôi cần anh lắng nghe. 425 00:40:12,994 --> 00:40:15,412 Anh là người duy nhất có thể giúp chúng tôi 426 00:40:15,497 --> 00:40:20,292 bởi vì, Desmond...quy luật không bị áp dụng đối với anh. 427 00:40:20,376 --> 00:40:22,920 Anh rất đặc biệt. 428 00:40:23,004 --> 00:40:25,380 Anh đặc biệt một cách phi thường và kì lạ. 429 00:40:25,465 --> 00:40:27,216 Anh đang nói cái gì vậy? 430 00:40:32,305 --> 00:40:34,181 Nghe tôi này. Nghe này! 431 00:40:34,265 --> 00:40:37,851 Nếu như trực thăng bằng cách nào đó rời được khỏi hòn đảo, 432 00:40:37,936 --> 00:40:40,270 - Nếu anh quay trở về đất liền... - Trực thăng nào? Anh đang nói gì vậy? 433 00:40:40,355 --> 00:40:43,023 Nghe này, tôi cần anh lắng nghe, không thì sẽ có người chết đấy. 434 00:40:43,108 --> 00:40:46,735 Tên tôi là Daniel Faraday, và ngay lúc này, 435 00:40:46,820 --> 00:40:50,531 Tôi và tất cả những người khác anh bỏ lại... chúng tôi đang gặp nguy hiểm tột cùng. 436 00:40:50,615 --> 00:40:54,076 Anh là người duy nhất có thể giúp chúng tôi. 437 00:40:54,160 --> 00:40:57,204 Tôi cần anh quay lại đại học Oxford. 438 00:40:57,288 --> 00:41:01,041 Quay trở lại chỗ chúng ta gặp nhau. Tôi cần anh tới đó và tìm mẹ tôi. Tên bà ấy là... 439 00:41:08,633 --> 00:41:10,342 Anh không sao chứ? 440 00:41:17,350 --> 00:41:19,143 Anh đã ở trên đảo. 441 00:41:22,021 --> 00:41:24,022 Anh đã ở trên đảo. 442 00:41:25,400 --> 00:41:28,569 Anh đã rời khỏi hòn đảo 3 năm rồi. 443 00:41:30,155 --> 00:41:32,614 Anh an toàn rồi. Chỉ là giấc mơ thôi mà. 444 00:41:35,493 --> 00:41:37,327 Đó không phải giấc mơ,Penny. 445 00:41:41,749 --> 00:41:43,417 Đó là một ký ức. 446 00:41:48,089 --> 00:41:50,215 Desmond, anh đi đâu thế? 447 00:41:59,851 --> 00:42:01,143 Des? 448 00:42:04,105 --> 00:42:06,565 Desmond. Anh đang làm gì thế? 449 00:42:07,942 --> 00:42:10,652 - Chúng ta đi thôi. - Đi đâu? 450 00:42:15,283 --> 00:42:16,783 Oxford. 540 00:42:17,200 --> 00:42:45,600 Vietnamese Translation by doodoofan@gmail.com Sync by kent85vn