1 00:00:02,260 --> 00:00:04,340 Trong các tập trước... 2 00:00:04,350 --> 00:00:06,640 Kế toán sẽ qua đưa tài liệu về tài khoản trên đảo Cayman. 3 00:00:06,650 --> 00:00:08,950 Đây là mọi thứ cần để tìm đến số tiền. 4 00:00:08,960 --> 00:00:11,060 Edie có được cơ hội... 5 00:00:11,070 --> 00:00:13,470 nhưng để vuột mất. 6 00:00:13,610 --> 00:00:14,350 Mike... 7 00:00:14,360 --> 00:00:17,520 Anh vào tt cai nghiện, không là em bỏ anh. 8 00:00:17,530 --> 00:00:18,430 ...hứa với vợ mình. 9 00:00:18,430 --> 00:00:19,440 Anh đi. 10 00:00:19,450 --> 00:00:22,850 Dì cứ mải nghĩ về những gì chúng ta che giấu. 11 00:00:22,860 --> 00:00:27,070 Dì của Katherine quyết tâm tiết lộ sự thật... 12 00:00:28,710 --> 00:00:30,310 Và Victor... 13 00:00:30,320 --> 00:00:32,760 là nạn nhân của cơn lốc xoáy... 14 00:00:32,770 --> 00:00:34,180 mang theo sự tàn phá... 15 00:00:34,180 --> 00:00:35,170 Lạy Chúa! 16 00:00:37,010 --> 00:00:39,200 đến Wisteria Lane. 17 00:00:45,510 --> 00:00:50,040 Khi cơn lốc đã qua, thì điều đó bắt đầu. 18 00:00:53,110 --> 00:00:57,180 1 đàn ông đưa áo khoác cho 1 người lạ đang cần... 19 00:00:58,910 --> 00:01:03,600 1 phụ nữ chia sẻ thức ăn với người đi ngang qua... 20 00:01:06,280 --> 00:01:11,020 1 cô bé trả con chó về cho người chủ đang lo lắng. 21 00:01:13,510 --> 00:01:18,720 Đây là những điều xảy ra sau một thảm hoạ. 22 00:01:19,350 --> 00:01:24,140 Mọi người thể hiện những cử chỉ nhỏ tốt đẹp nhất. 23 00:01:25,760 --> 00:01:31,170 Họ làm mọi thứ có thể để giúp đỡ dù biết... 24 00:01:34,350 --> 00:01:37,870 như thế vẫn chưa đủ. 25 00:01:45,430 --> 00:01:48,360 Sao lâu vậy? họ phải làm mau hơn chứ. 26 00:01:48,920 --> 00:01:51,010 Đội trưởng nói cần phải từ từ. 27 00:01:51,020 --> 00:01:54,020 Họ không muốn đống đổ nát sập xuống tầng hầm. 28 00:01:54,030 --> 00:01:55,550 Ai nghe tin tức gì về Gaby không? 29 00:01:55,560 --> 00:01:57,350 Gaby tới bệnh viện với Carlos. 30 00:01:57,360 --> 00:02:00,270 Anh ta bị thương nặng, nhưng sẽ ổn thôi. 31 00:02:00,280 --> 00:02:01,830 Ơn Chúa. 32 00:02:01,840 --> 00:02:04,800 Sao lại không nghe thấy gì? 33 00:02:04,810 --> 00:02:07,950 Nếu con tôi còn sống, tụi nó đã hò hét lên. Tom cũng vậy. 34 00:02:07,960 --> 00:02:11,840 Lynette, nghe tôi nè. Họ sẽ ổn thôi. 35 00:02:11,850 --> 00:02:14,100 - Tôi biết mà. - Okay. 36 00:02:14,430 --> 00:02:16,000 Chị thực sự nghĩ vậy? 37 00:02:16,010 --> 00:02:19,290 Ừ, tôi nghĩ vậy. 38 00:02:19,300 --> 00:02:23,950 Nên chị hãy tới chỗ nhân viên y tế, nhờ họ xem xét vết thương của chị. 39 00:02:23,950 --> 00:02:28,490 Chị không muốn người chị đầy máu khi họ lôi con chị ra chứ? 40 00:02:28,490 --> 00:02:30,670 Đúng là không. 41 00:02:39,000 --> 00:02:41,310 - Chị làm gì vậy? - Gì là gì? 42 00:02:42,010 --> 00:02:45,030 Chị không biết con của Lynette có sao không mà. 43 00:02:45,520 --> 00:02:47,120 Tôi động viên Lynette thôi. 44 00:02:47,120 --> 00:02:51,360 - Bằng việc làm Lynette mong chờ điều hão huyền? - Chứ muốn làm gì? 45 00:02:51,360 --> 00:02:54,040 Chị nên nói: "Lynette, kết cục chuyện này có thể tồi tệ. 46 00:02:54,050 --> 00:02:56,390 "Chị nên chuẩn bị tinh thần đi" 47 00:02:56,400 --> 00:02:59,970 Edie, Chị mà nói vậy với Lynette, tôi bóp cổ chị đó. 48 00:02:59,980 --> 00:03:02,380 Tôi bóp phụ nữa. 49 00:03:02,690 --> 00:03:06,740 Tom, Ida và tụi nhóc bị chôn dưới đống đổ nát đó. 50 00:03:06,750 --> 00:03:07,800 Mấy chị bị cái gì vậy? 51 00:03:07,810 --> 00:03:09,930 Sao không chịu chấp nhận sự thật? 52 00:03:09,940 --> 00:03:11,870 Vì chúng tôi mong chờ phép lạ. 53 00:03:11,880 --> 00:03:13,020 Phép lạ? 54 00:03:13,030 --> 00:03:16,560 Có lẽ nếu chúng ta thôi lảm nhảm, 55 00:03:16,570 --> 00:03:21,990 Và xin Chúa phù hộ cho người thân, Người có thể giúp đấy. 56 00:03:22,500 --> 00:03:25,790 Bà nghĩ phép lạ sẽ giúp Lynette? 57 00:03:25,800 --> 00:03:31,600 Khi bằng tuổi tôi, chị sẽ thấy thanh thản khi tin Chúa đáp ứng lời cầu nguyện. 58 00:03:31,600 --> 00:03:34,410 - Nếu chị ráng sống thêm 2 năm... - Thôi ngay. 59 00:03:34,420 --> 00:03:39,250 Im lặng 1 chút không phải ý kiến tồi đâu. 60 00:03:49,320 --> 00:03:51,860 Cứu được ai rồi nè! 61 00:04:07,420 --> 00:04:08,350 Mẹ! 62 00:04:09,320 --> 00:04:10,170 Mẹ! 63 00:04:12,700 --> 00:04:14,410 Mẹ! 64 00:04:14,960 --> 00:04:16,830 Lạy Chúa! 65 00:04:26,160 --> 00:04:27,730 Cố lên, Tom. 66 00:04:40,850 --> 00:04:43,310 Anh cứ đi thẳng. Đằng kia. 67 00:04:45,010 --> 00:04:46,680 Lạy Chúa. 68 00:04:52,070 --> 00:04:53,670 Còn Ida đâu? 69 00:04:55,410 --> 00:04:57,960 Tom! Ida đâu? 70 00:05:08,110 --> 00:05:12,050 Khi một thảm hoạ qua đi, 71 00:05:12,060 --> 00:05:15,460 Người ta làm mọi việc để giúp nhau... 72 00:05:18,990 --> 00:05:21,760 dù biết rằng... 73 00:05:22,290 --> 00:05:25,240 như thế vẫn chưa đủ. 74 00:05:28,750 --> 00:05:34,990 DESPERATE HOUSEWIVES phần 4 tập 10 -=[Thực hiện: lazy610@yahoo.com]=- 75 00:05:37,850 --> 00:05:39,950 Buổi sáng sau cơn lốc xoáy, 76 00:05:39,960 --> 00:05:44,220 Cư dân Wisteria Lane tìm kiếm trong những tàn tích còn lại. 77 00:05:45,090 --> 00:05:49,790 chậm chạp nhặt lại những mảnh vụn của cuộc sống bọn họ. 78 00:05:52,170 --> 00:05:56,400 Bob Hunter tìm thấy 1 phần của cái vòi phun nước ở giữa đường. 79 00:05:57,670 --> 00:06:02,080 Bree Hodge tìm thấy máy cắt cỏ bên cạnh bàn khách. 80 00:06:03,910 --> 00:06:09,140 Và Kayla Scavo tìm thấy chiếc hộp nhạc ở 1 cái cây... 81 00:06:10,040 --> 00:06:14,380 ở giữa... những thứ khác. 82 00:06:14,390 --> 00:06:19,720 Túi cô ấy có địa chỉ nhà anh chị. Nhưng không có thẻ căn cước. 83 00:06:19,720 --> 00:06:21,210 Biết cổ chứ? 84 00:06:21,220 --> 00:06:24,140 Gần vậy. Tên cô ta là Sylvia Greene. 85 00:06:24,140 --> 00:06:25,580 Là người địa phương? 86 00:06:26,040 --> 00:06:27,590 Tôi biết cô ta ở chicago. 87 00:06:27,600 --> 00:06:31,450 Cô ta đến đây... thăm tôi. 88 00:06:31,460 --> 00:06:33,100 Ok. Chỉ cần vậy thôi. 89 00:06:33,110 --> 00:06:35,680 Muốn tụi tôi cập nhật sau khi liên lạc gia đình cô ấy chứ? 90 00:06:35,690 --> 00:06:37,190 Không. 91 00:06:44,980 --> 00:06:46,850 Vậy... 92 00:06:46,860 --> 00:06:49,590 Anh đoán như vầy là hết rồi. 93 00:06:50,220 --> 00:06:55,150 Cô ta có chết, nhưng anh vẫn đã ngủ với cô ta. 94 00:06:55,150 --> 00:06:57,510 Anh biết vậy. 95 00:06:58,410 --> 00:07:01,560 Anh đã sai lầm tai hại. Anh xin lỗi, Katherine. 96 00:07:01,570 --> 00:07:03,780 Dĩ nhiên là vậy. 97 00:07:04,200 --> 00:07:06,620 Tối nay hãy biến khỏi nhà tôi. 98 00:07:06,630 --> 00:07:09,160 - Em không có ý đó. - Có. Chấm hết rồi. 99 00:07:09,170 --> 00:07:13,500 Anh muốn nằm trên bàn cạnh cô ta thì tuỳ. 100 00:07:17,400 --> 00:07:20,900 3 ngày sau. 101 00:07:29,710 --> 00:07:32,720 Ida, bà có thể nhìn tụi tôi thu dọn ở trên đây. 102 00:07:34,280 --> 00:07:36,560 Những thứ bà tích luỹ cả đời hả? 103 00:07:36,570 --> 00:07:39,810 Ừ, nhất là những thứ không bao giờ vứt đi. 104 00:07:41,090 --> 00:07:45,010 Cháu bà ấy sẽ đem mọi thứ về Nebraska? 105 00:07:45,020 --> 00:07:47,200 Những thứ bán được trên ebay thôi. 106 00:07:47,210 --> 00:07:49,280 Tôi nghĩ mấy thứ còn lại vô bãi rác hết. 107 00:07:49,280 --> 00:07:52,740 Sao có dụng cụ chơi bóng chày ở đây? Găng tay & áo thể thao. 108 00:07:52,740 --> 00:07:56,850 - Của chồng bà ấy hả? - Không. Là của Ida khi còn là vđv bóng chày. 109 00:07:56,850 --> 00:07:58,870 Ờ phải. 110 00:08:00,970 --> 00:08:02,490 Bà nói thiệt? 111 00:08:02,500 --> 00:08:05,110 Ida chơi trong đội bóng nữ quốc gia suốt Đệ Nhị thế chiến. 112 00:08:05,120 --> 00:08:06,760 - Chị không biết? - Không biết. 113 00:08:06,770 --> 00:08:09,360 Ida từng là siêu sao. Tay bả khoẻ lắm. 114 00:08:09,370 --> 00:08:12,740 Họ nói bà ấy có thể ném 1 miếng thịt heo qua mặt 1 con sói đói. 115 00:08:12,740 --> 00:08:14,150 Ida? 116 00:08:14,700 --> 00:08:19,650 Tôi chỉ thấy bả như 1 bà già lụ khụ loãng xương. 117 00:08:19,660 --> 00:08:22,970 Ida là người duy nhất chơi cả 3 dụng cụ mà không cần giúp đỡ... 118 00:08:22,970 --> 00:08:28,160 ngay ở sân bóng Granville, năm 1944. Nên Ida muốn được rải tro ở đó. 119 00:08:28,160 --> 00:08:30,820 Sao tôi lại không biết chứ? 120 00:08:32,310 --> 00:08:35,850 Ba nói mẹ ở đây. Con giúp được chứ? 121 00:08:37,060 --> 00:08:39,920 Con thấy tụi mẹ đang dọn dẹp chứ đâu phải ăn kem. 122 00:08:39,930 --> 00:08:43,820 Cám ơn Parker. Nhưng bà và mẹ lo được rồi. Con cứ đi chơi. 123 00:08:43,830 --> 00:08:48,260 Không. Con muốn làm điều gì đó cho bà Greenberg. 124 00:08:48,270 --> 00:08:51,620 Bà như đã cứu mạng con. 125 00:08:51,730 --> 00:08:53,310 Là sao? 126 00:08:55,810 --> 00:09:01,990 Khi căn nhà bắt đầu rung lên, ba bất tỉnh vì cơn hen suyễn... 127 00:09:03,500 --> 00:09:08,190 Bà Greenberg nói tất cả hãy chui vào gầm cầu thang. 128 00:09:09,890 --> 00:09:13,300 - Nhưng họ đâu thấy Ida ở đó. - Đúng. 129 00:09:13,790 --> 00:09:16,110 Không có đủ chỗ cho bà ấy. 130 00:09:16,120 --> 00:09:19,320 Ida nói bà ấy ngồi ở góc phòng được rồi. 131 00:09:21,510 --> 00:09:23,490 Parker, con muốn giúp hả? 132 00:09:23,500 --> 00:09:29,070 Ida có cây kem trong ngăn đá cần được ăn trước khi nó hư đấy. 133 00:09:38,210 --> 00:09:41,250 Tôi biết chị nghĩ gì, nhưng đừng nghĩ vậy. 134 00:09:41,260 --> 00:09:45,370 Lúc đó chị có ở đó, thì cũng không khác gì đâu. 135 00:09:59,030 --> 00:10:00,340 Susan, đa tạ nhiều lắm. 136 00:10:00,350 --> 00:10:02,790 Vì đã cho tụi tôi ở nhờ. 137 00:10:02,800 --> 00:10:06,470 Cảm giác thật kinh khủng khi không có mái nhà che thân, 138 00:10:06,480 --> 00:10:10,150 Còn cái khách sạn kia thì không an toàn cho em bé. 139 00:10:10,160 --> 00:10:12,750 Bạn thân là phải làm vầy chứ... 140 00:10:14,130 --> 00:10:16,090 trước khi tình bạn kết thúc. 141 00:10:16,100 --> 00:10:17,570 Sao mẹ cho Bree ở đây? 142 00:10:17,580 --> 00:10:20,230 Sao con từ chối được? 143 00:10:21,280 --> 00:10:23,520 Thiệt đó. Con có ý gì không? 144 00:10:23,530 --> 00:10:25,650 Mẹ áy náy vì Bree từng cho mình ở nhờ, 145 00:10:25,660 --> 00:10:27,970 nhưng có nhớ chúng ta đã khổ sở thế nào không? 146 00:10:27,980 --> 00:10:30,130 Ừ. Đặt ly phải có đế lót. 147 00:10:30,140 --> 00:10:32,660 Đế lót phải có khăn lót. Khăn lót phải được giặt ủi. 148 00:10:32,670 --> 00:10:34,680 Bree sẽ khiến mẹ muốn nổi-- 149 00:10:34,690 --> 00:10:36,360 Chào. Cần gì không? 150 00:10:36,370 --> 00:10:37,940 Không. tụi tôi lo được hết. 151 00:10:37,950 --> 00:10:41,360 Bob và Lee giới thiệu cho tôi 1 người thầu, 152 00:10:41,370 --> 00:10:43,190 tụi tôi không làm phiền lâu đâu. 153 00:10:43,200 --> 00:10:46,770 Ai làm phiền chứ? Chị muốn ở bao lâu cũng được. 154 00:10:48,580 --> 00:10:51,450 Xin lỗi. Mẹ cứ buột miệng trước khi kịp suy nghĩ. 155 00:10:51,460 --> 00:10:53,240 Đừng nói, và đừng tốt bụng nữa. 156 00:10:53,250 --> 00:10:55,240 Bằng không, Bree sẽ làm chủ căn nhà. 157 00:10:55,250 --> 00:10:57,260 Orson muốn nằm ngủ cạnh cửa sổ mở. 158 00:10:57,270 --> 00:11:00,500 Tụi tôi sắp xếp lại đồ đạc nha? 159 00:11:04,830 --> 00:11:06,830 Cũng được! 160 00:11:22,770 --> 00:11:24,500 Chào Gabrielle. 161 00:11:25,470 --> 00:11:27,380 Milton. Hi. 162 00:11:30,840 --> 00:11:32,450 Đông quá ha. 163 00:11:32,460 --> 00:11:35,270 Nhiều người quý Victor lắm. 164 00:11:36,730 --> 00:11:39,750 Hôm nay là 1 ngày xúc động đây. 165 00:11:42,080 --> 00:11:44,380 Cô có vẻ bình tĩnh nhỉ. 166 00:11:44,390 --> 00:11:46,270 Không, tôi đau khổ lắm... 167 00:11:46,280 --> 00:11:51,570 - Đau trong lòng, nơi mascara không bị nhoè. - Ra là vậy. 168 00:11:51,570 --> 00:11:53,290 Hôm nay đọc di chúc đấy. 169 00:11:53,300 --> 00:11:55,820 Vậy hả? Tôi quên mất. 170 00:11:56,330 --> 00:12:00,400 - Chắc cô muốn biết mình được hưởng bao nhiêu. - Không. 171 00:12:00,630 --> 00:12:01,780 Tôi không nghĩ tới tiền. 172 00:12:01,790 --> 00:12:04,630 - Tôi đang chôn cất chồng mà. - Tất nhiên. 173 00:12:05,140 --> 00:12:07,070 Chẳng qua... 174 00:12:07,460 --> 00:12:14,270 Khi nói với người thi hành di chúc, tôi ước tính cô được hưởng bao nhiêu rồi. 175 00:12:19,950 --> 00:12:24,640 Chắc con số ước tính cũng đâu có gì bất kính với người chết. 176 00:12:26,070 --> 00:12:29,260 Cô không được cắc nào hết. 177 00:12:30,640 --> 00:12:33,960 Victor cho tôi coi hình cô và chồng cũ rồi. 178 00:12:33,970 --> 00:12:37,690 Cô làm nó đau khổ và nhục nhã. 179 00:12:38,160 --> 00:12:43,190 Cô được hưởng thứ mà cô xứng đáng - không gì hết. 180 00:12:44,470 --> 00:12:46,090 OK, tôi có lỗi. 181 00:12:46,100 --> 00:12:49,380 Xin lỗi, nhưng Victor cũng có lỗi. 182 00:12:49,390 --> 00:12:52,000 Anh ta lợi dụng tôi vì mục đích chính trị. 183 00:12:52,010 --> 00:12:54,690 Và còn định giết Carlos. 184 00:12:54,700 --> 00:12:57,950 Nên tôi nghĩ tôi đáng hưởng những gì anh ta có. 185 00:12:58,460 --> 00:13:00,220 Hay là chỗ đó. 186 00:13:00,230 --> 00:13:05,870 Cô cưới được 1 người có gia đình giàu có. 187 00:13:05,880 --> 00:13:09,870 Mọi của cải vẫn do tôi đứng tên. 188 00:13:12,120 --> 00:13:14,070 Sắp làm lễ rồi. 189 00:13:14,080 --> 00:13:17,280 Đến lúc cô biến đi rồi đó. 190 00:13:17,460 --> 00:13:18,950 Đi? 191 00:13:18,960 --> 00:13:21,960 Ông đâu được đuổi tôi ra khỏi đám tang chồng tôi. 192 00:13:21,970 --> 00:13:24,590 Được chứ, dựa vào hoàn cảnh. 193 00:13:24,600 --> 00:13:26,770 Xuống âm ti đi. 194 00:13:28,200 --> 00:13:30,510 Tôi sẽ hát bài ca tán dương. 195 00:13:30,520 --> 00:13:32,700 Nếu cô còn ngồi đây khi tôi lên bục giảng, 196 00:13:32,710 --> 00:13:39,550 Tôi sẽ tuyên bố với mọi người cô là đồ con đĩ ngoại tình, lừa gạt. 197 00:13:43,210 --> 00:13:47,700 Tôi đã nói hôm nay là 1 ngày xúc động mà. 198 00:14:17,280 --> 00:14:19,100 Chào mấy anh. 199 00:14:20,610 --> 00:14:25,170 Bob, Lee, tôi nướng bánh tặng vì đã giới thiệu tôi với Walter. 200 00:14:25,200 --> 00:14:26,730 Walter, tôi nghĩ anh rất chí lý. 201 00:14:26,760 --> 00:14:29,550 Đá cuội đen rất hoàn hảo. 202 00:14:31,530 --> 00:14:33,520 Sao nhìn tôi dữ vậy? 203 00:14:33,550 --> 00:14:36,350 - Xin lỗi, nhưng tôi không sửa nhà cho chị được. - Hả? 204 00:14:36,370 --> 00:14:39,990 Chuyện đời tư tôi trục trặc. 205 00:14:40,000 --> 00:14:42,430 Trời! Mong không có ai chết, 206 00:14:42,460 --> 00:14:45,510 đó là lý do duy nhất tôi chấp nhận. 207 00:14:45,550 --> 00:14:48,390 Không phải. Chẳng qua... 208 00:14:49,460 --> 00:14:52,300 - Tôi không muốn làm. - Walter, tôi không tìm được thầu nào nữa. 209 00:14:52,300 --> 00:14:55,700 - Ai cũng được đặt việc làm đến năm sau. - Tôi xin lỗi. 210 00:14:55,730 --> 00:14:57,790 Walter. Walter. 211 00:14:58,330 --> 00:14:59,710 Walter, năn nỉ mà. 212 00:14:59,740 --> 00:15:02,980 Tôi phải ngủ trong phòng 1 đứa con gái mới lớn. 213 00:15:03,800 --> 00:15:06,380 Phải ngủ dưới poster hình Orlando Bloom. 214 00:15:06,420 --> 00:15:11,370 - Anh không được bỏ tôi. - Có những khi người ta làm thế đấy. 215 00:15:11,370 --> 00:15:14,580 Họ bỏ chị mà đi. 216 00:15:17,800 --> 00:15:20,070 Thiệt là ác mộng. 217 00:15:20,100 --> 00:15:22,410 Có chuyện gì? 218 00:15:22,510 --> 00:15:24,330 Walter mới chia tay, 219 00:15:24,360 --> 00:15:27,260 Hôm nay, anh ta biết bồ cũ dọn vào ở chung với bạn trai mới. 220 00:15:27,260 --> 00:15:32,020 Vì Chúa. Kêu anh ta cứng rắn lên mà tìm cô gái khác. 221 00:15:32,020 --> 00:15:34,070 Ai nói "cô gái" đâu? 222 00:15:35,210 --> 00:15:37,520 - Walter là gay? - Ừ. 223 00:15:37,520 --> 00:15:41,430 Walter vừa xây nhà vừa trang trí được. Chúa cho cái này mà cũng cho luôn cái khác. 224 00:15:41,430 --> 00:15:45,230 Mấy anh phải mai Walter với người khác, cho anh ta có hứng làm việc. 225 00:15:45,230 --> 00:15:49,850 Vụ đó... Về nhan sắc, bạn tôi toàn 9 điểm. 226 00:15:49,880 --> 00:15:53,150 Walter, tuy tụi tôi quý anh ta, nhưng có 3đ thôi. 227 00:15:53,150 --> 00:15:57,780 Trong giới gay, 3đ không cặp với 9đ. 228 00:16:03,620 --> 00:16:08,480 Vậy phải tìm người không giỏi mấy vụ tính toán điểm số. 229 00:16:08,930 --> 00:16:10,270 Tôi lặn lội tới đó, 230 00:16:10,300 --> 00:16:14,190 chờ hàng giờ mà không được gặp chồng. 231 00:16:14,520 --> 00:16:19,750 Không. Họ nói tôi nên gọi anh. 232 00:16:21,750 --> 00:16:26,090 Tôi biết là phải cai suốt 30 ngày. Nhưng tôi đâu định giải thoát cho ảnh. 233 00:16:26,090 --> 00:16:28,950 Tôi chỉ muốn gặp anh ấy thôi. 234 00:16:31,430 --> 00:16:34,780 Thôi để khi nào biết được thì gọi tôi nha. 235 00:16:34,820 --> 00:16:36,280 Cám ơn. 236 00:17:03,640 --> 00:17:08,680 - Chào mừng tới thiên đường. - Im lặng. Mẹ đang ngửi. 237 00:17:08,680 --> 00:17:10,420 Mùi gì vại? 238 00:17:10,450 --> 00:17:12,010 Món vịt đó. 239 00:17:12,040 --> 00:17:13,820 Bree nói cổ làm 1 cú quay trở lại. 240 00:17:13,850 --> 00:17:18,640 - Còn lò nướng nhà mình thì được sử dụng lần đầu tiên. - Còn hơn nữa. 241 00:17:18,640 --> 00:17:23,280 Cổ cũng giặt ủi dùm mình. Ngửi vớ con nè. 242 00:17:23,280 --> 00:17:27,080 Lạy Chúa! Thơm đến mức muốn ăn luôn. 243 00:17:27,130 --> 00:17:28,540 Cổ quét dọn, ủi đồ. 244 00:17:28,580 --> 00:17:30,340 Và làm trò ảo thuật này nữa. 245 00:17:30,380 --> 00:17:33,410 Dù ném áo len ở đâu, vài giây sau, nó đã treo trên móc. 246 00:17:33,440 --> 00:17:36,690 Ngày hôm nay còn tuyệt hơn ngày con ra đời nữa. 247 00:17:36,720 --> 00:17:39,530 Hi Susan. Mong chị không phiền vì tôi làm bữa tối. 248 00:17:39,560 --> 00:17:43,360 - Mong chị không phiền nếu tôi hun chị. - Chị vui tính ghê. 249 00:17:43,360 --> 00:17:45,750 Chị khai thật công thức nấu ăn này với tôi nha. 250 00:17:45,780 --> 00:17:48,610 Tôi sẽ thử vào bữa tiệc tối ngày mai. 251 00:17:48,650 --> 00:17:50,470 Nếu chị không phiền. 252 00:17:50,500 --> 00:17:51,360 Không hề. 253 00:17:51,400 --> 00:17:55,150 Chị muốn nấu thử vào bữa trưa Chủ nhật cũng được. 254 00:17:55,180 --> 00:17:59,070 Sắp có bữa tối ngay. Julie, cô sửa đường viền trên váy con rồi. 255 00:17:59,070 --> 00:18:00,920 Nó trên giường con đó. 256 00:18:03,680 --> 00:18:06,630 Đường viền váy con được sửa? Bree như người mẹ con chưa từng có. 257 00:18:06,630 --> 00:18:09,740 - Không có ý gì đâu. - Mẹ hiểu mà. 258 00:18:23,800 --> 00:18:25,340 hey. 259 00:18:25,370 --> 00:18:28,770 - Anh thấy sao rồi? - Không khá lắm. 260 00:18:28,770 --> 00:18:31,120 Họ phải cho anh thứ gì để giảm đau chứ. 261 00:18:31,150 --> 00:18:34,570 Họ đưa cái nút này để bấm, nhưng anh ráng không bấm, 262 00:18:34,600 --> 00:18:37,860 Tại thuốc làm anh say ngủ luôn. 263 00:18:39,810 --> 00:18:41,670 Đám tang buồn không? 264 00:18:41,690 --> 00:18:46,360 Thảm thương lắm. Em được biết mọi thứ của Victor do Milton đứng tên. 265 00:18:46,360 --> 00:18:52,050 Victor nói Milton biết chuyện tụi mình. Nên em không được gì hết. 266 00:18:54,500 --> 00:18:58,140 Cũng hên em có anh chàng giàu có khác rồi. 267 00:18:59,970 --> 00:19:02,140 Ờ... 268 00:19:02,990 --> 00:19:05,190 Gaby, giọng em kỳ lạ quá. 269 00:19:06,140 --> 00:19:08,750 Sao lại vậy hả? 270 00:19:09,870 --> 00:19:11,500 Gaby. 271 00:19:11,570 --> 00:19:15,740 Nhớ cái ngày... 272 00:19:15,780 --> 00:19:20,390 khi Al tới đưa thông tin về tài khoản không? 273 00:19:20,430 --> 00:19:23,090 - Al không tới hả? - Anh ta có tới. 274 00:19:23,090 --> 00:19:24,300 Chẳng qua... 275 00:19:24,330 --> 00:19:28,220 Nhớ hôm đó gió to thế nào không? 276 00:19:28,220 --> 00:19:30,980 Không! Cái đó là bản duy nhất. 277 00:19:31,030 --> 00:19:35,160 Biết. Nhưng Edie muốn cướp nó khỏi tay em, 278 00:19:35,200 --> 00:19:40,230 Tụi em giằng co, rồi cơn lốc cuốn nó đi luôn. 279 00:19:40,660 --> 00:19:45,420 - Tài liệu mất rồi? - Gần như vậy. 280 00:19:45,420 --> 00:19:49,330 - Tiếng gì đó? - Em nhắn tin đó mà. 281 00:19:49,330 --> 00:19:52,420 Gaby, cái tài khoản đó là tương lai tụi mình. Làm gì đây? 282 00:19:52,420 --> 00:19:54,750 Carlos, cứ bình tĩnh. 283 00:19:54,780 --> 00:20:01,460 Em chắc Al có mã truy cập, bản sao hay cách nào đó để truy cập tài khoản mà. 284 00:20:01,480 --> 00:20:08,260 - Em biết chúng ta khắc phục được mà. - Ừ. 285 00:20:08,260 --> 00:20:11,070 Chúng ta có thể khắc phục lại được. 286 00:20:11,100 --> 00:20:12,520 Okay. 287 00:20:13,150 --> 00:20:19,390 Được rồi. Nhìn anh mệt quá. Em đi đây. 288 00:20:18,820 --> 00:20:23,980 Nhưng báo trước, Gaby, nếu không tìm ra giấy tờ đó, đừng trách anh... 289 00:20:36,248 --> 00:20:41,198 Tôi là bạn của Al. Tôi gặp anh ấy được không? 290 00:20:41,248 --> 00:20:43,428 Được. Mời vào. 291 00:20:48,188 --> 00:20:49,958 Lối này. 292 00:21:02,108 --> 00:21:04,808 "Al yêu quý, hãy yên nghỉ." 293 00:21:05,328 --> 00:21:07,358 Al ơi là Al. 294 00:21:07,358 --> 00:21:09,148 Cám ơn lần nữa đã giúp đỡ. 295 00:21:09,178 --> 00:21:11,248 Tụi tôi làm bất cứ việc gì cho dì anh chị mà. 296 00:21:11,258 --> 00:21:14,548 Mong anh chị biết bà ấy là người tuyệt vời thế nào. 297 00:21:14,578 --> 00:21:16,688 2 người có thấy dây chuyền ngọc trai của bả? 298 00:21:16,718 --> 00:21:19,178 Đó là thứ duy nhất đáng giá của dì Ida. 299 00:21:19,208 --> 00:21:21,048 Tôi giữ nó. 300 00:21:21,068 --> 00:21:23,958 Bả hứa cho tôi giữ nó nếu bả ngủm trước. 301 00:21:23,988 --> 00:21:27,198 Vậy hả? Có giấy tờ gì không? 302 00:21:28,908 --> 00:21:31,138 Tôi quay lại liền. 303 00:21:31,558 --> 00:21:34,318 Đi thôi nào. 304 00:21:36,138 --> 00:21:39,158 - Còn mấy cái còn lại? - Giục đi cũng được. 305 00:21:39,158 --> 00:21:42,158 Có tiệm ăn nào bên đường không? 306 00:21:42,908 --> 00:21:45,978 Có 1 tiệm ở gần sân bóng Granville. 307 00:21:46,018 --> 00:21:48,988 Nhưng cái đó đâu trên đường tụi tôi đi. 308 00:21:49,208 --> 00:21:52,308 Ừ, nhưng chị cũng phải tới đó rắc tro dì chị chứ. 309 00:21:52,348 --> 00:21:53,778 Tụi tôi không có thì giờ. 310 00:21:53,808 --> 00:21:57,908 Ừ, tụi tôi định để dì tại nghĩa trang gia đình ở Omaha. 311 00:21:58,078 --> 00:21:59,168 Không được. 312 00:21:59,198 --> 00:22:05,968 - Ida muốn tro bả được rắc ở sân bóng. - Nhưng chuyện đó hơi khìn khìn. 313 00:22:05,968 --> 00:22:08,438 Mặc kệ. Bà ấy là người đáng kính. 314 00:22:08,438 --> 00:22:12,158 Chị phải tôn trọng ý muốn bà ấy. 315 00:22:12,438 --> 00:22:14,138 Tụi tôi nên đi. 316 00:22:14,698 --> 00:22:21,258 - Nếu không có thì giờ, cứ để tôi rắc tro. - Nhưng chị đâu phải người nhà, như vậy không được. 317 00:22:21,258 --> 00:22:25,118 Chị lấy ngọc trai của Ida rồi. Ít ra cũng tôn trọng ý muốn của dì. 318 00:22:25,118 --> 00:22:27,198 Nói cái này hơi cộc cằn, 319 00:22:27,228 --> 00:22:29,508 chuyện này không mắc mớ tới chị. Bỏ đi nha? 320 00:22:29,538 --> 00:22:30,908 Được. 321 00:22:30,928 --> 00:22:34,398 Dù gì, 10 phút trước, chị đã hơn cả "cộc cằn" rồi. 322 00:22:36,008 --> 00:22:39,908 Carter, lấy hũ tro. Chị muốn đi khỏi đây. 323 00:22:42,448 --> 00:22:43,618 Khoan! 324 00:22:43,638 --> 00:22:48,518 Anh không biết nó ở đâu đâu. Tôi lấy cho. 325 00:23:20,438 --> 00:23:24,668 À mà, tôi sẽ ở nhà Ida 1 thời gian, nhà tôi sập rồi. 326 00:23:25,668 --> 00:23:28,218 Chia buồn nhá. 327 00:23:28,238 --> 00:23:31,148 Cho bà ở 1 tuần. 328 00:23:32,458 --> 00:23:33,788 Đây nè. 329 00:23:33,828 --> 00:23:35,718 Cám ơn. 330 00:23:38,678 --> 00:23:42,478 Để đại vô chỗ để ly đó. 331 00:23:47,798 --> 00:23:50,658 Xin lỗi. Chị là vợ Al? 332 00:23:50,658 --> 00:23:53,638 - Tôi là Gabrielle Lang. - Chị là thị trưởng phu nhân. 333 00:23:53,638 --> 00:23:57,878 - Tất nhiên tôi nhận ra chứ. - Tôi rất sốc khi biết tin Al mất. 334 00:23:59,288 --> 00:24:02,898 Lâu lắm rồi tôi chưa đau khổ thế này. 335 00:24:02,958 --> 00:24:06,058 Chị mới chôn cất chồng hôm qua mà? 336 00:24:06,088 --> 00:24:08,848 À, cái đó cũng đau khổ. 337 00:24:09,268 --> 00:24:11,718 Al bị gì vậy? 338 00:24:13,018 --> 00:24:16,528 Anh ấy cố về nhà, vượt qua cơn bão, 339 00:24:16,558 --> 00:24:20,418 rồi đụng phải cột điện bị ngã... rồi xe anh ấy bốc hoả. 340 00:24:20,418 --> 00:24:23,898 Đừng khóc. 341 00:24:23,928 --> 00:24:28,598 Hãy nhớ về Al như tôi -- ở bàn làm việc, 342 00:24:28,638 --> 00:24:34,698 với nụ cười trên môi Al, xung quanh toàn là tài liệu. 343 00:24:35,368 --> 00:24:39,388 - Nhân tiện, mấy tài liệu đó đâu? - Tôi dọn văn phòng Al rồi. 344 00:24:39,388 --> 00:24:42,328 Chắc việc đó khó khăn lắm. 345 00:24:43,538 --> 00:24:47,568 - Chị để ở đâu? - Trong garage. 346 00:24:47,568 --> 00:24:49,088 Garage ở...? 347 00:24:49,138 --> 00:24:51,358 Sau nhà. 348 00:24:53,148 --> 00:24:55,878 Không chỉ có mình tôi là goá phụ. 349 00:24:55,908 --> 00:24:59,878 Chị pha nước đi. Tôi kiếm bánh cho. 350 00:25:44,538 --> 00:25:46,528 Chết cha. 351 00:25:57,698 --> 00:26:02,628 Sao con người lại phải chết?! 352 00:26:02,678 --> 00:26:04,908 Tại sao hả Chúa? 353 00:26:04,938 --> 00:26:07,538 Tại sao? 354 00:26:09,338 --> 00:26:12,648 Cám ơn cho tụi tôi mượn phòng ăn. 355 00:26:12,668 --> 00:26:14,938 Cám ơn vì làm bữa tối cho tụi tôi mới đúng. 356 00:26:14,968 --> 00:26:16,948 Chị đem tráng miệng lên chứ? 357 00:26:16,968 --> 00:26:20,648 Ừ, cứ việc để khay ở hành lang. 358 00:26:27,228 --> 00:26:30,208 - Bánh không? - cám ơn. 359 00:26:30,248 --> 00:26:33,668 chút rượu để nuốt trôi nà. 360 00:26:33,698 --> 00:26:36,148 Cám ơn mời tôi dùng bữa, 361 00:26:36,168 --> 00:26:38,888 nhưng nếu mong tôi đổi ý để sửa mái nhà cho anh chị, 362 00:26:38,898 --> 00:26:42,688 - Tôi chưa sẵn sàng đâu. - Không, Walter, 363 00:26:42,688 --> 00:26:45,268 Tụi tôi nghe nói về chuyện của anh... 364 00:26:45,288 --> 00:26:48,008 ...nên muốn an ủi vậy thôi. 365 00:26:48,028 --> 00:26:50,028 Ừ, và 1 bữa ăn tại nhà ngon miệng. 366 00:26:50,048 --> 00:26:53,638 Tin tôi đi, không có âm mưu gì đâu. 367 00:26:54,658 --> 00:26:57,878 Tôi thấy anh chị bày biện cho 4 người. Còn ai nữa hả? 368 00:26:57,878 --> 00:27:01,458 Tới rồi nè. Khẩn cấp gì? 369 00:27:06,538 --> 00:27:08,408 Chuyện gì vậy? 370 00:27:08,438 --> 00:27:13,998 Dượng dọn ra khỏi nhà. Ở trong phòng cho khách của chính nhà dượng thấy kỳ quá. 371 00:27:13,998 --> 00:27:16,668 Con tưởng dượng và mẹ đang cố hàn gắn. 372 00:27:16,698 --> 00:27:18,608 Đúng. Chẳng qua... 373 00:27:18,638 --> 00:27:22,718 Mẹ nghĩ nếu dượng và mẹ xa nhau 1 chút thì hơn. 374 00:27:22,748 --> 00:27:25,058 Vậy thì bả dọn ra đi! 375 00:27:25,088 --> 00:27:27,028 - Dylan. - Thiệt đó. 376 00:27:27,448 --> 00:27:30,448 Đừng để con ở lại với bả. Con loạn lên mất. 377 00:27:30,468 --> 00:27:33,878 Chúng ta sẽ gặp nhau thường xuyên mà. 378 00:27:34,378 --> 00:27:37,438 Sao mẹ lại cứ phải thắng? 379 00:28:01,738 --> 00:28:03,548 Ừ, tôi đang nghĩ về việc đi Paris. 380 00:28:03,548 --> 00:28:08,058 Todd và tôi đã bàn chuyện đó, nhưng giờ chắc tôi phải đi 1 mình. 381 00:28:08,058 --> 00:28:11,228 Walter mới chia tay với bạn đời - Todd. 382 00:28:11,228 --> 00:28:12,718 Họ là gay. 383 00:28:12,718 --> 00:28:14,498 Thế gian nhỏ bé nhỉ? 384 00:28:14,808 --> 00:28:16,078 Chính xác là nhỏ cỡ nào? 385 00:28:16,078 --> 00:28:19,488 Andrew cũng là một người đồng tính tự hào. 386 00:28:19,818 --> 00:28:23,298 Tuy nó gay, tụi tôi thấy không sao cả. 387 00:28:23,578 --> 00:28:26,558 - Từ hồi nào vại? - Biết 2 người còn có gì chung không? 388 00:28:26,558 --> 00:28:30,088 Thích giày ủng. Andrew có nhiều đôi đẹp lắm. 389 00:28:30,088 --> 00:28:34,278 2 anh có thể vui vẻ bên nhau trong tiệm giày biết chừng nào. 390 00:28:37,908 --> 00:28:41,318 Con đem tô xuống bếp. 391 00:28:42,318 --> 00:28:43,778 Cám ơn nhá. 392 00:28:44,188 --> 00:28:46,238 Mẹ đi cùng con. 393 00:28:48,288 --> 00:28:49,028 Mẹ làm gì vậy? 394 00:28:49,028 --> 00:28:52,578 Mẹ đang cố tránh "tia lửa tình" giữa con và Walter. 395 00:28:52,578 --> 00:28:53,728 Lửa tình? 396 00:28:53,728 --> 00:29:00,198 - ổng gấp đôi tuổi con. - Ừ, nhưng rất có tính hài... 397 00:29:02,078 --> 00:29:05,898 Ok. Biết bây giờ khó kiếm thầu lắm không? 398 00:29:05,898 --> 00:29:07,218 Lạy Chúa! 399 00:29:07,218 --> 00:29:09,148 Walter vừa chia tay đau khổ, 400 00:29:09,148 --> 00:29:12,308 Nếu chỉ cần con ngọt ngào với anh ta để mái nhà mẹ được sửa, thì... 401 00:29:12,308 --> 00:29:16,478 - Mẹ mai mối cho con vì muốn mái nhà mới? - Cửa sổ nữa. 402 00:29:16,478 --> 00:29:18,208 Đâu có mai mối gì đâu. 403 00:29:18,208 --> 00:29:24,078 Chỉ yêu cầu con tử tế với 1 người đang khổ sở kiêm nhà thầu giỏi thôi. 404 00:29:24,078 --> 00:29:28,818 - Nếu "tử tế" tức là sex. - Nói năng cẩn thận. Mẹ không đề nghị cái đó nha. 405 00:29:28,818 --> 00:29:32,018 Con có thể động viên đàn ông mà không cần thoả mãn anh ta mà. 406 00:29:32,018 --> 00:29:33,908 Mẹ làm chuyện đó cả đời. 407 00:29:34,488 --> 00:29:40,028 Andrew, mẹ phải về nhà mình, con là hy vọng duy nhất. 408 00:29:42,778 --> 00:29:43,808 Được. 409 00:29:43,808 --> 00:29:48,178 Con sẽ tán tỉnh ổng vì mẹ. 410 00:29:48,928 --> 00:29:50,278 Ngoan lắm. 411 00:29:50,278 --> 00:29:55,778 Đổi lại là 1 cái tv màn hình phẳng 60 inch. 412 00:29:55,778 --> 00:29:58,718 Được, nếu khiến Walter làm kịp tiến độ và lấy tiền công ít, 413 00:29:58,718 --> 00:30:02,268 Là có âm thanh surround luôn đó cưng. 414 00:30:09,238 --> 00:30:10,628 Không. 415 00:30:10,328 --> 00:30:12,358 Gã Walter đó phải tiếp tục khổ sở, 416 00:30:12,358 --> 00:30:15,598 không là hắn sửa nhà cho Bree. Bree bỏ tụi mình mất. 417 00:30:15,898 --> 00:30:19,978 Mẹ biết không thể kéo dài mãi được. Bree ở đây thêm 1-2 tuần nữa mà. 418 00:30:19,978 --> 00:30:21,308 Như vại không đủ. 419 00:30:21,308 --> 00:30:23,358 Bree mới bắt đầu trang trí nhà bếp, 420 00:30:23,858 --> 00:30:28,398 Mẹ nghe nói Bree sắp làm vườn thảo mộc nữa cơ. 421 00:30:28,758 --> 00:30:30,508 Phải ngăn lại. 422 00:30:30,508 --> 00:30:31,428 Cách nào? 423 00:30:31,428 --> 00:30:32,518 Đâu biết, 424 00:30:32,518 --> 00:30:38,688 nhưng áo gối mẹ được ủi thế kia, mẹ không để nó lại như trước đâu. 425 00:30:39,148 --> 00:30:43,088 Walter, miệng anh dính. 426 00:30:43,098 --> 00:30:44,638 Cám ơn. 427 00:30:45,828 --> 00:30:47,328 Chào bà con. 428 00:30:47,328 --> 00:30:51,708 Xin lỗi, nhưng mùi bánh táo làm tôi thèm quá. 429 00:30:51,708 --> 00:30:54,018 Khỏi nói nữa. 1 miếng cho chị ngay. 430 00:30:54,518 --> 00:30:58,078 Susan Delfino, đây là Walter Bierlich. Đây là nhà Susan. 431 00:30:58,078 --> 00:30:59,778 Chị ấy tốt bụng cho tụi tôi ở ké. 432 00:30:59,778 --> 00:31:00,648 Khoẻ không? 433 00:31:00,648 --> 00:31:02,198 Của chị nè. 434 00:31:02,198 --> 00:31:03,898 Cám ơn. 435 00:31:09,008 --> 00:31:11,338 Chị ăn ở đây? 436 00:31:11,338 --> 00:31:13,428 Tôi ngồi chút thôi. 437 00:31:13,838 --> 00:31:16,588 Andrew, mọi người nhớ con lắm, 438 00:31:16,588 --> 00:31:22,318 - nhưng chắc con thích chỗ ở mới lắm ha. - Dạ, nó được lắm. 439 00:31:22,318 --> 00:31:25,248 Tất nhiên là cũng cô đơn. 440 00:31:25,248 --> 00:31:28,158 Thi thoảng có người qua thăm thì hay hơn. 441 00:31:28,158 --> 00:31:30,208 Rồi con sẽ kiếm được ai đó thôi. 442 00:31:30,208 --> 00:31:31,838 Con luôn vậy mà. 443 00:31:31,838 --> 00:31:36,358 Anh phải thấy bạn trai trước của nó - Justin. Hot lắm đó. 444 00:31:36,358 --> 00:31:40,138 Con có vẻ thích mấy anh cơ bắp há? 445 00:31:41,308 --> 00:31:42,138 Um... 446 00:31:42,138 --> 00:31:46,058 Đúng, nhưng Andrew trưởng thành rồi. 447 00:31:46,058 --> 00:31:48,748 Nó nhận ra như thế thật trẻ con. 448 00:31:48,748 --> 00:31:52,138 Sở thích bây giờ của nó cũng trưởng thành, 449 00:31:52,138 --> 00:31:55,838 Nó thích người có trình độ như Walter đây. 450 00:31:57,308 --> 00:31:58,678 Oh! 451 00:31:59,078 --> 00:32:00,778 Ra là mai mối hả? 452 00:32:00,778 --> 00:32:03,358 Tôi không nhận ra, 453 00:32:03,358 --> 00:32:07,908 tại khác biệt tuổi tác lớn quá mà. 454 00:32:08,748 --> 00:32:11,128 Nhưng sao lại không chứ? Cuộc đời đâu còn dài. 455 00:32:11,128 --> 00:32:13,858 Với Walter đời càng ngắn hơn. 456 00:32:13,858 --> 00:32:14,958 Susan. 457 00:32:14,958 --> 00:32:17,558 Đừng hiểu lầm. Tôi nghĩ là hay lắm. 458 00:32:17,558 --> 00:32:20,588 Anh nên chộp lấy cơ hội được yêu. 459 00:32:20,588 --> 00:32:26,518 - Mặc kệ bạn anh nghĩ anh quen trai bao. - Chị đem lên cho Julie đi. 460 00:32:26,518 --> 00:32:28,918 Susan đúng. Bạn tôi sẽ nghĩ vậy. 461 00:32:28,918 --> 00:32:30,898 Anh nên kiếm bạn mới. 462 00:32:30,898 --> 00:32:31,768 Nghe nè. 463 00:32:31,768 --> 00:32:32,958 Cậu có vẻ đàng hoàng, 464 00:32:32,958 --> 00:32:35,018 Khoe cậu với bồ cũ của tôi sẽ hay lắm, 465 00:32:35,018 --> 00:32:36,958 nhưng như vậy là lợi dụng cậu. 466 00:32:36,958 --> 00:32:38,578 Nó đâu ngại gì. 467 00:32:38,578 --> 00:32:41,828 Cứ khoe em đi. 468 00:32:41,828 --> 00:32:47,408 Nó có cái áo lót sẽ khiến bồ cũ anh phát khóc. 469 00:32:47,408 --> 00:32:49,638 Dù nghe rất hấp dẫn, 470 00:32:49,638 --> 00:32:53,048 tôi chưa sẵn sàng hẹn hò, nên... 471 00:32:53,938 --> 00:32:56,888 Cám ơn nhiều về bữa tối. 472 00:32:59,278 --> 00:33:00,708 Khoan, Walter! 473 00:33:00,708 --> 00:33:04,518 Để tôi mang lên cho Julie. 474 00:33:04,958 --> 00:33:07,658 Còn chị. Ngồi yên đó. 475 00:33:21,332 --> 00:33:23,092 Có người hẹn ta ở đây hay sao? 476 00:33:23,092 --> 00:33:25,452 Tôi gọi quản lý hỏi thử... 477 00:33:25,452 --> 00:33:30,092 ...về việc rắc tro Ida ở đây, ổng không cho phép. 478 00:33:30,882 --> 00:33:32,892 Thế vào làm sao? 479 00:33:34,002 --> 00:33:34,742 Oh,lynette. 480 00:33:34,742 --> 00:33:36,042 Tại bà xúi thôi. 481 00:33:36,042 --> 00:33:38,132 1 phần là do bà đó. 482 00:33:44,842 --> 00:33:46,772 Ra. 483 00:33:56,792 --> 00:34:01,082 Tôi biết là ích kỷ, nhưng tôi muốn anh chị ở lại. 484 00:34:02,302 --> 00:34:03,112 Chi? 485 00:34:03,112 --> 00:34:07,702 - Tôi tưởng chị muốn ở riêng tư. - Thì đúng, vào ngày nào đó... 486 00:34:07,702 --> 00:34:10,212 nhưng giờ tôi muốn được chị chăm sóc. 487 00:34:10,512 --> 00:34:15,262 Mọi việc nấu nướng, lau dọn, sắp xếp... 488 00:34:17,582 --> 00:34:21,912 giúp tôi thấy mình không bị sụp đổ. 489 00:34:22,992 --> 00:34:24,852 Chị ổn mà. 490 00:34:24,852 --> 00:34:26,312 Không. 491 00:34:27,432 --> 00:34:31,742 Tôi có thai, chồng thì ở trại cai nghiện, 492 00:34:31,742 --> 00:34:36,042 Tôi thấy mình còn tỉnh táo là nhờ chị ở đây, 493 00:34:36,042 --> 00:34:40,122 giúp nhà tôi mang hơi ấm gia đình. 494 00:34:46,402 --> 00:34:51,762 Cuộc nói chuyện này phải có thêm bánh sôcôla mới được. 495 00:34:53,202 --> 00:34:55,692 Cho tôi sữa nữa nha? 496 00:34:55,702 --> 00:34:58,352 Tôi quay lại liền. 497 00:35:08,222 --> 00:35:13,232 - Muốn nói điều gì trước không? - Có lẽ vậy 498 00:35:13,972 --> 00:35:15,582 Oh. 499 00:35:15,582 --> 00:35:17,172 um... 500 00:35:17,662 --> 00:35:20,952 "Đừng đứng trên mộ tôi mà khóc." 501 00:35:20,952 --> 00:35:24,482 "Tôi không có ở đó đâu. Tôi không ngủ." 502 00:35:24,482 --> 00:35:31,502 "Tôi là cả ngàn cơn gió đang thổi. Tôi là những tia sáng lấp lánh của tuyết." 503 00:35:31,502 --> 00:35:35,402 "Tôi là tia nắng trên hạt lúa chín. 504 00:35:35,892 --> 00:35:40,042 Là cơn mưa mùa thu nhẹ nhàng." 505 00:35:42,062 --> 00:35:47,702 "Đừng đứng trên mộ tôi mà khóc. Tôi không ở đó đâu." 506 00:35:47,702 --> 00:35:50,452 "Tôi chưa chết đâu." 507 00:35:51,592 --> 00:35:53,702 Tuyệt vời lắm. 508 00:35:56,972 --> 00:35:58,142 Rắc bả đi. 509 00:35:58,142 --> 00:36:00,052 Nhớ canh hướng gió. 510 00:36:00,052 --> 00:36:01,112 Bả chơi ở vị trí thứ 3? 511 00:36:01,112 --> 00:36:02,922 Đúng. 512 00:36:03,952 --> 00:36:06,042 Trơi ơi. 513 00:36:07,232 --> 00:36:08,912 Khoan. Xin lỗi. 514 00:36:08,912 --> 00:36:10,242 Vị trí hỗ trợ chốt cơ. 515 00:36:10,242 --> 00:36:12,362 Ờ. 516 00:36:14,302 --> 00:36:15,882 Okay. 517 00:36:17,112 --> 00:36:18,702 Không, là vị trí thứ 3. 518 00:36:18,702 --> 00:36:19,762 Khỉ thật, Karen. 519 00:36:19,762 --> 00:36:22,542 Tôi sắp "cạn" Ida rồi nè. 520 00:36:30,242 --> 00:36:31,752 Đứng yên! 521 00:36:31,752 --> 00:36:35,322 Ở yên, giơ tay lên. 522 00:36:35,932 --> 00:36:38,352 Chia nhau ra, hẹn gặp ở xe. 523 00:36:38,752 --> 00:36:40,792 Hành động! 524 00:36:40,892 --> 00:36:41,922 Hey,hey! 525 00:36:41,922 --> 00:36:43,282 Kia kìa! 526 00:36:43,282 --> 00:36:44,202 Oh! 527 00:36:44,202 --> 00:36:47,242 Quay lại đây! 528 00:36:51,492 --> 00:36:53,622 - Chạy đi! - Tóm lấy cô ta! 529 00:36:53,622 --> 00:36:55,682 - Dừng lại! - Tóm được rồi. 530 00:37:07,832 --> 00:37:09,932 Khi em khai sự thật, 531 00:37:09,932 --> 00:37:14,172 Vợ Al nói cô ta xé hết những gì liên quan tới tài khoản ngoài biển rồi. 532 00:37:14,172 --> 00:37:17,232 Cô ta bảo vệ cho Al. 533 00:37:18,372 --> 00:37:21,572 Vậy, tụi mình trắng tay rồi. 534 00:37:21,862 --> 00:37:23,542 Em rất tiếc. 535 00:37:23,542 --> 00:37:26,932 Tuy vậy, chúng ta còn có nhau. 536 00:37:26,932 --> 00:37:31,342 Tụi mình sẽ tái hôn, mọi thứ sẽ ổn thôi. 537 00:37:31,342 --> 00:37:34,742 "Dù cao sang hay nghèo hèn" phải không? 538 00:37:38,512 --> 00:37:40,812 "Dù ốm đau hay khoẻ mạnh" 539 00:37:42,222 --> 00:37:45,022 Mọi lời thề hứa đó. 540 00:37:51,802 --> 00:37:57,272 Em đi lấy chút rượu gừng để uống mừng tương lai chúng ta. 541 00:37:58,032 --> 00:37:59,362 Chào bác sĩ. 542 00:37:59,362 --> 00:38:01,462 Carlos trông ngày càng khá hơn. 543 00:38:01,462 --> 00:38:04,352 Bác sĩ cứ làm tốt thế nha. 544 00:38:07,752 --> 00:38:10,172 Chưa nói cổ biết hả? 545 00:38:10,172 --> 00:38:12,242 Tôi đang ráng. 546 00:38:12,242 --> 00:38:17,192 Carlos, anh sợ, nhưng đừng coi thường cô ấy quá. 547 00:38:17,192 --> 00:38:20,542 Cô ấy không bỏ anh vì anh mù đâu. 548 00:38:22,672 --> 00:38:26,352 Bác sĩ không hiểu Gaby. 549 00:38:34,120 --> 00:38:36,550 Cũng may tụi cớm chỉ cảnh cáo thôi. 550 00:38:36,550 --> 00:38:39,450 Mém nữa tôi bị bắt lần thứ 3. 551 00:38:41,870 --> 00:38:45,180 Tôi vui vì thực hiện được ý nguyện của Ida. 552 00:38:45,180 --> 00:38:47,140 Việc chị làm tốt đẹp lắm. 553 00:38:47,640 --> 00:38:49,950 Vậy sao tôi không thấy khá hơn? 554 00:38:50,350 --> 00:38:51,770 Tôi không biết. 555 00:38:51,770 --> 00:38:52,680 Sao lại không? 556 00:38:52,680 --> 00:38:57,600 Vì chưa đủ so với những gì bà ấy làm cho tôi. 557 00:38:57,600 --> 00:39:00,650 Ida cứu sống con tôi. 558 00:39:00,650 --> 00:39:03,870 Bà ấy tốt như thế, mà tôi không hề tìm hiểu bả, 559 00:39:03,870 --> 00:39:06,060 Đúng là tôi rắc tro giúp bả. 560 00:39:06,060 --> 00:39:10,570 Nhưng làm gì đó trước khi Ida thành tro bụi thì hay hơn. 561 00:39:11,320 --> 00:39:14,010 Đó là bài học ta luôn phải học đi học lại-- 562 00:39:14,010 --> 00:39:16,720 Hãy trân trọng người khác khi ta còn có họ. 563 00:39:16,720 --> 00:39:18,770 Ừ. 564 00:39:23,940 --> 00:39:27,840 Lần 3 sao? 2 lần trước bị bắt vì chuyện gì? 565 00:39:28,340 --> 00:39:32,170 Chuyện dài lắm. Cần vô bar uống bia kể mới được. 566 00:39:33,690 --> 00:39:36,310 Tôi có thì giờ mà. 567 00:39:49,150 --> 00:39:53,890 Còn làm gì ở đây? Tưởng anh kiếm được nhà trọ rồi. 568 00:39:53,890 --> 00:39:59,730 Đúng. Nhưng cần làm rõ điều này trước khi anh đi. 569 00:39:59,730 --> 00:40:02,950 Anh không đi theo ý của em. 570 00:40:02,950 --> 00:40:05,970 Anh đi vì anh bỏ em. 571 00:40:07,030 --> 00:40:09,350 Vậy ra muốn như thế sao? 572 00:40:09,350 --> 00:40:10,980 Tuỳ. 573 00:40:10,980 --> 00:40:14,950 - Coi như anh bỏ tôi. - Ừ. Đây là lý do. 574 00:40:16,180 --> 00:40:20,360 Em nói mọi việc xảy ra là do chồng cũ của em. Anh đã tin em. 575 00:40:20,360 --> 00:40:26,580 Em nói đó là lỗi hoàn toàn của anh ta. Giờ anh biết đó là lỗi do em. 576 00:40:28,980 --> 00:40:32,910 Chúng ta đều dối trá như nhau rồi. 577 00:40:33,400 --> 00:40:35,400 Thực ra... 578 00:40:35,400 --> 00:40:38,950 Em còn siêu hơn anh nữa. 579 00:41:12,920 --> 00:41:18,360 Đã 7 ngày sau khi cơn lốc kéo tới Wisteria lane, 580 00:41:19,920 --> 00:41:24,870 Và mọi người tiếp tục nhặt lại mảnh vụn của cuộc đời họ. 581 00:41:25,940 --> 00:41:29,410 Người tìm lại được tình bạn quý báu. 582 00:41:30,500 --> 00:41:34,460 Người khám phá ra những quá khứ đầy màu sắc. 583 00:41:36,190 --> 00:41:40,690 Người tìm thấy những thách thức họ không ngờ tới. 584 00:41:46,410 --> 00:41:48,740 Và rồi... 585 00:41:51,160 --> 00:41:54,120 Có một cô bé... 586 00:41:54,120 --> 00:41:59,640 vấp phải một sự thật cô hằng tìm kiếm... 587 00:42:01,100 --> 00:42:04,700 chỉ để... ước chi cô đã đừng làm vậy. 588 00:42:06,580 --> 00:52:07,570 DESPERATE HOUSEWIVES phần 4 tập 10 -=[Thực hiện: lazy610@yahoo.com]=-