1
00:00:02,420 --> 00:00:03,671
[FRIENDS tập trước]
2
00:00:03,838 --> 00:00:06,882
Vụ công việc đến đâu rồi?
Anh ấy đề nghị tớ một việc.
3
00:00:07,049 --> 00:00:10,302
Biết sao không?
Lại phải có một chai rượu Israel ngon nhất!
4
00:00:12,638 --> 00:00:14,849
Công việc đó ở Paris.
5
00:00:20,646 --> 00:00:23,190
Oh, Chúa ơi, PLS,
ai đó nói gì đi.
6
00:00:23,774 --> 00:00:27,319
Vậy nếu cậu nhận công việc đó,
cậu sẽ chuyển đến Paris?
7
00:00:27,486 --> 00:00:30,364
Hoặc nếu không cậu sẽ thoát ẩn thoát hiện
mỗi nơi một tí.
8
00:00:31,824 --> 00:00:37,288
Tớ biết, việc này rất lớn, rất đáng sợ
và thực sự phải xa các cậu.
9
00:00:37,455 --> 00:00:39,957
Nhưng đây là cơ hội tuyệt vời cho tớ.
10
00:00:40,166 --> 00:00:42,752
Tớ cũng đã đề cập với họ về việc Emma...
11
00:00:42,918 --> 00:00:46,005
... và họ nói là họ sẽ làm tất cả để
tớ cảm thấy dễ chịu nhất có thể.
12
00:00:46,213 --> 00:00:47,256
Okay.
13
00:00:47,423 --> 00:00:51,052
Ý tớ là, tớ sẽ bay đi bay về,
họ sẽ trả tiền cho tớ. Bất cứ điều gì tớ muốn.
14
00:00:51,218 --> 00:00:54,263
Sếp tớ cũng hứa sẽ cho tớ
một cái đèn mới ở chỗ làm đấy.
15
00:01:00,603 --> 00:01:03,856
Được rồi. Vậy thì cứ thế đi.
Oh, cảm ơn cậu. Cảm ơn cậu.
16
00:01:04,023 --> 00:01:05,066
Yeah.
17
00:01:06,817 --> 00:01:10,905
Có chắc đây là điều cậu muốn không?
Tớ nghĩ là đúng.
18
00:01:11,072 --> 00:01:12,239
[RACHEL CHUCKLES]
19
00:01:14,575 --> 00:01:18,913
Chuyện gì thế?
Tớ vừa nhận được một công việc tuyệt vời.
20
00:01:19,080 --> 00:01:21,207
Hey, tuyệt vời! Được quá!
Cậu vui rồi!
21
00:01:21,373 --> 00:01:23,292
Công việc ở Paris.
Cái gì?
22
00:01:23,459 --> 00:01:29,381
Không, không, không! Không, không, không!
Quá nhiều thay đổi, okay?
23
00:01:29,548 --> 00:01:32,259
Đầu tiên là Phoebe kết hôn.
Chúc mừng cậu.
24
00:01:32,426 --> 00:01:36,722
Sau đó hai người này chuyển đến ngôi nhà hâm dở
ở vùng ngoại ô cũng hâm dở.
25
00:01:36,889 --> 00:01:41,769
Hey, trước đó, cậu đã nói là sẽ hỗ trợ bọn tớ mà.
Qua lâu rồi. Tớ còn chẳng tin nữa là!
26
00:01:43,229 --> 00:01:45,731
Các cậu, việc này thực sự rất rất
quan trọng với tớ.
27
00:01:45,898 --> 00:01:48,400
Sẽ rất ý nghĩa nếu các cậu hiểu tớ.
28
00:01:48,567 --> 00:01:52,113
Dĩ nhiên là bọn tớ hiểu. Chúc mừng cậu.
Cám ơn cậu.
29
00:01:52,363 --> 00:01:53,739
Joey?
30
00:01:53,906 --> 00:01:58,077
Không, cái ôm của tớ chỉ dành cho
những người ở lại Mỹ thôi!
31
00:01:58,244 --> 00:01:59,662
Joey, sẽ rất ý nghĩa...
32
00:01:59,829 --> 00:02:02,957
Không! Để cái tay Pháp của cậu tránh xa tớ ra!
Joey?
33
00:02:03,124 --> 00:02:04,375
Joey.
34
00:02:04,917 --> 00:02:08,129
Cậu thấy ổn với quyết định đó không?
Well, nó làm tớ thấy buôn, nhưng...
35
00:02:08,295 --> 00:02:10,464
Tớ nói Ross.
Hiểu rồi.
36
00:02:12,466 --> 00:02:16,053
Rachel đi đến nước khác?
Tớ không thể gặp cô ấy mỗi ngày nữa à?
37
00:02:16,220 --> 00:02:18,556
Sao mà tớ thoải mái với việc đó được?
38
00:02:18,722 --> 00:02:21,183
Nhưng chúng ta làm gì bây giờ?
Cô ấy rất cần công việc này.
39
00:02:21,350 --> 00:02:25,604
Cậu có nghĩ là nếu Ralph Lauren mời cô ấy quay lại...
40
00:02:25,771 --> 00:02:27,106
... cô ấy sẽ ở lại không?
41
00:02:27,273 --> 00:02:28,274
Sao mà làm thế được?
42
00:02:28,440 --> 00:02:32,027
Đây là lúc cậu sử dụng
một trong ba điều ước của mình à?
43
00:02:32,194 --> 00:02:35,239
Anh không biết, Anh có thể nói chuyện
với sếp của cô ấy. Yeah.
44
00:02:35,406 --> 00:02:38,826
Tớ đã gặp hắn hôm Giáng Sinh.
Bọn tớ rất hợp nhau.
45
00:02:38,993 --> 00:02:42,621
Cái tay cứ gọi anh là "Ron" hả?
Anh có nói chúng ta là anh em đâu!
46
00:03:22,286 --> 00:03:24,955
Hey, Phoebe. Hey.
Nói xem cậu nghĩ gì.
47
00:03:25,122 --> 00:03:28,751
Căn nhà cạnh nhà bọn tớ mới mua
cũng lại rao bán đấy.
48
00:03:28,918 --> 00:03:31,212
Tớ muốn xem qua tí chút,
nhưng Chandler không cho.
49
00:03:31,378 --> 00:03:32,546
Ngày mai bọn tớ đặt cọc tiền rồi.
50
00:03:32,713 --> 00:03:35,758
Xem thêm nữa chỉ là bọn tớ rối lên.
Sẽ rất dễ nhầm lẫn.
51
00:03:35,925 --> 00:03:37,384
Tớ thì sẵn dốt rồi.
52
00:03:38,802 --> 00:03:41,555
Nhưng nhỡ nó tốt hơn căn của chúng ta thì sao?
Sao mình không nên nghía một chút?
53
00:03:41,722 --> 00:03:43,098
Cậu nghĩ sao, Pheebs?
54
00:03:43,265 --> 00:03:47,436
Tớ nghĩ cậu mặc cái đó giống hệt
thằng bán kem ở cửa hàng BaskinRobbins.
55
00:03:51,232 --> 00:03:53,067
Đại khái thế...
56
00:03:54,860 --> 00:03:58,239
Hey, Estelle Leonard có phải đại diện của Joey không nhỉ?
Yeah.
57
00:03:58,405 --> 00:04:00,032
Cô ấy chết rồi.
Cậu đùa à!
58
00:04:00,199 --> 00:04:02,660
Khủng khiếp thật.
Yeah, mới Thứ Bảy trước.
59
00:04:02,826 --> 00:04:07,414
Wow! Cô ấy là người đàn ông da đen
đầu tiên một mình bay qua Đại Tây Dương!
60
00:04:10,084 --> 00:04:13,587
Chờ chút, tớ đọc nhầm.
Oh, yeah?
61
00:04:13,963 --> 00:04:18,092
Yeah, cô ấy chỉ là người đại diện.
Joey sẽ rất buồn đấy.
62
00:04:18,259 --> 00:04:22,680
Tớ biết. Anh ấy luôn muốn mình là
người đàn ông da đen đầu tiên vượt Đại Tây Dương.
63
00:04:24,139 --> 00:04:25,766
Bọn mình không thể kể cho Joey chuyện này.
64
00:04:25,933 --> 00:04:28,560
Cậu ấy sẽ lật lại chuyện
mọi thứ đang thay đổi.
65
00:04:28,727 --> 00:04:30,521
Vụ này sẽ đẩy cậu ấy vào chân tường.
66
00:04:30,688 --> 00:04:33,315
Cậu nghĩ là không nên nói với cậu ấy à?
Không phải lúc này.
67
00:04:33,482 --> 00:04:36,485
Cho cậu ấy một vài ngày để quen dần đã.
68
00:04:36,652 --> 00:04:38,028
Nếu cậu ấy đọc báo thì sao?
69
00:04:38,195 --> 00:04:41,824
Trừ phi Snoopy nói cho thằng Charlie Brown biết,
anh nghĩ là bọn mình okay.
70
00:04:48,289 --> 00:04:51,750
Tôi giúp gì được cậu?
Yeah. Tôi là bạn của Rachel Green.
71
00:04:51,917 --> 00:04:55,129
Thực ra, chúng ta đã gặp nhau ở bữa tiệc Giáng sinh
khoảng hai năm trước đây.
72
00:04:55,296 --> 00:04:58,590
Oh, đúng rồi. Don à?
Gần trúng. Ron.
73
00:05:01,135 --> 00:05:03,095
Well, tôi giúp gì được cho cậu?
74
00:05:03,262 --> 00:05:07,975
Well, tôi tới để xem xem liệu anh
có thể cho Rachel quay lại làm việc không.
75
00:05:08,434 --> 00:05:11,228
Cô ấy bảo cậu đến và làm thế này à?
76
00:05:11,395 --> 00:05:13,105
Không, trước hết tôi mong anh đồng ý...
77
00:05:13,272 --> 00:05:16,066
... sau đó mình cùng xem cô ấy
có muốn quay lại không.
78
00:05:16,984 --> 00:05:18,986
Wow, hấp dẫn đấy.
79
00:05:19,653 --> 00:05:24,408
Cô ấy yêu công việc ở đây. Hãy xem,
anh sẽ không thể tìm được ai...
80
00:05:24,575 --> 00:05:27,036
... làm việc tốt như cô ấy.
Đúng không?
81
00:05:27,536 --> 00:05:31,248
Cô ấy thì cũng tốt.
Tôi cũng biết thế đấy.
82
00:05:31,707 --> 00:05:34,126
Nhưng tôi rất tiếc,
tôi không làm được gì đâu.
83
00:05:34,418 --> 00:05:38,047
Oh, không đúng lắm.
Tôi không muốn làm gì cả.
84
00:05:39,089 --> 00:05:40,716
Tôi hiểu rồi.
85
00:05:41,467 --> 00:05:43,802
Cảm ơn anh nhiều.
86
00:05:48,140 --> 00:05:50,934
Con trai anh à?
Vâng, tên nó là Ross.
87
00:05:55,606 --> 00:06:00,736
Sao thế?
Không sao, chỉ là đọc gần giống Ron.
88
00:06:02,363 --> 00:06:06,367
Thế chú nhóc Ross này có
chẳng may thích khủng long không?
89
00:06:06,533 --> 00:06:09,328
Yeah, nó nói về chúng suốt. Sao vậy?
90
00:06:10,037 --> 00:06:14,875
Nó có muốn đi với tôi đến
Bảo tàng Lịch sử Tự nhiên...
91
00:06:15,042 --> 00:06:18,754
... khi mọi người đã ra về hết,
chỉ còn lại hai người...
92
00:06:18,921 --> 00:06:21,715
... và nó có thể đụng vào bất kể
cái gì nó muốn?
93
00:06:27,179 --> 00:06:30,557
Tôi thấy có vẻ như anh không hiểu lắm.
94
00:06:30,724 --> 00:06:33,060
Hãy để tôi bắt đầu lại.
Tôi là một nhà cổ sinh vật học.
95
00:06:33,227 --> 00:06:39,149
Anh sẽ ở đó cũng với bọn tôi, và chỉ
chạm vào xương hóa thạch thôi!
96
00:06:42,361 --> 00:06:46,949
Anh sắp xếp được chứ?
Anh cho Rachel quay lại. Coi như xong.
97
00:06:47,116 --> 00:06:50,869
Tôi nghĩ Rachel trở lại cũng
không phải điều tệ hại nhất.
98
00:06:51,036 --> 00:06:53,789
Cảm ơn! Tuyệt vời!
Cảm ơn rất nhiều.
99
00:06:53,956 --> 00:06:56,542
Tôi thề, cậu bé nhà anh sẽ
có một khoảng thời gian để đời.
100
00:06:56,708 --> 00:06:58,710
Thật tuyệt vời.
Tôi cũng lo cho bé Ross.
101
00:06:58,877 --> 00:07:02,339
Nó đọc suốt ngày, thu thập đá
và luôn bị ám ảnh với mấy con khủng long.
102
00:07:02,506 --> 00:07:03,632
Nó ổn!
103
00:07:06,427 --> 00:07:08,637
Hey, Pheebs.
Hey.
104
00:07:08,804 --> 00:07:11,682
Cậu ổn chứ?
Phát điên vì đại diện của tớ.
105
00:07:11,849 --> 00:07:13,475
Estelle? Tại sao?
106
00:07:13,642 --> 00:07:16,812
Có một vai trong một bộ phim truyền hình
mà tớ thấy tớ rất hợp...
107
00:07:16,979 --> 00:07:20,149
... mà tớ thậm chí còn không được nhắc đến.
Tốt nhất là cô ấy nên có lý do cho việc đó.
108
00:07:21,942 --> 00:07:23,861
Tớ nghĩ là cô ấy có đấy.
109
00:07:24,027 --> 00:07:27,739
Well, tớ rất muốn nghe đấy,
bởi vì cô ấy vẫn làm thế mà.
110
00:07:27,906 --> 00:07:30,868
Không, chờ đã, chờ đã!
Được rồi, tớ phải đi.
111
00:07:31,034 --> 00:07:35,456
Nghe này. Hứa với tớ là cậu sẽ chờ một chút
trước khi phone cho cô ấy.
112
00:07:35,622 --> 00:07:37,374
Well, okay. Sao thế?
113
00:07:37,541 --> 00:07:43,422
Vì một lời hứa giữa bạn bè với nhau
nghĩa là không cần phải nêu lý do.
114
00:07:47,342 --> 00:07:50,053
Mình thích câu đó!
115
00:07:55,684 --> 00:07:57,436
[PHONE RINGING]
116
00:07:57,769 --> 00:08:01,398
Hello?
Joey, Estelle đây.
117
00:08:02,232 --> 00:08:04,693
Tôi vừa định gọi cô này.
Kỳ lạ thật.
118
00:08:04,943 --> 00:08:08,572
Hơi trùng hợp đấy, nhưng rất đáng tin.
119
00:08:10,324 --> 00:08:13,535
Nghe này, tôi chắc chắn là cậu đang tự hỏi
tại sao tôi không để cậu...
120
00:08:13,702 --> 00:08:15,996
... đến buổi diễn thử cho bộ phim truyền hình.
121
00:08:16,163 --> 00:08:17,456
Yeah, đúng thế đấy.
122
00:08:17,623 --> 00:08:21,793
Tôi đoán là tôi đã bỏ bom cậu.
123
00:08:22,044 --> 00:08:26,423
Thật á? Cô biết đấy, có vẻ như tất cả
những gì gần đây cô làm chỉ là bỏ bom tôi.
124
00:08:26,590 --> 00:08:29,635
Đừng nói giọng đó với tôi.
Cậu nghĩ cậu là ai chứ?
125
00:08:29,801 --> 00:08:35,098
Alan Lemon, người đàn ông da đen đầu tiên
một mình bay qua Đại Tây Dương à?
126
00:08:36,892 --> 00:08:39,353
Không, tôi chỉ muốn nói cô là
đại diện của tôi...
127
00:08:39,520 --> 00:08:42,523
... và cô chẳng có buổi thử vai nào cho tôi cả,
và tôi mệt lắm rồi.
128
00:08:42,689 --> 00:08:43,815
Cậu nói quái gì thế?
129
00:08:43,982 --> 00:08:47,819
Tôi đang nói là tôi không muốn làm việc
với cô nữa, okay, Estelle?
130
00:08:47,986 --> 00:08:49,696
Cô bị sa thải. Tạm biệt.
131
00:08:52,616 --> 00:08:54,785
Man, một tuần khó khăn cho Estelle.
132
00:08:58,372 --> 00:09:00,207
Hi.
Hi.
133
00:09:00,374 --> 00:09:02,834
Emma quên con T. Rex này ở nhà tớ.
134
00:09:03,001 --> 00:09:07,798
Cậu biết nó không ngủ được nếu không có nó mà.
Well, giờ thì nó đang ngủ.
135
00:09:07,965 --> 00:09:11,218
Đừng bắt con bé phải ôm nó.
Okay.
136
00:09:11,426 --> 00:09:13,971
Cậu sẽ không tin chuyện xảy ra
với tớ hôm nay đâu!
137
00:09:14,221 --> 00:09:17,266
Ralph Lauren gọi tớ quay lại làm việc!
138
00:09:17,432 --> 00:09:21,562
Không thể!
Ý tớ là, kỳ lạ thật đấy.
139
00:09:21,728 --> 00:09:24,815
Họ sa thải tớ rồi chẳng hiểu vì cái gì
họ lại gọi tớ quay lại.
140
00:09:24,982 --> 00:09:27,901
Ý tớ là, nơi đó sẽ loạn nếu không có tớ!
141
00:09:28,110 --> 00:09:31,488
Vậy cậu sẽ không Paris chứ?
Không, tớ vẫn đi!
142
00:09:31,738 --> 00:09:34,700
[BABBLING]
143
00:09:35,742 --> 00:09:37,411
Sa... sao cơ?
144
00:09:37,578 --> 00:09:40,581
Well, nếu người Louis Vuitton biết là...
145
00:09:40,747 --> 00:09:44,334
... ralph Lauren muốn tớ quay lại,
họ sẽ trả tớ nhiều tiền hơn!
146
00:09:44,501 --> 00:09:47,004
Ross, không tuyệt vời sao?
Yeah h h h!
147
00:09:47,588 --> 00:09:49,673
Yay!
148
00:09:53,677 --> 00:09:54,678
[KNOCKING ON DQOR]
149
00:09:56,013 --> 00:09:58,140
Hi. Chúng tôi mua căn hộ bên cạnh.
150
00:09:58,307 --> 00:10:00,517
Có thể cho bọn tôi ngó nghiêng chút không?
151
00:10:00,684 --> 00:10:03,520
Được chứ, tôi vẫn đang cho mọi người
đến xem mà, PLS, đi xem đi.
152
00:10:03,687 --> 00:10:04,730
Thanks.
153
00:10:04,896 --> 00:10:07,232
Cảm giác như mình đang
lừa dối căn nhà mình vậy.
154
00:10:07,733 --> 00:10:10,569
Nếu chúng ta lừa nó, thì cũng nên
đi cùng với một căn nóng bỏng và trẻ hơn...
155
00:10:10,736 --> 00:10:13,322
... căn của chúng ta chứ, đúng không?
156
00:10:15,449 --> 00:10:18,201
Căn của chúng ta đẹp hơn nhiều!
157
00:10:18,368 --> 00:10:22,247
Phòng khách nhỏ hơn này,
phòng ăn thì như là cái hang ấy.
158
00:10:22,414 --> 00:10:23,707
Lỗ gì thế này!
159
00:10:23,915 --> 00:10:27,669
Vậy, hai người thấy sao?
Thích lắm!
160
00:10:27,919 --> 00:10:31,673
Chúng tôi đã có đề nghị mua.
Người phụ nữ tầng trên cũng đang muốn đấy.
161
00:10:31,840 --> 00:10:33,800
Họ có thể là hàng xóm của chúng ta.
Họ thế nào?
162
00:10:33,967 --> 00:10:37,054
Người phụ nữ tầng trên rất tốt.
Cô ấy có chồng và hai đứa con.
163
00:10:37,304 --> 00:10:42,934
Anh ấy làm ở Wall Street, còn cô ấy là...
Oh... chúa... ơi!
164
00:10:52,653 --> 00:10:54,237
Đích thị.
165
00:10:59,868 --> 00:11:02,120
Hey, Joey, cậu muốn đi với tớ...?
166
00:11:02,704 --> 00:11:03,955
Cậu ổn không?
167
00:11:04,122 --> 00:11:07,292
Yeah, tớ thấy rất tệ khi sa thải Estelle.
168
00:11:07,459 --> 00:11:09,878
Điều này sẽ giết cô ấy mất.
169
00:11:12,839 --> 00:11:15,217
Không, nó sẽ không giết cô ấy đâu.
170
00:11:15,384 --> 00:11:17,761
Một cơn tắc động mạch vành thì có thể.
171
00:11:18,095 --> 00:11:21,807
Tớ không biết. Cô ấy sẽ rất khó khăn đấy.
Tớ là khách hàng duy nhất của cô ấy.
172
00:11:21,973 --> 00:11:24,101
Ngoại trừ thằng cha ăn giấy.
173
00:11:24,267 --> 00:11:26,478
Và tớ đoán là hắn ăn cả tiền hắn làm ra.
174
00:11:27,771 --> 00:11:31,400
Tớ biết cô ấy không phải là một đại diện tốt,
nhưng cô ấy đã gắn bó với tớ suốt 10 năm.
175
00:11:33,068 --> 00:11:36,780
Tớ sẽ phone và thuê cô ấy lại một lần nữa.
Không, không, không! Đừng gọi cô ấy.
176
00:11:36,947 --> 00:11:40,659
Cậu nên chờ cô ấy gọi cho cậu.
Tại sao?
177
00:11:41,076 --> 00:11:45,706
Bởi vì kiên nhẫn là cách để thấu hiểu.
178
00:11:47,082 --> 00:11:50,627
Đó là chìa khóa cho một trái tim hạnh phúc.
179
00:11:52,879 --> 00:11:55,465
Cậu thổi tớ đi hơi xa đấy.
180
00:11:55,632 --> 00:11:58,593
Được rồi, vậy hứa với tớ là cậu chờ
cô ấy gọi điện đi?
181
00:11:58,760 --> 00:11:59,970
Tớ hứa.
Được rồi.
182
00:12:00,137 --> 00:12:04,391
Và nghĩa là không bao giờ phải nói lý do.
183
00:12:07,811 --> 00:12:10,480
Thế giới nhỏ thật đấy!
184
00:12:10,647 --> 00:12:13,734
Vậy mà tôi chưa bao giờ đụng Beyoncé cả.
185
00:12:15,527 --> 00:12:16,903
Hai người biết nhau à?
186
00:12:17,070 --> 00:12:20,365
Cũng từ lâu rồi. Trước cả khi Monica
phát hiện ra con người trung thực của anh ấy...
187
00:12:20,532 --> 00:12:23,201
... chandler đã là cún yêu của tôi.
188
00:12:23,368 --> 00:12:24,828
[LAUGHING NASALLY]
189
00:12:25,787 --> 00:12:28,957
Vậy hai người đang định mua căn nhà này à?
190
00:12:29,124 --> 00:12:32,794
Chúng ta có phải đấu thầu không nhỉ?
Tốt hơn là em cảnh báo anh, em điên lắm đấy.
191
00:12:32,961 --> 00:12:34,796
Đừng... đừng... đừng...
192
00:12:34,963 --> 00:12:37,424
Không, thực ra, bọn tôi mua nhà bên cạnh.
193
00:12:38,258 --> 00:12:39,926
Sao nói?
194
00:12:42,596 --> 00:12:44,639
Em không biết tại sao.
195
00:12:44,806 --> 00:12:48,310
Oh, đòn quyết định đây!
Em đang rất phân vân.
196
00:12:48,477 --> 00:12:51,104
Nhưng khi biết hai người sẽ là hàng xóm.
197
00:12:51,271 --> 00:12:53,482
Vậy là tụi này phải mua bằng được rồi!
198
00:12:53,648 --> 00:12:55,776
Ellen, chúng ta nói chuyện về số má đi.
199
00:12:55,942 --> 00:12:56,985
[CHUCKLES]
200
00:13:00,697 --> 00:13:02,908
Không thể thế được.
201
00:13:03,074 --> 00:13:05,535
Okay, người môi giới cũng nói là có
cặp khác cũng đang đề nghị mua căn nhà.
202
00:13:05,702 --> 00:13:10,373
Có thể Janices sẽ không mua được!
Có thể sẽ là đôi kia.
203
00:13:10,540 --> 00:13:15,003
Chuyện đó chỉ xảy ra nếu cặp đó là vợ chồng Hitlers!
204
00:13:17,756 --> 00:13:20,675
Okay, okay! Được rồi,
nếu như chúng ta mua cả hai thì sao?
205
00:13:20,842 --> 00:13:24,054
Chúng ta sẽ biết căn này thành nhà khách!
Ý tưởng tuyệt vời!
206
00:13:24,221 --> 00:13:26,640
Nhân tiện, anh không muốn là thằng phá đám...
207
00:13:26,807 --> 00:13:29,059
... nhưng em bắt đầu "ị" ra tiền từ khi nào thế?
208
00:13:30,435 --> 00:13:32,479
Vậy anh phải có ý tưởng đi.
Được rồi.
209
00:13:32,646 --> 00:13:36,066
Bọn mình còn ba tiếng nữa là
phải đóng đặt cọc tiền nhà.
210
00:13:36,233 --> 00:13:38,443
Bọn mình vẫn có thể hủy được.
Nhưng mình thích căn hộ đấy mà.
211
00:13:38,610 --> 00:13:40,612
Còn thích nữa không khi cô ả
là hàng xóm của mình?
212
00:13:40,779 --> 00:13:42,864
Rồi cô ta cũng sẽ ầm ỹ ngoài kia...
213
00:13:43,031 --> 00:13:46,493
... như mấy con dế
và lại "Oh... chúa... ơi!".
214
00:13:47,285 --> 00:13:51,039
Okay. Vậy nếu chúng ta không mua căn nhà này,
thì cô ta sẽ xuất hiện bất cứ lúc nào...
215
00:13:51,206 --> 00:13:54,292
... nhưng ít nhất là nếu cô ta ở đây,
nó sẽ giúp loại bỏ các yếu tố bất ngờ.
216
00:13:54,459 --> 00:13:56,962
Không bao giờ anh phải nghe lại ba từ...
217
00:13:57,128 --> 00:14:00,215
... làm bi của anh nhảy lộn vào trong nữa!
218
00:14:05,887 --> 00:14:09,224
Well, chúng ta phải làm cái gì đó.
Chúng ta không thể để cô ả làm hàng xóm được.
219
00:14:09,391 --> 00:14:11,351
[JANICE LAUGHING NASALLY]
220
00:14:13,687 --> 00:14:15,939
Oh, vụ đó cũng bị thế.
221
00:14:21,695 --> 00:14:22,821
[KNOCKING ON DQOR]
222
00:14:22,988 --> 00:14:24,239
Ai thế?
223
00:14:24,406 --> 00:14:26,032
Tôi. Ron đây.
224
00:14:27,617 --> 00:14:30,453
Tôi biết Rachel làm anh thất vọng...
225
00:14:30,620 --> 00:14:34,541
... nhưng tôi nghĩ có cách để anh có thể
thuyết phục cô ấy quay về.
226
00:14:34,708 --> 00:14:40,964
Có thể cậu sẽ ngạc nhiên, nhưng tuyển lại
một nhân viên vị sa thải không phải việc chính của tôi.
227
00:14:41,339 --> 00:14:42,841
Nghe tôi này.
228
00:14:43,008 --> 00:14:47,304
Anh nghĩ sao về việc tăng lương cho cô ấy?
229
00:14:51,683 --> 00:14:53,560
Không được, Ron.
230
00:14:54,561 --> 00:14:56,897
Có lẽ tôi có thể thuyết phục được anh.
231
00:14:57,063 --> 00:14:59,733
Sẽ thế nào nếu anh cho cậu con trai...
232
00:14:59,900 --> 00:15:05,697
... bản sao xịn trứng khủng long Pterodactyl.
233
00:15:12,412 --> 00:15:14,998
Wow! Cũng hay đấy.
234
00:15:15,206 --> 00:15:18,668
Vậy mình cùng thỏa thuận nhé?
235
00:15:19,294 --> 00:15:22,464
Okay, thỏa thuận đi.
Được! Được!
236
00:15:22,631 --> 00:15:25,759
Món này sẽ làm tôi trở nên thân thiện.
237
00:15:25,926 --> 00:15:28,219
Tin tôi đi, phụ nữ thích nó lắm.
238
00:15:32,766 --> 00:15:35,018
Ý tôi là với con trai tôi ấy.
239
00:15:35,560 --> 00:15:37,604
Cũng tốt, vì phụ nữ cũng không thích lắm đâu.
240
00:15:45,779 --> 00:15:48,740
Joey, Al Zebooker đây.
241
00:15:48,907 --> 00:15:51,076
anh chàng ăn giấy ấy.
242
00:15:51,534 --> 00:15:54,537
Tôi chắc là cậu đã biết tin Estelle qua đời.
243
00:15:54,704 --> 00:15:57,332
Tôi muốn báo với cậu là lễ viếng cô ấy...
244
00:15:57,499 --> 00:16:01,044
... sẽ diễn ra tại Westside Chapel,
ngày mai lúc 10h.
245
00:16:01,211 --> 00:16:03,046
Hi vọng cậu đến được.
246
00:16:04,005 --> 00:16:06,007
Oh, Chúa ơi.
247
00:16:06,925 --> 00:16:09,177
[PHONE RINGING]
248
00:16:14,182 --> 00:16:17,769
Hello?
Joey, Estelle đây.
249
00:16:23,233 --> 00:16:24,776
Estelle?
250
00:16:24,943 --> 00:16:30,323
Yeah, tôi muốn gọi và nói với cậu là
tôi không buồn vì cậu sa thải tôi.
251
00:16:34,202 --> 00:16:39,040
Okay. Tôi chỉ...
tôi không thể tin là cô đang gọi thôi.
252
00:16:39,207 --> 00:16:41,209
Tôi không nghĩ thế, tôi cúp máy đây.
253
00:16:41,376 --> 00:16:44,254
Không, không! Đừng cúp! Đừng cúp máy!
254
00:16:44,421 --> 00:16:45,714
Không. Không. Không.
255
00:16:45,880 --> 00:16:50,176
Dù sao, cậu cũng đã làm cái cậu phải làm.
Tôi vẫn ổn.
256
00:16:50,343 --> 00:16:52,929
Tôi hỏi cô mấy thứ được không?
257
00:16:53,763 --> 00:16:55,223
Đấy là ở đâu thế?
258
00:16:56,516 --> 00:16:57,976
Được rồi.
259
00:16:59,144 --> 00:17:01,146
Thôi nhé, nhóc, tôi phải đi đây.
260
00:17:01,312 --> 00:17:04,566
Chúc may mắn trong sự nghiệp.
Cậu sẽ rất nổi tiếng!
261
00:17:04,733 --> 00:17:08,361
Cám ơn vì tất cả, Estelle. Bye.
262
00:17:10,488 --> 00:17:13,533
"Ngoài vùng phủ sóng", đúng rồi!
263
00:17:17,579 --> 00:17:21,249
Well, em đã nói chuyện với Sid.
264
00:17:21,416 --> 00:17:24,044
Bọn em chắc chắn sẽ đặt mua căn này rồi.
265
00:17:24,210 --> 00:17:26,171
Và cá là bọn em sẽ mua được nó!
266
00:17:26,337 --> 00:17:29,174
Nhà Hitlers sẽ rất thất vọng đấy.
267
00:17:30,258 --> 00:17:34,679
Được rồi, em phải đi đây.
Nói với Monica là em chào tạm biệt nhé.
268
00:17:34,846 --> 00:17:37,557
Gặp anh sau nhé, hàng xóm.
269
00:17:38,016 --> 00:17:39,601
Chờ đã!
270
00:17:40,393 --> 00:17:44,773
Tôi chỉ muốn cô biết là
tôi rất vui khi cô ở đây.
271
00:17:44,939 --> 00:17:47,067
Oh, em cũng thế!
272
00:17:47,233 --> 00:17:48,985
Bởi vì...
273
00:17:49,152 --> 00:17:51,029
... như vậy...
274
00:17:51,237 --> 00:17:54,491
... chúng tôi biết là mình sẽ
vẫn chọn căn nhà kia.
275
00:17:57,952 --> 00:18:01,289
Anh chưa bao giờ hết yêu em.
276
00:18:01,456 --> 00:18:04,292
Oh... chúa...
Yeah, yeah.
277
00:18:06,753 --> 00:18:09,005
Anh muốn em.
278
00:18:09,172 --> 00:18:10,882
Anh cần em.
279
00:18:11,049 --> 00:18:16,054
Anh phải có được em,
janice Litman Goralnik Neé Hosenstein.
280
00:18:18,848 --> 00:18:22,393
Chandler, anh nói gì thế?
281
00:18:23,311 --> 00:18:26,397
Giờ thì em sống cạnh nhà anh,
chúng ta có thể bên nhau mỗi ngày.
282
00:18:26,564 --> 00:18:29,067
Sid và Monica sẽ không thể biết được.
283
00:18:29,234 --> 00:18:31,694
Em không biết phải nói gì.
284
00:18:32,070 --> 00:18:38,618
Ý em là, anh biết đấy, rõ ràng
chúng ta đã rất nồng nàn bên nhau.
285
00:18:43,581 --> 00:18:45,500
Rõ ràng thế.
286
00:18:46,251 --> 00:18:48,837
Nhưng em yêu chồng em.
287
00:18:49,003 --> 00:18:51,381
Và em biết anh rất yêu thương vợ anh.
288
00:18:51,548 --> 00:18:54,342
Em không nghĩ là bọn em nên mua căn nhà này.
289
00:18:54,509 --> 00:18:57,679
Đừng nói thế.
Đừng làm hỏng giấc mơ của anh.
290
00:18:59,013 --> 00:19:02,433
Chandler, một trong chúng ta phải
thật mạnh mẽ.
291
00:19:02,851 --> 00:19:04,811
Anh hiểu.
292
00:19:06,396 --> 00:19:08,064
Mặc dù...
293
00:19:08,690 --> 00:19:11,985
... có thể chỉ yếu mềm một lần cuối.
294
00:19:24,873 --> 00:19:27,750
Tạm biệt anh, Chandler Bing.
295
00:19:32,088 --> 00:19:34,924
Đừng bao giờ yếu mềm thêm nữa!
296
00:19:37,218 --> 00:19:38,261
[KNOCKING ON DQOR]
297
00:19:38,428 --> 00:19:39,512
Hi.
Hi.
298
00:19:39,679 --> 00:19:43,349
Cậu sẽ chẳng bao giờ tin
chuyện gì xảy ra với tớ hôm nay đâu.
299
00:19:43,516 --> 00:19:44,559
Chuyện gì?
300
00:19:44,726 --> 00:19:48,438
Ralph Lauren lại gọi nữa,
và họ đồng ý trả nhiều tiền hơn.
301
00:19:48,605 --> 00:19:53,151
Họ đã làm thế?
Đúng! Đúng là rất kỳ lạ.
302
00:19:53,318 --> 00:19:57,030
Zelner gọi tớ và nói "Chúng tôi sẽ làm
bất cứ điều có thể gì để cô quay lại".
303
00:19:57,197 --> 00:19:59,741
Và rằng tớ nên cảm ơn một tay "Ron" nào đó.
304
00:19:59,908 --> 00:20:02,327
Tớ thậm chí còn cóc biết
gã đó làm ở phòng nào nữa!
305
00:20:03,828 --> 00:20:06,998
Vậy cậu định thế nào?
Well, tớ nhận lời thôi!
306
00:20:07,165 --> 00:20:09,500
Tuyệt vời!
Vậy cậu sẽ ở lại New York!
307
00:20:09,709 --> 00:20:13,171
[BOTH CHEERING]
308
00:20:14,797 --> 00:20:17,467
Cậu rất vui, đúng không?
309
00:20:17,634 --> 00:20:19,636
Cậu biết đấy... xem này, tiền rất nhiều.
310
00:20:19,802 --> 00:20:23,097
Đó chắc chắn là lựa chọn dễ dàng hơn rồi.
Đúng thế.
311
00:20:23,264 --> 00:20:27,685
Nhưng, cậu biết đấy, ý tớ là, có phải tớ đã rất vui
khi được đến Paris không? Chắc chắn rồi.
312
00:20:27,852 --> 00:20:31,773
Có phải tớ đã rất phấn khích khi được làm việc
tại thủ đô thời trang thế giới?
313
00:20:31,940 --> 00:20:33,483
Oh, tuyệt vời luôn.
314
00:20:34,192 --> 00:20:36,361
Oh...
315
00:20:38,112 --> 00:20:40,531
Yeah, nhưng cậu biết đấy, nó cũng...
316
00:20:40,698 --> 00:20:45,495
... cũng ổn. Tớ cũng sẽ ổn nếu quay trở lại
nơi tớ đã làm việc rất tốt...
317
00:20:45,662 --> 00:20:49,165
... có được mọi thứ mà tớ có thể.
318
00:20:51,459 --> 00:20:54,754
Tớ không biết...
319
00:20:56,547 --> 00:21:01,678
Tớ không biết là cậu là phấn khích
với Paris đến thế.
320
00:21:01,844 --> 00:21:04,847
Ý tớ là, cậu đã nói là cậu sợ hãi.
321
00:21:05,014 --> 00:21:07,809
Yeah, nhưng dù sao thì nó
cũng là sự sợ hãi tốt. Cậu biết không?
322
00:21:07,976 --> 00:21:10,770
Ý tớ là, giống nỗi sợ "khi tớ lên New York" ấy.
323
00:21:10,937 --> 00:21:14,941
Hoặc nỗi sợ "khi tớ phát hiện ra là tớ có Emma" ấy.
324
00:21:18,403 --> 00:21:22,115
Nhưng cũng tốt mà.
Sẽ ổn thôi.
325
00:21:28,371 --> 00:21:30,206
Cậu nên đi.
326
00:21:31,291 --> 00:21:32,834
Sao cơ?
327
00:21:34,711 --> 00:21:37,505
Đó là những gì cậu muốn. Cậu nên đi đi.
328
00:21:38,339 --> 00:21:40,174
Cậu thực sự nghĩ thế à?
329
00:21:41,259 --> 00:21:43,052
Đúng là thế.
330
00:21:44,595 --> 00:21:47,015
Nhưng tớ đã nói với Zelner là tớ sẽ quay lại.
331
00:21:47,890 --> 00:21:50,101
Chắc là anh ấy sẽ hiểu.
332
00:21:55,815 --> 00:22:01,070
Được rồi. Được rồi! Tớ sẽ làm thế!
Tớ sẽ đi Paris!
333
00:22:02,238 --> 00:22:03,823
Yeah.
Yeah.
334
00:22:03,990 --> 00:22:06,367
Tớ sẽ đi Paris!
335
00:22:06,534 --> 00:22:09,162
Cảm ơn cậu, Ross.
Yeah, yeah.
336
00:22:09,746 --> 00:22:11,789
Oh.
337
00:22:12,457 --> 00:22:14,834
Oh, tớ rất hạnh phúc.
338
00:22:16,127 --> 00:22:18,171
Tớ cũng rất hạnh phúc.
339
00:22:29,432 --> 00:22:31,559
Cảm ơn mọi người đã đến.
340
00:22:31,726 --> 00:22:35,563
Chúng ta ở đây hôm nay để tỏ lòng kính trọng
với người đại diện tuyệt vời...
341
00:22:35,730 --> 00:22:37,774
... và một người phụ nữ rất đẹp...
342
00:22:39,025 --> 00:22:40,777
... ở tâm hồn.
343
00:22:43,237 --> 00:22:48,284
Vì Estelle chỉ có hai khách hàng,
nên chúng tôi chỉ muốn nói vài lời.
344
00:22:50,286 --> 00:22:51,996
Bài phát biểu của tôi đâu rồi?
345
00:22:57,210 --> 00:23:00,046
Vui quá há.
Đây là Al Zebooker, mọi người!
346
00:23:06,260 --> 00:23:08,262